Vợ Xăm Hình Hổ Báo Nhưng Rất Chung Tình

3/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Tạm Ngưng
Anh một chàng sinh viên nông nghiệp, một ngành mà nhiều người sẽ chê cười khi mới nghe tên nhưng đối với anh là cả một đam mê. Cũng như bao sinh viên khác, anh cũng ở trọ và cũng là nơi cho anh tiếng  …
Xem Thêm

Chương 05
Dặn lòng là hôm nay k viết nhưng cứ vô voz tìm cái topic xong đọc cmt thì ấy náy trong người. Ngày mai k viết nhá. Cho tôi với Ny bên nhau 1 ngày nhé…1 tuần nay bắt đầu viết truyện thì tối tôi ít nt rủ rê Ny đi chơi hoặc xem phim. Tôi sợ 1 lúc nào đó tôi vô tâm ít đi chơi hay nt gọi điện thì Ny tôi sẽ giận tôi mất. Rất ít khi giận. Nhưng giận rồi thì có xin lỗi hay làm gì đều là vô ích. Hôm nay tôi cố gắng ra chap nhé. Nhưng tuần sau và thời gian trở đi về sau thứ 7 và CN tôi k viết chap đâu. Tôi làm về mệt lắm. Hic..các bác có thương tôi k đấy. Nhưng dù sao các bác cmt là tôi cũng vui rồi. Thôi tiếp chuyện nhé!

Sau khi em chở tôi về phòng trọ thì tôi nhanh chống chạy vào phòng mà tắm rữa cho sạch sẽ k bị ghẻ lỡ. Tôi tắm xong thì chạy lên nhà bác chủ trọ lấy 3 hủ kem xuống sang phòng em tạ ơn với em.

– qua đây chi? : em đang nấu đồ ăn trong bếp. Thấy tôi em lườm 1 cái như kỉu ” đừng có chôm chỉa gì nhé. K thì biết tay ngoại”

– ờ thì qua đây cho cái này : tôi đưa bọc kem ra trước mắt em

– cái gì đấy? Băng vệ sinh à : mặt tôi nghệch ra.em bá đạo quá toàn nghĩ gì đâu k

– đâu. Kem nè..nói điên quá: tôi lấy 1 hủ kem ra cho em xem..xem xong em cười 1 cái xong nói tiếp

– ai bỉu bỏ vào bọc đen làm gì cho ta hiễu lầm ráng chịu. Bao nhiu tiền gữi cho? Đang khát nước

– thôi tiền bạc gì! Tui cho ấy. Sẳn cám ơn vụ sáng với hôm qua

– 2 vụ mà chỉ 1 hủ kem à : em nói làm phanh khui ra bản chất ham ăn của em

– đây nè. 3 hủ nè. Tui 1 hủ bà 2 hủ



– ừ…ủa mà sao k xưng mày tao nữa.

– thì..thôi ăn đi. Kem chãy thành cháo giờ.

– để lên bàn đi rồi cút về dùm.

Vl thật..em ghét tôi đến thế sao. Đuổi khách về thì em cũng phải nói tử tế 1 chút chứ” chìu lòng khách đến vừa lòng khách đi” hoàn cảnh của tôi thì trái cmn ngược hoàn toàn ” phật lòng khách đến, khóc thầm khách đi” thì đúng hơn cho tôi.

Tôi đặt 2 hủ kem lên bàn xong lũi thũi bước ra cửa xỏ dép vào định cất bước ra đi thì chợt em gọi lại:

– đùa cái đi thật à..ăn gì chưa!

– chưa…: tôi dùng khuôn mặt đáng thương hết sức có thể

– vô đây. Lát nấu xong cho ăn

Em nói như kỉu tôi ăn chực ý. Nói chuyện chả có chủ ngữ gì cả. Bực cả mình ra. Nhưng tôi cũng mặt dày bỏ dép ra bước vào phòng tôi ngồi bẹp xuống đất dựa lưng vào tường lôi con 1280 ra lên CH Phay tải Angybirth về chơi.

– lên giường ngồi đi : em trong bếp nhìn ra nói

– thôi. Ngồi đây đc rồi

– đã bĩu là lên giường. ; em lườm tôi sắc bén

– ờ rồi nè : chaymau:

Sẽ có bác nói tôi hèn hay yếu đuối cho xem. Nhưng kệ các bác. Đó là lúc ấy tôi đang cảm thấy có lỗi và 1 phần tôi chưa hỉu hết con người em nên tôi hơi sợ. Và đặc biệt tôi sợ anh họ của em và lũ đệ của ảnh phồng tôm hội đồng tôi thôi. Chứ chơi tay đôi thì tôi chả ngại gì vết bẩn.

Lát sau thì em gọi tôi xuống dọn đồ ăn ra phụ:



– xuống dọn phu chứ ngồi đó hả

– ờ…thôi tui về nha. Nhà tui có cơm rồi

– hừ….thái độ gì vậy : em chống nạnh hay tay cạnh cái eo thon gọn nói

– thái độ gì đâu

– k thái độ thì ngồi xuống đi. Dọn cho ăn nè. Làm biếng thấy ớn.

Mịa kiếp. Mời ăn cơm hay cho ăn chữi vậy..cay cú nhưng tôi ráng nhìn. Chìu em nó cho nguôi giận cái đã. Lỡ anh họ em qua kiếm tôi em còn giúp tôi nữa chứ tôi chả muốn chuyển chỗ trọ đâu

Bữa ăn diễn ra nhanh chóng và kết thúc. Em cũng làm đồ ăn ngon phết..nhưng tôi chả thèm khen em. Ghét em lắm nhưng nhịn. Em cũng k nói gì lặng lẽ dọn dẹp chén bát đem rữa. Tôi thấy k khí ngột ngạt quá nên tôi xin phép em cáo từ hẹn k gặp lại. Nếu gặp lại đừng làm hại nhau:

– thôi tui về nha. Lát đi làm rồi

– ừ..: tưởng em giữ tôi lại nữa thì tôi cũng về nữa. Đừng thấy người ta hiền rồi ăn hϊếp

Từ hôm xãy ra chuyện. Em trở nên lạnh lùng hơn với tôi thì phải. Thay kệ em. Tôi chả quan tâm. Tôi tiếp tục với công việc và học tập bình thường. Còn anh họ em thì cũng đã tìm đến tôi và nói chuyện bằng miệng chứ k bằng tay chân như tôi nghĩ

– anh gặp mày có tí chuyện. Vào phòng bật quạt nói chuyện mày.

Tôi đang ngồi ngoài ghế đá thì anh họ em lại khoác vai tôi như 2 thằng bạn . Tôi hơi rung vì vô phòng lỡ ông này lấy dao lam ra cắt cái lỗ tai tôi nữa thì ngẽo. Hoặc đắng hơn là ỗng lấy dao bào. Bào nhuyễn tôi ra cho cá tra ăn thì chết k toàn thay, như cây k còn lá, như má mất đi thằng con. Thì quả là 1 bi kịch.

– anh có chuyện gì dạ : tôi hỏi, phải bình tỉnh trong mọi tình huống. Anh ấy châm điếu thuốc kéo thật sâu rồi nói

– mày làm gì con Hương em tao mà nó hôm trước nó khóc

– dạ. Chắc anh cũng biết rồi mà : tôi són rồi các bác

– tao hỏi mày thì mày cứ kể…biết biết cái con cẹc.

– dạ. Là em nóng quá nên hồ đồ ạ. em cũng xin lỗi Hương rồi

– rồi nó có tha lỗi mày k?

– dạ. K biết có hay k mà Hương bảo em ở lại ăn cơm

– thật k?



– dạ thật

– ừ..tạm tin mày. Nó mạnh mẽ thế chứ thật ra nó giả tạo thôi. Nó cũng yếu đuối như mấy đứa con gái khác thôi. Mày làm sao thì sao. Làm nó khóc thì coi trừng tao. ( anh nói như anh ở chung với eHương ý,hỉu tính cách quá nhỉ)

– dạ em biết rồi…

– ừ..tao về..

– dạ anh về cẩn thận

– thằng mất dạy. Ý mày là trù tao à

– em đâu có. Anh hĩu nhầm em rồi

– ờ tao cũng hỉu nhầm ý tốt của mày rồi. Thôi vào lấy dầu ăn ra rồi tao với mày làm vài trận nha ( tôi hư cấu chút, các bác phãi thật sự giữ bình tỉnh nhé ) 4 năm rồi tôi cũng k nhớ rõ cuộc đối thoại tôi và anh Hải nữa. Chỉ nhớ sơ sơ thôi. Các bác đừng bảo tôi hư cấu 100% tôi buồn nhé .

Còn trên lớp học tôi và T hay nói chuyện nhìu hơn. Tôi cũng thấy có cảm tình với cô nàng 1 chút. Tôi hay chọc T là:

– Trân Trần Trụi hôm nay bà chỉ tui làm kiểm tra môn anh với

– hớ…cái ông này…mất nết vừa thui nha

T há mồm ra và chữi tôi kèm theo vài cái tát vào tay rát thì thôi.

– ấy…đừng nóng. Tui giỡn mà hehe

– cẩn thận cái mồm ông đó : T lườm tôi.

– hehe. Cái mồm sao nào. Thôi bé lại đây anh hôn bằng mồm cái coi nào : Tôi tiếp tục chọc T làm cho cô nàng đỏ mặt lên nhéo tôi lên tục. Nhéo k đã thì dùng chân T đạp vào chân tôi. Bạo lực học đường là đây

Thỉnh thoảng thì tôi với T hay đi chơi với nhau và tôi đèo T vì T k có xe. T trọ gần trường nên đi bộ là tới. Chứ nhà T thì cũng dạng khá giả. Thời này mà T xài cái Samsung Galaxy thì các bác biết rồi đấy.

-Quang ơi. Hôm nay chủ Nhật đi ra công viên chơi 3tháng 2 chơi đi. : T nt rủ tôi

Bác nào ở SG mới biết công viên này. Chứ người k thuộc lãnh thỗ này nhắc tới công viên “3 tháng 2 “thì sẽ k biết nó là cái vẹo gì đâu

– ok . Để mai đi

– hớ….K đi hả

– đi…10p nữa.

– hihi..ừa

Tôi thay đồ dắt xa ra khỏi phòng thì gặp em đang mặc quả áo thun bó mà em còn ưỡn ngực lên mà phơi đồ nữa thì tôi suýt ngạt mà chết..vô tình cái eo trắng ngần của em hiện ra nữa làm lòng tôi nó rạo rực quá..lúc này chợt như giác quan thứ 6 em mách bảo rằng. ” có 1 con dê cụ đang đi quanh quẩn đâu đây” thì em quay sang phía tôi và nhìn:

– nhìn gì hả thằng kia. – có gì đâu. Tại vô tình thôi

Xong em nhìn xuống ngực mình rồi quang sang tôi cười đểu và nói:

– sao thấy đẹp k? Thích lắm à

– ai biết. : tôi hơi lúng túng. Sao tôi cứ lép vế với em lúc ấy nhỉ.

– lũ đàn ông thằng nào chả thế..

Lúc này túi quần tôi rung lên. Mẹ kiếp. K lẽ nhìn thấy bấy nhiu đó mà nó kí©h thí©ɧ dao động mạnh vậy sao? Cũng khoảng 7độ híte chứ chả ít ổi gì. Rung cả quần chứ chả chơi. Nhưng k phải cái mà các bác đang suy nghĩ nhé. Là đt tôi rung lên vì T gọi. Tôi nhấc máy:

– alô

– ông tới chưa. Sao lâu vậy

– rồi rồi. Tại hạ Tới ngay đấy moà

– hic…hihi. Nhanh đi. Lát nắng

– có trắng đâu mà sợ đen

– hứ..tui giận đó. Cấm ông hổng đc nói vậy nha.

– hehe. Tui xin lỗi. Giởn thôi mà. Cúp máy đi. Tui qua liền mà

– ừa..hi

Cúp máy xong tôi nhìn qua chỗ phơi đồ thì em đã vô phòng tự bao giờ.

Chạy qua tới phòng trọ T thì thấy T đang ngồi ngay trước nha đeo túi xách 2 tay chống cầm nhìn xa xôi. Nhìn kĩ T cũng xinh các bác à mỗi tội da ngăm thôi.

– két…két….lên là lên nào quý cô : tôi trêu T

– hihi. Hâm..

– hâm cái mâm vào lấy mủ bảo hiểm đi. Tui k muốn gập mấy anh chuối vàng đâu nhá.

– mà T k đi xe thì lấy đâu nón.

– thế cất xe mình đi bộ nha

– thôi. Để tui qua phòng bên mượn

– có thế chứ lị

– hứ

T dọa tôi xong chạy ục ịc qua phòng kế bên. Lát sau thì T tay cầm cái mủ ra và chạy về phía tôi. Ếu mịa bố con thằng nào cái thời A cồng này mà còn chơi quả nón thời Napoleon thế này. Nhìn buồn cười ếu tả nổi

T đeo mủ vào cài quai cẩn thận xong ngồi lên xe. Trên đường thỉnh thoảng tôi nhìn vào kính hậu qua gương tôi thấy khuôn mặt trong buồn cười kinh khủng. Cái nón to hơn cái đầu T gấp 3 lần có ý . Chả lẽ tôi ghé mua cho T cái gương cho T xem khuôn mặt mình lúc này chứ..

Sang công viên tôi gữi xe xong ra dẫn T vào chơi. Cũng chả có gì chơi ngoài các em teen vào đây chạy bộ,lắc vòng đủ kiểu. Còn thanh niên cha chú thì vào hít xà đơn khoe những chùm lông nách đen xì và mộc kín. Còn tôi và em thì mua nước rồi cùng nhau đi dạo. Thỉnh thoảng T tạo dáng bắt tôi chụp hình nữa. Nhưng tôi thấy cũng vui vì T rất trong sáng và con nít. Thế là Kết thúc buổi đi chơi hôm đó..

Thêm Bình Luận