Chương 21: Conan Nhập! 21+

"Chị! Ngươi xem cùng là giáo viên người ta đi BMW, ngươi thì mỗi con Merc từ đời nhà Thanh mà còn chưa trả góp xong."

"Câm miệng!"

"Chị! Ngươi không có cảm nghĩ gì sao?"

"Hừ!"

Thanh Vân bị chọc vào chỗ đau, không để ý đến hắn.

Trần Thủy Tiên lên cơn điên gì đó nhất quyết đòi dạy thêm cho Trần Long tại nha. Tan học Trần Long bình thường đều đi nhờ xe Trần Thanh Vân, nay nhảy ra thêm Trần Thủy Tiên.

Ba người vẫn là chọn cùng đi một xe. Giữa hai xe tất nhiên là chọn BMW mới.

Trần Thanh Vân sinh khí nãy giờ.

Bảo bảo không vui.

"Thôi mà chị! Giận dữ hư thân."

Trần Long nói chuyện bàn tay ngang nhiên trảo ngực nàng.

"Ân! Tay để đi đâu?"

"Massage nha! Ngài ngực lớn, đứng cả ngày không khỏi tụ máu."

Trần Thủy Tiên lái xe phía trước, qua kính nhìn thấy hai chị em vô tư cười đùa.

"Từ khi chia tay đến giờ vẫn tốt đấy chứ?"

Thanh Vân:" Vẫn tốt! Quá tốt là khác."

Trần Long ngửi thấy mùi bát quái.

Hai người đẹp này là có cố sự, Trần Long còn ngửi thấy mùi cẩu huyết!

Trong lòng mèo cào khó chịu!

Các ngươi nói tiếp đi à? Ta không xen vào?

Bảo bảo muốn nghe!

Trần Long đúng là yên lặng vểnh tai lên, nghe không được thêm câu nào kết quá ăn một cái gõ vào đầu.

"Chị! Rốt cuộc là như thế nào?"

Thanh Vân:" Chuyện người lớn! Trẻ con biết cái gì mà hỏi."

Chà chà! Cô nàng này mấy hôm nay không đánh, cái mông lại vểnh lên trời.

Nghĩ vô tình Trần Long không khỏi liếc mắt nhìn hai viên mông cực phẩm.

"Ánh mắt để đi đâu đó."

"Chị! Tò mò nhiều khó chịu? Ngươi biết mà không nói có phải hay không thất đức?"

"Ngươi vô lý vừa thôi! Ở đâu ra lý lẽ đó, chả lẽ chuyện riêng của ta đều phải nói với ngươi."

"Đúng vậy! Cả người ngươi đều là của ta, ngươi làm gì có chuyện riêng tư? Thành thật bàn giao bớt chịu đau khổ."

Đột nhiên tới cái tình thoại không kịp chuẩn bị.

Trần Long bá đạo như vậy làm Trần Thanh Vân dù bị rất nhiều lần ăn bài cũ nhưng khuôn mặt vẫn không chịu được hồng.

Thanh Vân ngập ngừng:" Nàng chính là vợ Vũ Văn Thành!"

Tê...tê...

Vũ Văn Thành là ai? Con trai duy nhất, người thừa kế của tập đoàn nhà Vũ Văn.

Lớn nhất cả nước! Giàu có, quyền lực nhất.

Vũ Văn Thành ngoại hình không một chỗ để chê, bạch mã vương tử, siêu cấp nam thần.

Đi đến đâu gái ngã đến đó!

Không phải người của showbiz nhưng fan hâm mộ áp đảo tất cả minh tinh.

Mà lại 99% là fan nữ!

1% còn lại do lão bà là fan cuồng, tuyên bố ngươi không fan hắn ly hôn!

Nữ nhân ai tuổi trẻ cũng mộng tưởng gặp được bạch mã vương tử của đời mình. Trần Thanh Vân cũng vậy!

Nàng tuổi trẻ chịu ảnh hưởng của Trần Thanh Huyền, rất bướng bỉnh, trong mắt chỉ có sự nghiệp.

Lần đầu tiên gặp Vũ Văn Thành nàng đã đánh mất mối tình đầu, không phải Vũ Văn Thành không gả.

Danh tiếng của Trần Thanh Lâm cha nàng khi đó rất lớn, hai bên mai mối nàng thành công trở thành vợ Vũ Văn Thành.

Kết hôn hai năm hai người đột nhiên đường ai nấy đi!

Trần Long bắt đầu bổ não!

" Chị ly hôn, cô Tiên còn trẻ vậy có khi nào Vũ Văn Thành ly hôn chị vì lấy cô Tiên."

"Không đúng! Chị luôn luôn mặt lạnh với Thủy Tiên, hai người có khúc mắc. Thủy Tiên là tiểu tam cướp chồng của chị. Đúng nhất định là như vậy, Thủy Tiên yêu Vũ Văn Thành, sau đó quyến rũ hắn, cuối cùng gia đình tan nát"

Thủy Tiên bật cười:

"Ngươi đầu óc để vào chuyện học tập ta nghĩ kết quả không đến mức đội sổ."

Trần Long cười:" Ta đoán được hiện nay hai người cũng không thật hạnh phúc, nói không chừng kết quả của ngươi cũng không khác chị ta là mấy."

Oh!

Trần Thanh Vân và Trần Thủy Tiên đều oh.

Một cái ngạc nhiên, một cái oh vì tại sao hắn biết.

Trần Long conan nhập:" Nói nhảm! Nếu hạnh phúc sao còn chạy về đây làm cái giáo viên dạy học? Là chạy trốn sao?"

Trần Thủy Tiên bỗng run lên.

Trần Long:" Vũ Văn Thành Trần Thanh Vân không ăn, Trần Thủy Tiên cũng không ăn, ta nghĩ không phải do các ngươi có vấn đề mà là bản thân hắn có vấn đề."

"Các ngươi xinh đẹp, nữ thần à, đặt ở bất cứ đâu đàn ông cũng theo như vịt. Theo lý khi có được các ngươi kể cả tình cảm thay đổi, vẫn sẽ không buông ra các ngươi. Không có tình yêu thì còn tìиɧ ɖu͙© à?"

"Phi! Nói bậy bạ!"

"Rất ô."

Trần Long không để ý, tiếp tục suy luận.

" Hắn có phải hay không rất ít làʍ t̠ìиɦ với các ngươi?"

Hai người trầm mặc.

Trần Long:"Có vợ đẹp như hoa như ngọc lại không chịu làm? Này vấn đề là ở bản thân hắn."

"Bê đê chắc không phải vì nếu vậy hắn hẳn là sẽ bài xích nữ nhân, hơn nữa nếu giới tính của hắn có vấn đề các ngươi bên cạnh lâu như vậy không phát hiện?"

"Vũ Văn Thành, Trần Thanh Vân, Trần Thủy Tiên..."

Hai nữ nhân khϊếp sợ im lặng nghe hắn lẩm bẩm.

" Là điều gì khiến cho hắn không có hứng thú làʍ t̠ìиɦ với hai người? Thanh Vân máu M!.. Phải à! Ta có lẽ đoán được ra nguyên nhân."

Hai nữ đỏ mặt cũng sắp nổi cáu.

Ngươi nói à! Câu khẩu khí con mẹ ngươi!

"Vũ Văn Thành cũng máu M. Nam nhân máu M đều là số ít, hắn lại là người thừa kế, hình tượng hàng ngày không ai nghĩ hắn máu M."

"Hai người cùng máu M quan hệ, ai nằm trên? Không thể tranh nhau thụ được. Hắn máu M mà lại là loại cực nặng hiếm có, khao khát, nhưng các ngươi lại ôn nhu lại nhẹ nhàng, hắn không hứng thú nổi không phải vì các ngươi không đủ hấp dẫn mà vì phong cách làʍ t̠ìиɦ không phải gu của hắn."

"Nói như vậy hắn tình cảm chưa hẳn thay đổi, chỉ là các ngươi thấy hắn lạnh nhạt trong chuyện đó, sinh ra ảo giác hắn thay đổi. Hắn không thay đổi, hắn chỉ là đang tìm một người có thể chinh phục hắn mà thôi."

Trần Thủy Tiên đã gần như ngạt thở:

"Nói bậy! Ai bảo ta máu M?"

Trần Long:"Phải máu M hay không thử thì biết."

Trần Long quay sang bàn tay bóp mạnh vào ngực Thanh Vân.

"Ngươi làm cái gì?"

Trần Long áp nàng xuống, đánh vào cái mông nàng.

Bốp!

"Hỗn láo! Ta là chủ nhân ba ba của ngươi!"

Trần Thanh Vân run người.

Trần Thủy Tiên đánh lái vào lề, nàng không thể tập trung được.

Trần Long quay sang Trần Thủy Tiên.

"Thế nào? Tưởng tượng thử ta làm như thế đối với ngươi!"

Trần Thủy Tiên suy nghĩ, bỗng hai chân khép chặt.

Trời ạ! Chỉ tưởng tượng thôi mà ướt.

"Ngươi là ma quỷ sao?" nàng cắn môi.

Trần Long:" Ta không phải là ma quỷ, ta là chủ nhân của ngươi."

Trần Thủy Tiên như quay lại khoảnh khắc bị hắn cường hôn.

Chịu không được! Muốn xuất quỹ.

Trần Long thở dài.

Gặp được hai cái nữ nhân xinh đẹp lại máu M cũng là tuyệt vời.

"Thanh Vân! Cùng ta chơi cái trò chơi! Đảm bảo ngươi sẽ nhớ suốt đời hôm nay."

"Chơi trò chơi gì? Ngươi lại không giở trò quỷ quái gì đấy chứ?"

Trần Long:" Quy tắc rất đơn giản, trong vòng 1h ngươi phải tuyệt đối nghe theo lệnh của ta."

"Ngươi muốn ta làm cái gì?"

"Cực kỳ đơn giản! Trẻ con 3 tuổi đều làm được."

Thanh Vân suy nghĩ, nàng có cảm giác đại sự, nhưng mà nàng cũng tò mò Trần Long muốn nàng làm gì? Nên nàng gật đầu.

"Tốt lắm! Một giờ bắt đầu! Từ bây giờ trở đi ngươi phải gọi ta chủ nhân, tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh."

"Chủ nhân!" một tiếng nỉ non từ miệng như khơi dậy nô tính ấn núp.

Tốt kí©h thí©ɧ!

Trần Thủy Tiên mở to mắt xem hai người! Nàng sẽ không xen vào, nàng cũng tò mò.

Trần Long:" Bây giờ cởi sạch quần áo ra."

Thanh Vân run run:" Ngay tại đây? Chủ nhân muốn chơi xe chấn."

"Không không! Trong vòng 1h ta sẽ không làʍ t̠ìиɦ với ngươi trừ khi ngươi cầu ta."

"Chủ nhân thật xấu!"

Trần Long nhìn nàng thành thục thân thể vặn vẹo, eo thon, mông tròn, hạ thể chất mật tràn ra.

Hắn cứng rắn! Nhưng vẫn nhịn xuống.

Trần Long lấy ra một chiếc vòng cổ dây da, vòng tay, vòng chân, dây xích, roi da...

Đồ vật quý như thế hắn phải cất giữ, làm sao có chuyện phân giải.

Trần Long đeo đồ vật cho Thanh Vân:

"Từ bây giờ ngươi là một con cẩu."

Hắn lấy tay chụp xuống sàn, bụi đất, dầu mỡ sau đó xoa lên đùi nàng, lưng, mông, eo, ngực.

Khắp nơi đều bị bôi bẩn!

Roi da quất lên thân hình nàng để lại vết hằn đỏ.

Trần Thanh Vân chỉ run bần bật.

Một cảm giác xấu hổ, ngại ngùng, sung sướиɠ, đau đớn, khuất nhục, hàng ngàn cảm xúc đan xen.

Hàng triệu lỗ chân lông mở ra, thần kinh trở lên nhạy cảm hơn bao giờ hết

Trần Long không có lừa ta!

Trần Long cũng là đang đùa với tử thần, trò chơi tồn tại ở giữa, quan hệ nam nữ chỉ cần một bên khó chịu, trò chơi sẽ có trừng phạt. Khó chịu mà trò chơi phán xét là thuộc sâu trong tâm linh, không thể lừa dối.

SM đưa đến khoan khoái, cũng đưa đến khoa chịu. Mỗi người đều có một ranh giới. Trần Long là dang đi tìm ranh giới của Trần Thanh Vân, việc này nguy hiểm giống như đi tìm khoảng cách ngắn nhất để cái dây điện trần không phóng điện tới tay.

Quá giới hạn là rắc rối vô cùng.

Những ngày qua hắn thử rất nhiều kiểu nhưng chưa đi đến giới hạn của nàng!

Tin tưởng tình cảm hai người bền chặt, hắn mới dám tiếp tục trên con đường SM tiến xa.

"A! Chủ nhân! A.... Ta sướиɠ...! Muốn phun..."

Trần Thanh Vân run người, dâʍ ŧᏂủy̠ theo đó trào ra chảy xuống đùi, hòa tan đất cát nhìn rất dính bẩn.

Sự ghê tởm, bẩn thỉu giờ đây lại khơi nguồn kɧoáı ©ảʍ trong nàng.

Trần Thủy Tiên xem! Nhịn không được mò tay xuống hạ thể một mảnh ướt đẫm.

Trần Long nói đúng! Nàng cũng máu M, cấp độ rất sâu.

"Bây giờ mở cửa đi ra ngoài."

Thanh Vân sững sờ!

"Không phải chứ, đây là nơi công cộng có người ngoài đâu."

Xe dừng lại ở gần khu đô thị, đường xá sẽ có xe qua lại, không nhiều nhưng vẫn có.

Trần Long:" Ưm! Nghe lời chủ nhân thương, ta giúp ngươi đeo mặt nạ."

Hắn còn khoác cho nàng một chiếc áo mỏng manh, chỉ ngắn đến ngang eo.

Da^ʍ mỹ cực kỳ!

Trần Long mở cửa xe, ném một quả bóng gôn qua bên kia đường.

"Đi! Nhặt nó về."

Hai nữ đều run rẩy.

Ma quỷ à! Còn có thể như thế chơi.

Trần Thanh Vân sắp nghẹn thở, phun trào không biết bao nhiêu lần.

Nàng ngó đầu ra nhìn xa xa vẫn có bóng dáng người, có người đã nhận ra bất thường chỉ trỏ.

Áo mỏng không giúp nàng che chắn, ngược lại càng bạo lộ vẻ hở hang, trần trụi. Bảo về nàng duy nhất lúc này là chiếc mặt nạ.

Phải à! Có mặt nạ ai nhận ra ta đâu?

Nghĩ vậy, nàng lấy dũng khí bước ra, người cúi thấp nhất, che chắn hạ thể.

Một cái ô tô vọt qua phanh gấp!

"Qua đường không nhìn sao? Ngọa tào....!"

Nói được nửa hắn trợn tròn mắt.

Trần Thanh Vân cúi đầu xin lỗi rối rít.

Lái xe đưa ngón tay cái về phía Trần Long.

Hảo chơi!

Vài người đã tiến lại gần đưa di động quay chụp, có người tìm công sự che chắn thủ da^ʍ.

Trần Thanh Vân đối với Trần Long khi dễ có thể, người khác động đến nàng, hỏi qua trò chơi sao?

Vài người cũng không phải không biết điều đó, đυ.ng chạm không được, đứng xem thôi còn không được sao?

Trần Long cũng là muốn hiệu quả như thế! Xấu hổ lên tới cực hạn.

Trong xe cũng kiều diễm không kém!

Thủy Tiên váy áo kéo lên lộ ra hai mảnh đùi trắng toát!

Qυầи ɭóŧ thả xuống dưới đầu gối, tay không ngừng khuấy động.

"Thế nào?"

"Ưʍ...Mau chơi ta...Hung hăng áp ta... Ta đã nửa năm không làʍ t̠ìиɦ...!"

Trong trò chơi một tháng không làʍ t̠ìиɦ, tự động cắt đứt liên hệ.

"Ngươi là vợ Vũ Văn Thành đâu."

"Đừng nhắc tới hắn... Khốn khϊếp. Trông rõ to con khôi ngô lại là cái máu M."

"Giúp ta thoải mái trước."

Trần Long đưa hông đến trước mặt nàng, tiểu đệ giải phóng ,mạnh mẽ quất vào má nàng làn nàng run rẩy.

Nàng mυ"ŧ, nước miếng hỗn hợp tràn ra trượt xuống cổ làm ướt ngực.

Trần Long chủ động đẩy eo! Sảng khoái đến run lên.

Căng cứng đã lâu, Trần Long cũng không chống đỡ được mấy đợt kí©h thí©ɧ, hắn gầm lên bắn ra từng dòng tinh hoa nóng bỏng.

Trần Thanh Vân cũng đã trở lại, từ phía sau lưng ôm lấy hắn, dùng bầu ngực, eo, môi...ma sát vào cơ thể hắn tìm kɧoáı ©ảʍ.

Trần Long:" Chúng ta đổi chỗ! Nơi này nhiều không thoải mái."

Tình thú đã qua, hắn chỉ muốn chậm rãi nhấm nhát hai cái kiều diễm thân thể?"

"Chúng ta?" Thủy Tiên nên tiếng.

Nàng dục hỏa đã tạm lắng xuống, nhớ ra mình còn là phụ nữ đã có chồng đâu.

Vả lại nàng hết sức yêu hắn, hắn là mối tình đầu.

Bất cứ thiếu nữ nào gặp qua ánh mắt Vũ Văn Thành đều đánh mất mối tình đầu.

Trần Long nơi nào bỏ qua!

Ngươi còn muốn dạy kèm ta đâu.

Dạy ta kỹ thuật giường chiếu.

Ba người sửa soạn qua, khách sạn thẳng tiến!

Vội vàng đi học đâu!

Hai cô giáo kèm một học sinh! Thật hâm mộ.

( Ôi! Kiến thức chỗ này ta cũng là tìm trên mạng! Đồng râm nào rành có thể bình luận ta sửa.)