Chương 12: Tiểu phu quân

Triệu Chí Cao không có quá nhiều do dự, xoay người chạy, trong miệng hô, "Các hương thân, trước trốn đi, ta hồi nha môn đi gọi thêm vài người đến!"

Nếu chỉ là sói hoang bình thường, hắn cầm Đại Thiết đao là có thể đối phó, nhưng hắn đương nhiên không thể ngu đến mức đơn thương độc mã mà đối mặt với Lang Vương có thân hình khổng lồ thế kia, vậy chỉ có thể đi chịu chết.

Nhưng ở trong mắt Tống Diệp con Lang Vương trước mặt này cùng lắm cũng chỉ là 500 điểm exp mà thôi.

Triệu Chí Cao vừa rời đi không lâu, lúc này Tống Diệp mới lấy thanh kiếm sắt tân thủ rỉ sét từ trong balo ra, chém một kiếm về phía Lang Vương:

Thiên Băng Địa Liệt Trảm!

Trong nháy mắt ba vệt kiếm khí sắc bén màu đỏ chạm đến Lang Vương, thân thể của Lang Vương tan rã, biến thành bột mịn, dần dần tiêu tán trong không khí.

"Tinh! Người chơi đánh chết một con Lang Vương, kinh nghiệm giá trị + 500 điểm."

Một tháng trước, gặp phải con Lang Vương này, Tống Diệp cũng phản ứng giống như Triệu Chí Cao vừa rồi, quay đầu liền chạy, nhưng hôm nay, hắn đã có thể một chiêu gϊếŧ chết một con..

Lúc này, Tần Khê Y đứng cách đó không xa phía sau lưng Tống Diệp, nàng vừa mới cũng nhìn thấy Tống Diệp ra tay một chiêu gϊếŧ chết con sói vương kia, lúc này trên mặt của nàng lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.

Trong thân thể của người tên Tống Diệp này không hề có nửa phần tu vi, cũng không có dấu hiệu nhưng kết chân khí, nhưng vì sao hắn có thể phát ra đao khí bén nhọn như vậy?

Tần Khê Y đương nhiên không biết, Tống Diệp là một tên người chơi, cho nên hệ thống lực lượng của hắn hoàn toàn không giống với dân bản địa trên đại lục Huyền Doanh này.

Tống Diệp thân là người chơi, chỉ cần thuộc tính【khí huyết】 đủ cao, dù không có một chút tu vi, cũng có thể thân như kim cương, nhất lực phá vạn pháp!

Sau đó, Tống Diệp cất kiếm sắt đi, lúc xoay người lại mới phát hiện Tần Khê Y đứng phía sau hắn.

Tần Khê Y cười một tiếng, "Tiểu phu quân của ta, thân thủ quả nhiên bất phàm a!"

Tống Diệp sửng sốt một chút, tuy nói bây giờ bọn họ đã có hôn ước, nhưng dù sao nàng còn không có chính thức qua cửa, thế mà đã kêu hắn là phu quân, nhưng vì sao lại muốn thêm cái chữ "Tiểu" ở đằng trước chứ.

Nữ nhân kia lại hỏi, "Không biết kiếm quyết tiểu phu quân dùng để gϊếŧ sói là học được từ đâu!"

Tống Diệp nói ra, "Ta dùng cái này cũng không tính là kiếm quyết đứng đắn, chỉ là kỹ năng đánh lung tung mà thành thôi.”

Dù sao hắn cũng không thể nói cho đối phương biết, chiêu【Thiên Băng Địa Liệt Trảm】này của hắn là bí tịch có trong phần quà đưa tặng cho người chơi mới.

Tần Khê Y cũng không có trong vấn đề này hỏi tới, dù sao người bình thường học một chút ngạnh khí công phu lấy ra phòng thân cũng là chuyện thường xảy ra,

Lập tức, nàng nhấc một con chim to có lông màu vàng kim trong tay lên nói với Tống Diệp:

"Nghe Tôn đại thẩm nói, tài nấu nướng của tiểu phu quân ngươi rất không tệ, vậy ngươi mang con chim này đi ninh giúp ta, để cho ta bồi bổ thân thể, chờ thân thể của ta khoẻ mạnh, tới đêm thành hôn, tiểu phu quân ngươi mới có thể làm chuyện lớn!"

Tống Diệp cảm thấy nữ nhân này đang lái xe, nhưng hắn không có tìm được chứng cứ, đành phải nói, "Được thôi!"

(*lái xe: một từ ngữ mạng của Tq, ý chỉ việc nói chuyện cười người lớn)

Tống Diệp nhận lấy con chim to kia từ trong tay Tần Khê Y, phát hiện con chim này còn chưa ngỏm củ tỏi, vẫn còn một hơi thở, sau đó trở lại nhà bếp ở sân sau, Tống Diệp lập tức cầm lấy một con dao thái, cắt cổ nó, tiễn nó về trời.