Chương 45: Cùng Chị Dâu Thảo Luận Nhân Sinh!

Trần Long và Vũ Văn Thành rời trò chơi đã là đêm khuya.

"Thành ca! Ngươi nghỉ ngơi trước, tạm biệt."

Bỏ lại câu nói như vậy, Trần Long chạy mất.

"Chờ đã! Ngươi sao lại đi hướng đó?"

"Ta còn phải tặng quà chị dâu đây, không thể thiên bên này, nhẹ bên kia."

Ta sao có thể để mỹ nhân hiểu lầm?

Trần Long một đường xuyên qua hành lang, trước mặt là phòng ngủ của Đặng Phương Vy.

Khẽ đẩy cửa rón rén vào, Đặng Phương Vy đã ngủ, cơ thể quyến rũ mông lung dưới ánh đèn đêm.

Chả lẽ ta lại trộm tình! Tốt kí©h thí©ɧ.

Trần Long thì thào:

"Chị dâu! Chị ngủ chưa à?"

Đặng Phương Vy mí mắt hơi run run, chậm mở ra.

"Ngươi sao lại vào đây vào giờ này?"

"Còn không phải do chị dâu làm ta đứng ngồi không yên sao? Ta là đến công lược ngài đấy."

Phốc...

Đặng Phương Vy giễu cợt:

" Không phải em nói em là người đoàng hoàng không làm chuyện có lỗi với anh Thành sao?"

Trần Long cười:

"Đó là tính huống đặc biệt nha, chị dâu xinh đẹp như vậy mà đã đích thân ra tay, đứa nào không ăn đó hoặc là bê đê hoặc là không bằng cầm thú."

Đặng Phương Vy:

"Cái đồ lẻo mép, thế ngươi định công lược chị dâu như thế nào?"

"Đương nhiên là mạnh lên rồi!"

"Nghĩ hay lắm! Đây không phải là hϊếp da^ʍ sao?"

"Chị dâu lại nói sai rồi! Chúng ta là chưa hiểu hết về nhau, cần phải xâm nhập lẫn nhau hiểu rõ. Chị thấy em nói có đúng hay không?"

"Này là cái gì lý lẽ!"

"Sách viết: đêm hôm khuya khoắt nam nữ ở chung việc đầu tiên phải làm chính là thảo luận nhân sinh."

"Phốc... Sách nào viết vậy?"

"Chị dâu, cái này không phải ngươi viết ra sao? Ta còn là cái fan cứng của chị dâu đấy."

Nói xong Trần Long quả thực là lao vào ôm ấp, hưởng thụ lấy cái thân thể mềm mại tỏa ngát hương thơm.

"Anh Thành biết không?"

"Đương nhiên! Ta sợ còn đang đứng ngoài xem kìa. Thành ca đối với ta tốt như vậy đêm nay ta phải thật tốt biểu hiện."

"Ừm..Vậy làm chậm một chút để ta chậm rãi cảm nhận lấy tư liệu viết văn về sau."

Đặng Phương Vy cơ thể quả thực là nhạy cảm cực kỳ, dưới bàn tay lão luyện của Trần Long đã sớm tiết thân, váy áo xộc xệch, miệng há to thở hồng hộc không chịu nổi.

"Ân...ưʍ...mấy cái này ngươi học ở đâu? Bàn tay mò chị dâu thật thoải mái."

Không phải đâu!

Trần Long tò mò hỏi.

"Không lẽ chị dâu vẫn còn là nai tơ?"

Đặng Phương Vy mặt đỏ bừng.

"Đoán đúng! Không có thưởng."

Trần Long sững sờ:

"Ông trời ơi! Một cái nai tơ xử nữ chưa bao giờ trải qua nam nữ hoan ái mà dám viết sắc văn là cái gì thể nghiệm."

"Chứ ngươi nói ta phải làm sao? Ta là một cái xử nữ đã có chồng."

Phốc...

"Chị dâu! Ngươi đêm nay thật tốt cảm thụ, tránh cho tác phẩm dẫn người đọc đi nhầm đường."

Trần Long nói xong, miệng lưỡi không kiêng kị bắt đầu quét khắp người nàng, mỗi cái chạm nhẹ đều làm Đặng Phương Vy thần kinh dưới da run lên.

"Chị dâu! Ngươi cô bé đang khóc."

Đặng Phương Vy mặt đỏ bừng bừng.

"Ừm...cô bé đang khóc tại sao ngươi còn không đi dỗ dành?"

"Chị dâu có thường hay dỗ dành nó? Có muốn hay không thử để ta dùng lưỡi dỗ nó?"

"Cô bé của ta rất hay khóc, ta đều phải dùng tay dỗ dành...Á...ưʍ..Ngươi làm gì dùng miệng? Chỗ đó bẩn...Ân.."

Trần Long ngửa mặt lên:

"Đúng! Đúng! Chính là cái biểu hiện đó. Chị dâu! Thật tốt cảm nhận, sau đó còn phải viết văn đâu, nhớ cho ta một bản gửi Thành ca."

"Ngươi thật xấu xa!"

"Nam không xấu, nữ không sướиɠ!"

Phốc...

Cái gì quỷ biện?

Trần Long sột soạt cởϊ qυầи áo của mình.

"Chị dâu! Tiểu đệ ta muốn xông vào!"

"Không cần ta liếʍ chỗ đó sao?"

"Không cần! Ta làm sao có thể để chị dâu hầu hạ?"

Nói đùa Trần Long nhìn thấy nàng đôi răng nanh sắc bén, hắn nghĩ Đặng Phương Vy lại là cái gà mờ, hắn cũng không muốn tiểu đệ trên mình thêm mấy vết cào.

Đặng Phương Vy nằm ngửa, chân bị đặt chữ M.

"Từ từ Long! Chị dâu là lần đầu!"

Trần Long cũng cạn lời! Lấy chồng mấy năm vẫn còn là cái xử nữ, màng còn chưa rách, không phải tiểu đệ hắn đang thực sự bị chặn lại. Đánh chết hắn cũng không tin.

Trần Long cũng kiên nhẫn mài kiếm ngoài cửa hang, nói đến mở bao, hắn cũng có kinh nghiệm lần đầu với Diễm.

Còn lần đầu với Trần Diệu Nhi hắn thực sự muốn quên. Quá mẹ nó ám ảnh.

"Á...Aaa....A...ưm!"

Một tiếng hét dù nhỏ nhất nhưng đêm khuya à, âm thanh không khỏi làm cho người ta miên man bay rất xa.

Đặng Phương Vy cảm nhận hạ thể như bị xé rách, sau đó một cái cự vật nóng hổi đầy nhục cảm xâm nhập.

"Ưʍ...Thật sướиɠ...!"

Trần Long cũng không khác là bao, cự vật to lớn bị xử nữ huyệt bao chặt gắt gao. Trần Long thở hồng hộc như trâu, cả người đầy mồ hôi.

"Chị dâu mau thả lỏng! Ta muốn động!"

"Ân...aa...tại của ngươi quá lớn, không cần làm mạnh! Phá hư! Anh Thành biết."

Trần Long run bắn lên.

Hắn chợt nhận ra đang lăn giường cùng vợ người khác đâu, dù cho người đó là Vũ Văn Thành có chút không phải người bình thường.

"Chị dâu! Là ta không tốt, ta không nên nửa đêm chạy vào phòng chị dâu."

"Không có! Trần Long! Đây cũng là điều ta muốn, sống trong một cái nhà toàn thái giám! Ngươi có hiểu?"

"Ta viết sắc văn cũng là để tự an ủi mình. Nữ nhân nào không có du͙© vọиɠ, ta muốn hàng đêm có một cái nam nhân đem ta áp dưới háng hắn, hung hăng quất. Vũ Văn Thành không được, ngươi có được hay không?"

"Chị dâu? Ngươi là đang đối với ta gạ tình sao?"

Trần Long sững sờ trước sự thẳng thắn của Đặng Phương Vy.

"Chị dâu cứ như thế này không tốt sao? Thêm một chút cảm giác lén nút càng kí©h thí©ɧ."

Đặng Phương Vy đẹp lắm, Trần Long vốn chỉ là một cái học sinh, cấp bậc nữ thần như vậy làm sao xứng với? Nhưng bởi vì Vũ Văn Thành mà hai cái cực độ không xứng đôi đang lăn giường.

"Rồi nói sau! Đêm nay thật tốt chơi ta, không làm ta thỏa mãn ta ngày mai tự mình tìm đến nhà ngươi."

"Ân! Chị dâu đây là chính ngươi nói, chớ có hối hận."

"Chính là ta nói!"

Trần Long bị đả kích! Lập tức buông ra con mãnh thú.

Không biết bao lâu qua đi, dưới ánh đèn đêm mập mờ, một cái khung cảnh kiều diễm.

Đặng Phương Vy bị chơi cả người xụi lơ, váy áo bay hết, cả người ướt đẫm, tóc dính vào lưng.

"A...aaA......aa! Còn chưa dừng lại! Ta là chị dâu của ngươi đâu...Aaaa...Muốn phá hư! Anh Thành sẽ buồn...Mau dừng lại...Thống chết!"

"Chị dâu nói sai rồi! Anh Thành sẽ không buồn, và lại sướиɠ quá làm sao có thể chết được?...Muốn bắn!"

"Không cần...Bắn vào trong! Sẽ mang thai đấy!"

Quá muộn!

Trần Long gầm lên từng đợt tinh hoa nóng bỏng bắn thẳng vào chỗ sâu. Sau đó gục xuống thở hồng hộc.

Đặng Phương Vy như một con yêu tinh trên giường hút hết tinh lực của đàn ông!

Đặng Phương Vy cũng hét lên, hạ thể co rút, từng dòng nước ấm chỗ sâu trào lên.

Đặng Phương Vy biết nam nữ hoan ái sẽ kịch liệt nhưng không nghĩ tới kết quả như thế.

Vốn chỉ là một lần trải nghiệm, lại là bị chinh phục.

Thân thể bị chinh phục!

Trần Long bề ngoài ngơ ngác, ẩn dấu đằng sau một cái lão luyện, lành nghề, làm nàng đi hết từ đỉnh núi này, đến đỉnh núi khác.

Cách đây mấy tiếng, nàng còn là một cái xử nữ chưa có kinh nghiệm, hiện tại nàng cảm giác bản thân đã trải qua sóng to gió lớn.

Dâʍ đãиɠ không chịu nổi!

Vốn là nghĩ bản thân sẽ chỉ tiếp nhận Vũ Văn Thành. Sau đó Vũ Văn Long như ma quỷ tiến vào cuộc đời nàng, cuối cùng là Trần Long chinh phục triệt để nàng.

Hoang đường là cách đây mấy tiếng, nàng và Trần Long là hai cái người xa lạ.

Đặng Phương Vy bị ba người đàn ông đá qua đá lại. Ân là hai người, một người đã không phải đàn ông, cũng có thể là một người, người còn lại đã về hưu từ rất nhiều năm, đồ chơi kia không có dùng.

Trần Long mọi cái ảo tưởng nguyên thủy nhất của nam nhân hắn đều tìm được trên người Đặng Phương Vy.

Được ngủ với nữ thần, được ngủ với vợ người, được thoải mái mọi tư thế, cuối cùng là chơi xong xách quần không phải chịu trách nhiệm.

Trần Long ngồi dậy giúp nàng tẩy vệ sinh, thân thể hoàn mỹ không tỳ vết của nàng giờ đây tràn ngập ấn đỏ.

"Xin lỗi chị dâu, khi đó ta không kìm nén được bản thân!"

"Nào chỉ không kìm nén? Lần sau không cho phép ngươi chơi ta ác như vậy nữa."

"Ân! Còn có lần sau!"

Đặng Phương Vy bó tay rồi, ta nói trọng điểm, ngươi lại chú ý đi đâu vậy.

Được rồi, nàng cũng lười nói, chỉ ở chung mấy tiếng nhưng nàng cũng được chứng kiến hắn vô sỉ như thế nào.

Hắn sẽ gợi ý, sứ bẫy nàng, chờ nàng lỡ lời hắn sẽ kết luận, xuyên tạc.

Xấu đến chảy mủ!

Trần Long cũng tranh thủ xóa sạch dấu vết trên người sau đó biến mất.

Đặng Phương Vy đợi cho tâm trạng bình tĩnh, nàng đứng lên đi xuống lầu.

Ân! Vũ Văn Thành vẫn ngồi đó.

Hắn nở một cái nụ cười hoa si.

"Thế nào! Mệt không? Đến lòng ta ngồi!"

Đặng Phương Vy ngại ngùng, tiến vào trong lòng hắn yên tĩnh! Đã bao lâu không ôm hắn?

Trong bụng nàng còn có tinh hoa của người đàn ông khác đâu, cảm xúc chập chờn, nàng khóc thương tâm.

Vũ Văn Thành cả đêm ôm nàng an ủi!

Vũ Văn Thành trong lòng ôm mỹ nhân, tâm không loạn.

Trần Long không có lừa ta. Tình yêu chân chính không cần có tìиɧ ɖu͙©.

Ai nói cần ta chém!

( Tác: chương này toàn thịt, viết xong ta cũng nhịn không được, hoang đường vcl.)

Chương này liên quan đến chương 32. Ai quên có thể tìm đọc lạilại