Chương 9: Húp Một Lần Lại Nghiện!

9h tối!

Long kéo cao tinh thần 120% mở cửa vào nhà.

Ba nữ nhân đều tại, đang ngồi xem tivi đâu.

Long cười cười:

"Xem! Tiếp tục xem tivi! Đừng để ý đến ta."

Diệu Nhi:

"Có mùi nước hoa phụ nữ! Anh suốt ngày lông bông như con Béc ấy."

( Béc là con chó đực nhà hàng xóm.)

Thanh Vân:

" Con Béc mới bị bả đi rồi! Chắc đang trong nhà hàng 7 món!"

Long:" Khụ... Khụ! Có thể không so sánh ta với nó được không?"

Thanh Huyền:" Ngươi còn xem đây là cái nhà sao? Thích về lúc nào thì về?"

Long run lên.

Mẹ nổi giận vẫn rất đáng sợ.

Tâm lý bóng ma.

"Ta buổi sáng đi học, buổi chiều học nhóm rất vất vả."

Thanh Vân bỗng lên tiếng:" Ừm! Học nhóm, học cái gì mà trên mặt toàn vết son? Học hôn sao?"

Diệu Nhi:

"Thẳng thắn bàn giao sẽ được khoan hồng!"

Ba người bắt đầu lục ục mở hội, là mở phiên tòa xét xử.

Rất thành thục như đã làm rất nhiều lần trước đó.

Long thở dài.

Mẹ chọn nghề cảnh sát là một sai lầm. Từ ngày nhà này có truyền thống hễ ai mắc tội là bị đem ra xét xử, mà nạn nhân nhiều nhất đương nhiên là Trần Long.

Rõ ràng bình thường lục đυ.c nhưng đến khi luận tội hắn, ba người lại đoàn kết vô cùng.

Trần Long thường ngày có cố gắng chia rẽ như thế nào cũng không có dùng.

Trải qua một phen sơ thẩm, phúc thẩm, tra hỏi, kháng án...Trần Long tha thiết nói sẽ không tái phạm cộng thêm rửa chén một tuần, hắn mới được cho đi.

Còn phải thể hiện sự cảm kích mãnh liệt vì được khoan hồng!

Hao tốn tinh thần so chơi Yến mười lần, à không 100 lần!

Hai thái cực, một loại giày vò đau khổ, một loại thoải mái cực lạc.

Húp vội bát cơm muốn đi ngủ, lại bị Thanh Vân mạnh mẽ kéo vào phòng, Trần Long sững sờ, như thế thèm khát?

Đóng hờ cửa Thanh Vân lập tức dựa sát vào cửa hò hét, thoải mái rêи ɾỉ.

"Ân...A.. A...a! Mau chơi ta... Mạnh lên chút... Đừng ngừng!"

Long trừng mắt lớn nhỏ.

Như này cũng được? Trước đây làm sao không phát hiện chị gái biết diễn, JAV xách dép chạy không kịp.

Thanh Vân lườm hắn một cái:

"Ngươi không biết hôm nay ngươi không ở nhà, ta có bao nhiêu khổ. Hai con mụ kia không phải người."

Phốc.. Ha ha!

Không biết Diệu Nhi biết bị hình dung thành con mụ sẽ có biểu tình gì?

Thanh Vân là giả rên để buồn nôn hai người kia nhưng mà nũng nịu tiếng kêu lại câu lên dục hỏa của Long.

Thanh Vân:" Thế nào? Mệt? Ngươi đó, còn trẻ phóng túng, có ngày chết trên bụng nữ nhân?"

Long:" Hừ! Quên mau như vậy? Tối hôm qua ai kêu chủ nhân uy mãnh, sống chết xin tha?"

Thanh Vân:

"Ngươi còn không biết xấu hổ nhắc lại."

Đừng nói giờ phút này Long không khỏi rục rịch. Thanh Vân mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh, hai cái nửa đùi tuyết trắng lộ ra một nửa, lung lung, dáng người bạo điệu ẩn hiện làm Long ngứa ngáy vô cùng, hắn đưa tay trảo trước ngực nàng.

"Làm cái gì đấy? Đang nói chuyện đoàng hoàng sao lại động tay động chân?"

"Chị! Em vừa học xong kiểu này, muốn thử."

"A...Dừng lại! Chỗ đó bẩn chết... Ưʍ... Sao có thể dùng lưỡi liếʍ."

"Không bẩn! Rất thơm... Chị...Em muốn uống nước... Chỗ đó."

Long vùi mặt vào vùng tam giác thần bí, tham lam húp chất mật.

Húp một lần lại nghiện.

Thanh Vân thì đang ở trên chín tầng mây, không cần giả vờ, nàng bây giờ thực rêи ɾỉ cực kỳ thoải mái.

Long ngửi được trong dâʍ ɖị©ɧ mùi vị của cảm xúc, thẹn thùng, xấu hổ, sung sướиɠ, hạnh phúc. Rất nhiều vị đạo, tất cả đều ăn.

Long ngửa mặt lên:

"Chị! Thế nào? Lưỡi của ta lợi hại đi?"

Thanh Vân:

"Ngươi cái háo sắc học ở đâu mấy cái trò xấu bức như thế này...A... Được rồi... Mang ta lên giường... Ta đứng không nổi."

Trong màn đêm, hai người tham lam gặm nhấm lẫn nhau, chị em, cô trò bây giờ chỉ còn là tình thú.

Ăn no lại ngủ, Long ngủ cái ngon lành!

Thanh Vân dở khóc dở cười:

"Ngươi cái đồ khốn nạn, trêu ra lửa không dập, đang 69 lăn ra ngủ, đùa ta đâu?"

Thấy Long ngủ ngon, nàng cũng không lỡ đánh thức, lẳng lặng ngắm nhìn.

Trước kia sao không nhận ra hắn đẹp trai như vậy đâu?

Hai người kia thích bỏ mẹ còn làm bộ, vẫn là ta tranh thủ độc chiếm.

Thanh Vân đưa chiếc lưỡi thơm tho nhẹ nhàng liếʍ hết dâʍ ŧᏂủy̠ trên môi hắn, sau đó tựa trong ngực hắn ngủ thật yên bình.

Cửa ngoài hé ra!

"Kỹ nữ."

Diệu Nhi không thoải mái đi lên phòng.

Anh trai sao có thể dùng miệng liếʍ chỗ đó?

Một luồng hơi nóng từ hạ thể xông lên, một dòng nước lại từ bên trong chảy ra.

Nhìn chiếc qυầи ɭóŧ ướt sũng, Diệu Nhi vui vẻ.

Đáng đời, mai giặt đồ buồn nôn chết ngươi.

Diệu Nhi ngủ, trong mơ nàng thấy Trần Long say xưa mυ"ŧ bím nàng, nước cứ như vỡ đê trào ra.

Không biết qua bao lâu, Trần Long chợt mơ thấy rất nhiều mỹ nữ, hắn tiến lại gần, ai ai cũng thân hình thướt tha yểu điệu thục nữ làm hắn say mê. Ở giữa các mỹ nữ có một mỹ nhân trung tâm, nàng ngồi đó uy nghiêm như nữ vương, cặp chân dài miên man tỏa ra đầy sức sống làm Trần Long nhịn không được len lén tiến đến gần, cúi đầu xuống liếʍ.

Cặp chân này hắn có thể liếʍ cả đời!

Chủ nhân đôi chân ngọc như nhận ra có người khinh nhờn mình, nàng gạt ra mạng che mặt.

Là Trần Thanh Huyền!

Cút!

Hộc hộc...!

Trần Long bật dậy thở hổn hển.

Con mẹ nó, mộng xuân với ác mộng cách nhau cứ như thế mong manh?

Cuộc sống của hắn vẫn luôn vui buồn lẫn lộn như vậy thoáng cái lại sắp một tuần trôi qua.

Quan hệ với nữ nhân trong nhà ngoại trừ Thanh Vân, hai người kia vẫn không hề có đột phá.

Trần Thanh Huyền? Được rồi không dám lên.

Trần Diệu Nhi? Được rồi, quá nhỏ! Làm Trần Long thấy cảm giác tội lỗi.

Trong game Trần Long vẫn tiếp tục cấp 10 đi đánh quái. Mười cấp một bản đồ, lên cấp sẽ chạy qua bản đồ khác.

Người khác thường phải trụ ở bản đồ tân thủ cả năm trời, hắn mới một tuần, vội cái gì?

Bản đồ tiếp theo sẽ vô cùng tấp lập, gần 70% người kẹt tại cấp độ 11-20. Thành phố X gần 10 triệu người có tới hơn 6 triệu người thường xuyên trong game cọ mặt, biết bao tấp lập!

Cùng thời điểm người chơi với hắn bây giờ còn đang vật lộn ở cấp 4, cấp 5. Có người vào game chết mấy lần bây giờ vẫn chưa thể gượng dậy. Mà Trần Long cấp 10 trào ra, theo suy đoán có thể một mạch lên được cấp 20.

Đánh quái đối với Trần Long bây giờ đơn giả lắm, ôm một lúc mấy bãi vip, thả cái độc, xong việc. Mà lại chỗ hắn đánh quái tuyệt đối không dám có người lạ đến gần.

Khói xanh ngút trời, quái chết nghiêng ngả, người nào đến gần người đó chết!

Trần Long thêm một cái biệt danh "Khói xanh đại hiệp.".

Không biết tên nào đặt cho hắn cái biệt danh buồn nôn như vậy, nếu biết hắn không đập nổ đầu chó của hắn không thể.

Văn hóa thấp kém cũng đừng đi cho người khác đặt tên.

Trần Long cũng không phải thằng Hùng máy đóng cọc hình người, đến nay hắn vẫn chỉ sở hữu hai thẻ nhân vật.

Lưu Trúc Diễm cấp 9: độ hảo cảm 63.

Phan Thị Yến cấp 8: độ hảo cảm 82, cả tuần cày cuốc cật lực, điểm hảo cảm mới phồng thêm 2 đủ thấy có bao nhiêu khó khăn.

Thông thường quan hệ giữa nam nữ trong trò chơi, nếu không phải ngoài đời thực là vợ chồng, người yêu... Độ hảo cảm thường chỉ ở 50 bên dưới.

Trần Long còn đứng trước một vấn đề, đồ trong game hắn nhặt được quá nhiều, dùng không hết, đưa ra lại sợ bị lộ, không ai là người ngu, vài lần họ sẽ đoán được.

Thần có thể bảo vệ, nhưng không có liên quan đến tính mạng, phiền phức sẽ thi nhau kéo đến.

Bí mật của bản thân quá rung động, có thể giấu tất nhiên Trần Long sẽ cực lực giấu đi.

Bán lậu! Không được.

Thế giới này tối khắt khe nhất là đồ lậu, hàng không rõ nguồn gốc, đến phim người lớn muốn xem còn phải trả phí.

Bốn người cuối tuần lại quây quần thảo luận. Là ba người thảo luận, Diệu Nhi là gậy quấy phân heo, nàng chỉ toàn ý tưởng phá hoại cộng bạn lùi.

Long:"Mẹ! Ngươi dù gì cũng là phó phòng cảnh sát, không thể đến mấy cái giao dịch đen tối sao?"

Trần Thanh Huyền:" Đánh rắm! Ngươi dám xúi dục mẹ ngươi phạm tội, ngươi nghĩ quá đơn giản."

Long:" Cái gì là phạm tội? Chúng ta không ăn cắp ăn trộm, mẹ, ngươi nói quá khó nghe."

Trong ấn tượng của Trần Long, chính quyền không phải một tay che trời, quần chúng kêu gào không ai thấu sao?

Mẹ trong nhà một tay che trời, bên ngoài con hổ giấy sao?

Thanh Vân:" Không phải là hàng không nguồn gốc sao? Chúng ta có thể thao tác tạo ra nguồn gốc."

Long vẫn cái hiểu cái không?

Thanh Vân:" Đần! Chúng ta có thể mở cái nhà máy sản xuất, sản phẩm không phải có rồi sao?"

Long giơ ngón tay cái:

"Lợi hại chị ta đây là muốn làm chủ tịch, nữ cường nhân."

Diệu Nhi:

"Ngươi là đang yy được lên giường cùng nữ cường nhân đi?"

Trần Long gõ nhẹ đầu nàng:

"Ngươi cái nhỏ hàng đầu óc suốt ngày suy nghĩ cái đen tối."

Diệu Nhi rất muốn phản bác, xong tự nhìn ngực. Được rồi nhỏ hàng thì nhỏ hàng.

Câu chuyện cuối tuần luôn lái sang một hướng khác, cuộc thảo luận cứ như vậy đầu voi đuôi chuột.