Chương 51: Miểu Sát Võ Vương! Trần Long Đổ Vỏ!

Trần Long bị mute, ngồi im nghe Phó Thanh Sơn xạo lờ hơn tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng hiểu ra một vài vấn đề.

Đầu tiên Phó Thanh Sơn thích câu giờ hay là quá ngu lại còn thích thể hiện, có mỗi vấn đề bé tí, trình bày cả tiếng đồng hồ.

Thế giới hiện thực thật sự có người luyện võ, dựa vào rèn luyện thân thể từng bước đánh vỡ giới hạn của bản thân.

Cảnh giới võ đạo hiện thực chia làm chín cái cảnh giới lớn:Võ Đồ, Võ giả, Võ sĩ, Võ sư, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Đế, Võ Thánh, Võ Thần. Mỗi cái cảnh giới lớn chia làm chín cái cảnh giới nhỏ từ nhất trọng tới nhị trọng.

Người bình thường sẽ không tiếp xúc được với người luyện võ, hoặc có tiếp xúc cũng không biết, càng mạnh mẽ càng tiếp xúc sâu vòng trong, tới một lúc nào đó Võ Đế nhiều như chó, Võ Thánh chạy đầy đất cũng không phải không thể.

Từ khi trò chơi xuất hiện, người chơi còn có thể định nghĩa cảnh giới bên ngoài hiện thực dựa theo thuộc tính. Thuộc tính dưới 1000 thì là Võ đồ, dưới 10000 thì là Võ giả, dưới 100000 thì là Võ sĩ...cứ thế mỗi một cảnh giới nhân mười lần thuộc tính lên.

Ngoài thuộc tính, thì võ kỹ cũng làm người tu luyện trở lên mạnh mẽ. Võ kỹ không có hạn chế chức nghiệp như trong trò chơi. Ngoài hiện thực, ngươi có cơ duyên học được, có tư chất lĩnh ngộ được là được.

Phó Thanh Sơn nói như cái máy, miệng đắng lưỡi khô.

"Không phải ngươi là bạn thân của Vũ Văn Thành sao? Bình thường các ngươi gặp mặt không bao giờ nói đến võ đạo hay sao?"

Nói cái rắm! Bình thường Thành ca toàn bàn đến làm sao xx vợ hắn thôi có được hay không?

Trần Long:" Ta còn là đứa trẻ à?"

Đau răng!

"Ngươi thuộc tính bao nhiêu? Làm sao như thế cao?"

Trần Long:"Mỗi loại 5000, muốn tăng thuộc tính không phải gặm cường hóa dược tề sao?"

Phó Thanh Sơn:" Cái gì?"

Sở Mộng:" Cái WTF"

Không sai, Sở Mộng cũng đang ngồi dự thính rồi.

"Ngươi nói ngươi thuộc tính 5000 toàn bộ là đập cường hóa dược tề?"

Trần Long ngơ ngác hỏi:" Còn có cách khác hay sao?"

Phốc...

Phá của cực kỳ! Hai người cạn lời với hắn luôn.

Bình thường người luyện võ sẽ kiên trì tu luyện cho đến gần bình cảnh sẽ gom góp KNB đổi một bình Cường hóa dược tề để đột phá, ví dụ như thuộc tính đang 999 ăn một cái cường hóa dược tề thuộc tính lên hơn ngàn, đột phá Võ giả.

Thằng này không cần tu luyện, ăn một mạch lên 5000, cả ngàn cái cường hóa dược tề chứ ít gì? Đổi ra 55 triệu KNB. Ông trời ơi!

Đau lòng!

Sở Mộng đang hoài nghi, không lẽ mình từ trước đến nay tu luyện không đúng cách?

Đập cường hóa dược tề mới là Vương đạo!

Trần Long bắp đùi này nàng ôm định!

Trần Long bĩu môi!

Một đám chưa thấy qua việc đời.

Trần Long cấp tốc tính toán, hắn dao găm cấp III một lần trúng độc 99999999 máu! Ngoài hiện thực sẽ không hiện số máu cụ thể nhưng cũng có thể tương đối ước lượng.

Miểu sát Võ Vương!

Tê!

Phó Thanh Sơn:" Thấy ngươi luyện võ trâu bò không? Thuộc tính của ngươi tuy cao nhưng đối mặt với một cái Võ Vương, cho dù đối phương có đứng yên ngươi cũng không làm gì được."

Phốc...

Ngươi đọc được suy nghĩ của ta đi? Cái nào Võ Vương dám đứng yên để ta chém?

Nói thì nói như vậy nhưng Trần Long cũng biết lão già kia rất mạnh, tối thiểu nếu hắn đề phòng, Trần Long không có cơ hội, mà nếu Trần Long đánh lén hắn thành công cũng là miểu sát.

Kết quả phụ thuộc vào ai nhanh tay hơn!

Trần Long:"Được rồi! Võ giả ngưu bức! Ta đi học còn không được sao?"

Phó Thanh Sơn cười:"Trẻ nhỏ dễ dạy! Còn không mau quỳ xuống gọi ta một tiếng sư phụ?"

Trần Long ngẩn người:" Ta có thể nhập học, nhưng sẽ không bái ngươi làm sư phụ!"

"Tốt! Tốt...Ân! Ngươi vừa nói cái gì?"

Trần Long chắc như đinh đóng cột.

"Ta sẽ không bái ngươi làm sư phụ!"

Nói đùa, tự nhiên thêm ra một cái ngồi trên đầu mình. Trần Long dù có tu luyện cũng cùng người khác khác biệt. Người khác coi trò chơi là cái phụ trợ, Trần Long coi đó là chỗ cày điểm.

Luyện võ cái rắm! Luyện võ có hút cỏ thơm? Trần Long đồng ý nhập học coi như mở rộng tầm mắt thôi.

Sở Mộng:" Trần Long! Ngươi suy nghĩ cho kỹ, việc này ảnh hưởng đến tương lai. Phó Hiệu trưởng không phải ai muốn bái sư là có thể bái sư."

"Ân! Sở Mộng! Tương lai của ta thì có liên quan gì đến ngươi?"

Trần Long thấy ánh mắt Sở Mộng nhìn hắn có điểm lạ, như là con sói đang nhìn con thỏ con.

Ảo giác sao?

"Nói xong rồi, các ngươi có thể đi! Ta muốn lẳng lặng ngồi tù."

Phó Thanh Sơn vốn đang bàng hoàng chưa hết vì bị từ chối, lại đến cái đuổi khách.

Đêm nay bước nhầm chân ra cửa đi!

"Khoan đã! Còn chuyện của Sở Mộng, ngươi không thể chơi xong xách quần bỏ đi!"

Sở Mộng mặt hồng!

Trần Long ủy khuất:" Ta là chưa có chơi đúng hay không Sở Mộng?"

"Ngươi có!"

Phốc...

"Sở Mộng! Ngươi soi lại lương tâm rồi hãy nói!Muốn ta tiếp mâm là chuyện không thể nào?"

Điều gì làm nàng kiên quyết bám lấy không thả? Là bị ta nhìn thấy ngại ngùng sao?

Sở Mộng không nhịn được nữa, lập tức lao vào ẩu đả.

Không thể không nói, Sở Mộng thuộc tính rất cao, không dùng bug, Trần Long đúng là chỉ có bị đè lên đánh.

Phó Thanh Sơn lập tức xách hai người tách ra.

"Ổn trọng! Chuyện này vẫn là để ta đến giải quyết."

Trần Long:" Lão già, chuyện ngươi nhìn thấy chưa chắc là sự thật."

"Còn gọi lão già, tin hay không ta lập tức đánh ngươi? Sở Mộng mau ra ngoài, ta và hắn nói chuyện riêng."

"Yên tâm! Hắn chạy không thoát."

Sở Mộng mặt đỏ bừng bừng, xong biến mất.

"Hiệu trưởng! Ta thật sự chưa có xâm phạm đến nàng!"

"Ngươi nghe ta nói xong rồi hãy quyết định!"

Phó Thanh Sơn thở dài, lại giả trang cao nhân.

"Trên đời này còn có ba cái thể chất nữ nhân sinh ra chuyên môn để song tu."

"Nói ngắn gọn!"

"Đệch mợ! Ta nói Sở Mộng chính là một cái trong số đó, Huyền Âm thể chất, ngươi với nàng sinh hoạt ngoài có thể hưởng thụ cao cấp hơn khoái hoạt còn có thể tăng thuộc tính. Vừa cᏂị©Ꮒ vừa tăng công lực! Thế nào?"

"Lão già, ta ít đọc sách chớ có lừa ta."

"Ta lừa ngươi làm gì? Sở Mộng thực sự là, nàng Âm khí quá sâu đậm, khi nãy mới có chuyện chỉ dùng cường hóa dược tề lại xuýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma."

"Ngươi cũng biết nàng là do dùng cường hóa dược tề?"

"Nói nhảm! Nàng không phải thể chất đặc thù làm sao Vũ Văn Thành đặt gạch trước? Tóm lại vừa cᏂị©Ꮒ vừa tăng công lực, muốn hay không?"

Lão lừa ta? Muốn hay không tìm Sở Mộng thử thử.

Phó Thanh Sơn tủm tỉm cười:

"Thế nào? Đã nhớ lại hay chưa? Có hay không xâm phạm nàng? Suy nghĩ cho kỹ hãy nói."

Trần Long vò đầu bứt tai.

Mâm này có hay không tiếp?