Chương 44: Trần Long Nửa Đêm Tặng Kiếm!

Trần Long chép sắc văn đổi tên nhân vật bị chính chủ tìm tới, hận không thể ngay lập tức tìm một cái lỗ chui vào.

Nhục như con cờ hó!

"Khục... Chị dâu là em thật sự xin lỗi!"

Không thể không cúi đầu.

Đặng Phương Vy trầm tư:

"Thực ra cái gia đình của chị có vấn đề từ rất lâu, có khi em lại là mảnh ghép phù hợp không biết chừng. Vũ Văn Thành biếи ŧɦái không phải muốn đội nón sao? Em thấy chị như thế nào?"

Ực!

Trần Long nuốt nước bọt!

Bất cứ một cô gái nào xinh đẹp, quyến rũ như Vy nói ra câu nói ấy quả thực không một người đàn ông nào chống lại được.

"Chị dâu! Ta là ít đọc sách, chị đừng có mà trêu chọc em."

Trần Long ủy khuất!

"Chị nói nghiêm túc nha! Em có muốn thực sự tán tỉnh chị? Chị cho em cơ hội đấy!"

Tình huống gì mà chị dâu chủ động mời chào em chồng?

Là nhân tính vặn vẹo vẫn là đạo đức xuống cấp.

"Chị nói thật sao?"

Trần Long đưa hai bàn tay tới trước ngực của chị dâu ướm thử.

Tê! Ôm không hết! Trái cây vừa lớn vừa mọng nước.

"Khục... Chị dâu! Em là người đoàng hoàng, Thành ca có thể là biếи ŧɦái nhưng em sẽ không làm chuyện có lỗi với anh ấy."

Vừa nói Long vừa đưa tay chỉnh lại cổ áo đã trễ xuống của Đặng Phương Vy.

Trần Long quay xe!

Đặng Phương Vy ngây người!

Ta đưa đồ ăn đến tận miệng, ship gái tận giường thế mà không ăn?

Không lẽ cũng là một tên biếи ŧɦái?

Ngay sau đó, Đặng Phương Vy biết đáp án.

Từng cái đồng bọn của Trần Long xuất hiện trong nhà.

Trần Thanh Huyền, Trần Diệu Nhi, Trần Thanh Vân và Lê Ánh Tuyết vừa từ trong trò chơi rời ra.

Hai người còn lại đang phải lên lớp đâu, Trần Thanh Vân sớm đã xin nghỉ dài hạn, so với Trần Long nàng còn cá ướp muối hơn.

Trần Diệu Nhi hô lên:" Mẹ! Anh trai ở nhà gọi gái đâu!"

Trần Long lảo đảo!

"Đừng có nói lung tung! Đây là Đặng Phương Vy, vợ của Thành ca. Ta đang nhờ chị dâu chỉ bảo thêm kiến thức về quản lý kinh tế nha."

Mấy nữ sững sờ!

"Phải không?"

Luôn cảm thấy nghi ngờ nhưng chính là không có bằng chứng. Quần áo hai người đều chỉnh tề, trong không khí cũng không có mùi da^ʍ mỹ.

Đặng Phương Vy ra về, một lát sau Trần Long cũng kiểm tra quá quan.

Hù chết bảo bảo!

"Mẹ! Có việc gì cần ta giúp sao?"

Trần Long nhõng nhẽo.

Trần Thanh Huyền cũng thở dài, có chút thả lỏng.

"Chúng ta đang đau đầu vụ quy hoạch kiến trúc đây. Ngươi một cái học sinh trung học giúp được cái gì?"

"Thế nếu ta giúp được thì làm sao?"

Mấy nữ nhìn nhau.

Trần Thanh Vân nói:"Nếu ngươi làm được tốt đẹp, tập thể chúng ta đáp ứng ngươi bất kỳ một yêu cầu nào."

Trần Long nhanh chóng bắt được vài từ nhạy cảm "tập thể", "bất kỳ yêu cầu nào".

Tê! Là ta đầu óc quá đen tối hay sao?

Trần Long xác định lại một lần nữa.

"Tất cả mọi người cùng đáp ứng làm một việc bất kỳ?"

Chúng nữ nhìn nhau, sau đó gật đầu!

"Không cho nuốt lời!"

"Nuốt lời làm con chó!"

Trần Long sướиɠ rồi.

"Thật ra thiết kế kiến trúc một cái thành trì nói dễ không dễ, nói khó cũng không khó."

Mọi người vểnh tai nghe!

Không khó sao? Chúng ta vật lộn mấy ngày không ra kết quả ngươi nói không khó có phải hay không bốc phét?

Trần Long:" Công việc chuyên nghiệp thì hãy để cho người chuyên nghiệp làm, chúng ta có thể đăng lên mạng tìm một người thiết kế."

"Hoặc hoành tráng hơn là treo thưởng 100 triệu KNB cho ai có bản thiết kế chúng ta ưng ý nhất!"

Chúng nữ nhìn nhau. 100 triệu KNB có phải hay không nhiều lắm.

Tỷ giá quy đổi 1KNB đổi 4 -5000VNĐ.

100 triệu KNB vậy là sấp xỉ 500 tỷ.

Trần Long nhìn đám người.

" Tiền đối với ta không là gì, ta chỉ là không muốn thấy các ngươi vất vả."

Tê! Chúng nữ tim đập nhanh hơn vài nhịp.

Nhìn xem thế nào là sách giáo khoa tán gái!

Nhìn xem các em gái hạnh phúc kém chút ngất! Trần Long cũng không khỏi ngượng ngùng.

Sau đó Trần Thanh Huyền nấu cơm, Lê Ánh Tuyết phụ. Trần Long thì kéo Trần Thanh Vân vào phòng ôm ấp an ủi một trận.

Vẫn là Thanh Vân phục vụ tốt nhất, thiếu một chút nữa là full service.

Cơm tối xong, Trần Long đi ra ngoài tập thể dục, xong tạt qua nhà Vũ Văn Thành.

Cả một cái khu nhà đều là của hắn, nhìn xem cái nào đèn mở sáng nhất là hắn ở.

"Thành ca! Dạo này thế nào?"

Vũ Văn Thành vẫn như thế điển trai tuấn tú, có điều sắc mặt hơi mệt mỏi. Vũ Văn gia đang bị chèn ép.

Thấy Trần Long, Vũ Văn Thành không khỏi nở nụ cười.

"Long đệ ghé thăm muộn vậy không biết có chuyện gì?"

" Ta không phải biết Thành ca đang gặp khó khăn nên nửa đêm chạy qua đưa đồ vật sao?"

Đưa cái gì? Nón?

Trần Long:"Thành ca! Mau cùng ta tiến nhập trò chơi, ta mới nhặt được đồ vật chúng ta cùng nhau nghiên cứu."

Một lát sau!

"Ngươi nói chúng ta nghiên cứu cái này?"

Vũ Văn Thành nhìn trang bị trước mặt lại nhìn Trần Long có chút im lặng.

Ngươi cứ như thế mong ta thái giám.

Tịch tà bảo kiếm:( hiếm có)

Đấu sĩ có thể trang bị.

Độ bền: 10000/10000.

Tấn công +10000.

Chính xác +100%.

Bạo kích +100%.

Tốc độ đánh +100%.

Sát thương bạo kích +100%.

Mô tả 1: Muốn cầm kiếm nhất định phải là bê đê.

Mô tả 2: Đòn tấn công đầu tiên trong chiến đấu bỏ qua phòng ngự,chắc chắn chính xác và bạo kích. 30s thoát khỏi chiến đấu tự động thiết lập lại.

Mô tả 3: Tăng 100% tầm đánh.

Mô tả 4: Mỗi lần đánh trúng mục tiêu lập tức tăng 10% tốc độ đánh, 5% tốc độ di chuyển, vô hạn cộng dồn đến khi kết thúc giao tranh.

Mô tả 5: Đối với mục tiêu là nam, tăng 100% tổn thương gây ra.

Mô tả 6: Có thể thăng cấp!

Mô tả 7: Mỗi 30s trong chiến đấu tự động tích tụ một đòn kết liễu. Đòn kết liễu gây ra 99% máu tổn thất của mục tiêu( tổn thương tối đa không vượt quá 10 lần điểm tấn công).

Chính là cái trang bị này, Trần Long đạt được đã lâu, phân giải thì lãng phí nên hắn luôn muốn tìm cơ hội đưa đi.

Hắn sợ một thời điểm nào đó trang bị nhầm hay là một cái khoảnh khắc thất tình nào đó nghĩ quẩn, hậu quả không thể lường được.

Mô tả 1: Người cầm kiếm nhất định phải là bê đê.

Không thể để cái đồ vật đáng sợ như thế này bên người.

"Thành ca, ta vốn nghĩ thế này, cái đồ chơi kia của ngươi không phải không dùng tới sao? Sẵn tiện cho cắt."

Vũ Văn Thành mặt đen như đáy nồi.

Ta không dùng đến với ta không có dùng lại là hai việc khác nhau có được hay không?

"Thành ca, ngươi thử nghĩ xem, ngươi vốn không muốn cùng nữ nhân làm chuyện kia, ngươi luôn luôn trốn tránh lại làm họ tưởng ngươi lạnh nhạt. Nếu bây giờ ngươi trực tiếp không có thì có phải hay không nữ nhân của ngươi sẽ biết rõ ngươi khổ tâm. Thậm chí ngươi khi đó còn có thể thoải mái bên cạnh nữ nhân của mình mà không sợ đồ chơi kia phản loạn."

Tê! Nói cũng không phải không có đạo lý.

Ta không nên giường với ngươi không phải ta không yêu ngươi, ta có khổ tâm, ta cái đó không được.

Có phải hay không khi đó tình cảm sẽ tốt hơn.

Vũ Văn Thành thường xuyên lạnh nhạt với nữ nhân của mình cũng vì tiểu đệ đệ thường xuyên phản loạn, nữ nhân của hắn quá mê người, cái nào bên cạnh mà không phản ứng? Vũ Văn Thành không muốn trái với tâm ý nên chính là cách xa các nàng một cái khoảng cách an toàn.

Lại nghĩ đến khó khăn Vũ Văn gia hiện tại. Vũ Văn Thành nhận kiếm.

Từ nay về sau, hắn không còn là chân chính nam nhân!