Vợ Yêu Gây Họa

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Anh luôn ở bên cạnh để bảo vệ cô đã nhiều năm nay, nhưng cô lại là một kẻ vô hồn không nhận ra được tình cảm của mình. Trái tim anh cũng vì thế mà bị cô làm tổn thương, không …
Xem Thêm

“Nếu như để cô ấy đi theo con, chuyện nhỏ con sẽ để cô ấy xử lý, như vậy cô ấy sẽ vui vẻ. Mặc dù cô ấy còn nhỏ nhưng cũng nên học hỏi một chút, nếu không sau này sẽ không biết gì.”

“A Long, nhanh lên!” Đồng Đồng ở ngoài cửa lớn tiếng thúc giục Mộ Long.

“Vậy bọn con đi trước.” Mộ Long cười cười nhìn hai người sau đó xoay người rời đi.

“Thằng nhóc này đúng là tự cao!” Ngụy Bắc Hùng nhìn bóng lưng hai người rời đi, trong mắt có ý khen ngợi cũng có chút bất đắc dĩ “Nó cứ khẳng định Đồng Đồng của chúng ta sẽ thuộc về nó.”

“Anh không phải cũng rất thích nó nên ban đầu mới đồng ý với yêu cầu của nó sao?” Bạch Tư Di nhíu mày, nhạo báng chồng “Từ giây phút đầu tiên gặp mặt, liền xác định hai đứa nó là một đôi, anh đừng nói với em là anh không nghĩ như thế.”

“Ban đầu nếu không phải là chúng ta mang Đồng Đồng đến Long Môn, gặp gỡ A Long, anh nghĩ thằng bé cũng không hồi phục nhanh đến thế.” Ngụy Bắc Hùng thở dài nói.

“Anh còn nhớ lúc thằng bé yêu cầu chúng ta giao Đồng Đồng cho nó không?” Bạch Tư Di nhớ lại chuyện trước đây.

Đó… Là chuyện của mười năm trước, nhưng giống như mới xảy ra ngày hôm qua…

“Chú Hùng, dì Bạch, con hi vọng hai người có thể giao Đồng Đồng cho con.”

Mộ Long lúc đó mười lăm tuổi, vẻ mặt nghiêm túc nói với Ngụy Bắc Hùng và Bạch Tư Di.

“Giao cho con? A Long, con đang nói gì vậy?” Ngụy Bắc Hùng không hiểu gì cả, nhíu mày nhìn Mộ Long.

“Con hi vọng hai người có thể giao Đồng Đồng cho con chăm sóc.” Mộ Long lặp lại lần nữa, thái độ hết sức kiên quyết.

“Con? Con muốn chăm sóc Đồng Đồng? Tại sao?” Bạch Tư Di buồn cười nhìn Mộ Long, thật thú vị mà. Cô biết tiểu chủ nhân này rất thích Đồng Đồng, luôn chạy đến đây tìm con bé chơi đùa, còn dẫn nó đi chơi khắp nơi. Nhưng lúc này cậu bé có biết mình đang nói đến một vấn đề rất quan trọng không?

“Bởi vì cô ấy thuộc về con.” Mộ Long tự tin nói.

“Đồng Đồng thuộc về con?” Nhìn bộ dáng nghiêm túc của tiểu chủ nhân, Ngụy Bắc Hùng không lấy thái độ nói chuyện với một đứa bé nói với cậu mà đổi sang thái độ nghiêm túc.

“Dì biết con rất thương Đồng Đồng, nhưng mà… dì và chú là ba mẹ của nó hơn nữa với thân phận của con thì làm gì có thời gian chăm sóc con bé.

Có lẽ con chỉ nhất thời nổi hứng nhưng qua một thời gian, con sẽ thấy chăm sóc con bé thật phiền phức.”

“Không, con yêu Đồng Đồng, cô ấy đối với con rất quan trọng, cho nên hai người hãy đồng ý giao cô ấy cho con chăm sóc.”

Mộ Long cúi người xuống thỉnh cầu, bất luận như thế nào, cậu cũng nhất định phải làm cho Đồng Đồng ở bên cạnh cậu, là người cô gái của cậu, cậu muốn tự mình chăm sóc cô ấy.

“Con yêu con bé? A Long, con mới mười lăm tuổi, con biết cái gì là yêu sao? Không phải là ngày nào Đồng Đồng cũng dính lấy con nên sinh ra ảo giác đó chứ?” Ngụy Bắc Hùng giải thích hành động khác thường của cậu còn Bạch Tư Di thì ngược lại, cô đứng một bên cười trộm.

“Không phải như thế, ngược lại là con quấn lấy cô ấy, con hi vọng mỗi ngày đều có thể nhìn thấy cô ấy, mỗi ngày vừa tỉnh lại, người đầu tiên con nhìn thấy là cô ấy.

Con rất nghiêm túc, người phụ nữ của con, con muốn tự mình chăm sóc.”

Chỉ cần là cậu đã quyết định chuyện gì thì cậu nhất định sẽ kiên trì tới cùng.

“Được!” Bạch Tư Di đột nhiên đồng ý.

“Cái gì? Vợ à, em làm sao có thể đồng ý chứ?” Ngụy Bắc Hùng kinh ngạc trợn to mắt, không thể tin được là vợ mình lại hùa theo A Long làm bậy, cô ấy phải biết, đây không phải là trò chơi.

“Dì Bạch, cám ơn.”

“Đừng vội nói cám ơn, dì là có điều kiện.” Bạch Tư Di nói tiếp: “Dì đem Đồng Đồng giao cho con nhưng con không thể để con bé gặp nguy hiểm, không được làm con bé đau lòng, chỉ có thể yêu thương, cưng chiều một mình nó, bên cạnh con tuyệt đối không thể có người con gái khác. Còn nữa, để chứng tỏ tấm lòng của con, tất cả mọi thứ của con, một nửa phải thuộc về con bé.”

“Chỉ cần có một việc con làm không được thì dì và chú sẽ mang Đồng Đồng đi. Hơn nữa còn rút khỏi Long Môn.” Bạch Tư Di nói điều kiện ra rất rõ ràng cũng muốn mượn dịp này để khảo nghiệm xem Mộ Long có thật lòng không.

“Được.” Mộ Long không chút suy nghĩ liền gật đầu đồng ý, những điều kiện này đối với cậu mà nói vô cùng đơn giản. Cậu có thể giao mọi thứ cho Đồng Đồng, kể cả tính mạng của cậu.

“Vợ à…” Ngụy Bắc Hùng muốn ngăn cản lại.

“Vậy con bé là của con.” Bạch Tư Di không đợi chồng nói hết, lập tức giao Đồng Đồng cho Mộ Long mang đi.

“Cám ơn.” Mộ Long không chút do dự trực tiếp ôm lấy Đồng Đồng, khẽ nâng lên khóe miệng cười thỏa mãn, sau đó liền bế người đi.

“Vợ à, em rốt cuộc đang làm gì? Đồng Đồng còn nhỏ như vậy, em…” Anh tuyệt đối không thể hiểu được suy nghĩ của vợ.

“Chồng à, cậu ấy mặc dù mới mười lăm tuổi nhưng anh không phát hiện thằng bé rất xem trọng Đồng Đồng sao? Anh là chú của nó, chẳng lẽ không biết tính cách của nó. Thằng bé nói ra chuyện này, chứng tỏ là thằng bé rất nhiêm túc.”

“Nhưng Đồng Đồng…” Ngụy Bắc Hùng nhìn chiếc xe không dứt.

“Con bé sẽ rất vui vẻ, hạnh phúc huống chi Long Môn chỉ cách chúng ta có một con phố, anh còn sợ không gặp được con gái mình sao?” Bạch Tư Di bất đắc dĩ trợn mắt lên, vốn là lúc này chồng nên an ủi vợ, tại sao cô lại phải an ủi ngược lại chồng mình vậy?

Bất luận như thế nào, tình duyên của hai người cứ như thế được ấn định.

Long Môn, do đệ nhất môn chủ Mộ Thiên Hùng sáng lập, khi ông và vợ không may bất hạnh qua đời, người kế nghiệp Long Môn – Mộ Long, lúc ấy chỉ mới mười lăm tuổi.

Mười năm qua, dưới sự lãnh đạo của anh, Long Môn hoàn toàn thay hình đổi dạng, đủ để hô phong hoán vũ trong giới hắc đạo.

Thực lực của Long Môn thật kinh người, vào lúc Mộ Long mười tám tuổi, chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi, anh đã cải cách lại nội bộ và chính sách, lập ra quy định mới, lôi kéo được không ít nhân tài, ra sức vì Long Môn.

Đồng thời, anh cũng ra những điều luật nghiêm cấm liên quan đến mua bán ma túy, không cho mọi người làm chuyện thương thiên hại lý (có nghĩa là hại người).

Long Môn chia làm bốn phân đường…

Đông đường chủ: Cổ Lãng, người cũng như tên, mặc dù cùng tuổi với Mộ Long nhưng cá tính lại phóng đãng không kềm chế được. Anh ta rất giỏi võ, hơn nữa đối với súng ống càng tinh tường hơn. Điều quan trọng nhất là anh ta rất trung thành với Mộ Long.

Tây đường chủ: Ngụy Mộng Sinh, cá tính hào phóng, tính tình cũng dịu dàng làm cho mọi người rất yên tâm về khả năng làm việc của anh.

Nam đường chủ: Bạch Tư Di, là người có tiếng nói ảnh hưởng nhất và là người phụ nữ duy nhất cầm quyền ở Long Môn. Bà khôn khéo, quỷ kế đa đoan, luôn làm cho người khác thấy đầu không thấy đuôi.

Bắc đường chủ: Ngụy Bắc Hùng, ngoại hình của ông làm người khác chỉ nhìn một cái đã phải run sợ. Thân hình ông khổng lồ như một chú gấu. Ông tỏa ra hàn khí chết người, làm những người đứng gần chỉ cần run sợ cũng đủ chết.

Long Môn trong giới hắc đạo luôn làm mọi người phải nể sợ, mặc dù mấy năm qua này, Long Môn không có hành động gì lớn nhưng mọi người cũng không dám động chạm vào. Vì thế lực của Long Môn rất rộng, chỉ cần một bang phái hắc đạo động đến liền bị tiêu diệt triệt để.

Mà bạch đạo cũng có quan hệ với Long Môn, chỉ cần có lệnh bài của Long Môn thì là chuyện lớn chuyện nhỏ, bọn họ cũng sẽ giúp đỡ.

Chỉ tiếc là lệnh bài của Long Môn, từ khi được sáng lập đến nay chưa từng cho ai bao giờ.

Thân là người đứng đầu Long Môn, Mộ Long chưa bao giờ chủ động ôm ấp phụ nữ. Anh không phải là từ chối một cách tàn nhẫn mà là trực tiếp đuổi người đi.

Người con gái duy nhất có thể ở bên cạnh anh, chỉ có Ngụy Đồng Đồng.

Thêm Bình Luận