Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vợ Yêu Là Môn Chủ Hắc Đạo

Chương 5: Chậm Một Bước

« Chương TrướcChương Tiếp »
Phòng bệnh một màu trắng u ám, Dương Tuấn Nam bất động nằm trêm giường, Lưu Ngọc lo lắng khôn nguôi, đã một ngày một đêm cô chưa chợp mắt, luôn bên cạnh chăm sóc anh.

Tối hôm qua, người của Lưu Ngọc phái đi tiếp ứng vô duyên vô cớ bị gϊếŧ sạch. Tin tức vừa truyền về, cô đã lập tức phái thêm người tiếp ứng nhưng vẫn là chậm một bước.Chuyện lần này, có thể thấy rõ ràng là một âm mưu. Thiên Lang bang cũng không phải đơn giản, rốt cuộc Hắc Long hội đã dùng mưu hèn kế bẩn gì khiến họ sa lưới, đó là một câu hỏi lớn trong lòng Lưu Ngọc.

Vẫn may, trước khi container đâm trực diện, cố tình đè bẹp cả người lẫn xe, cả ba đã kịp nhảy ra, tránh được tử nạn nhưng không tránh được chấn thương. Mộc Hy dùng bản thân mình để đỡ cho Dương Tuấn Nam nên bản thân cô là bị thương nặng nhất, bác sĩ đã chuẩn đoán, nữa đời còn lại cô chỉ có thể sống đời sống thực vật, nguy cơ tỉnh lại rất thấp. Lương Bân và Dương Tuấn Nam, hiện tại đều hôn mê bất tỉnh. Lưu Ngọc lo lắng đến đứng ngồi không yên.

“Không phải bác sĩ nói là hôm nay tỉnh lại sao? Sao một chút phản ứng cũng không có, mấy tên bác sĩ đó không cần mạng nữa hay sao?” - Lưu Ngọc tức giận nói với Thiên Ân.

Thiên Ân đổ mồ hôi trên trán, cố gắng trấn an cơn thịnh nộ của đại tỷ “Chắc sẽ sớm thôi. Chị Ngọc hãy kiêng nhẫn một chút, bác sĩ người ta cũng là phỏng đoán kết quả, có thể sai sót thời gian chút mà.”

“Chuyện hôm qua điều tra thế nào? Anh em chúng ta bỏ mạng không ít, không thể cho qua chuyện này.”

“Theo kết quả điều tra, có liên quan đến Huyết Hoa Bang. Em cũng rất ngạc nhiên, rõ ràng tổ chức này đã biến mất cách đây hơn mười năm về trước, sau đột nhiên lại xuất hiện, còn vô duyên vô cớ gϊếŧ người của chúng ta. Em cho rằng chính là cố tình khıêυ khí©h để các bang đấu đá lẫn nhau, làm ngư ong đắc lợi.” – Thiên Ân một tràn phán đoán, quả nhiên là người do cô bồi dưỡng, tư duy ngày càng nhạy bén, chỉ là Thiên Ân đã bỏ sót một điểm.

“Nếu muốn khai chiến, chẳng phải giả mạo thành Hắc Long sẽ có lợi hơn hay sao? Ngọc Môn chúng ta sẽ vì tư thù mà hướng mũi dao về Hắc Long hội.”

Thiên Ân như được khai sáng, quả nhiên Lưu Ngọc muôn phần có lý hơn. Rốt cuộc tại sao lại dùng uy danh của Huyết Hoa Bang, lại còn cố tình để lại ấn kí ‘hoa hồng gai’ trên hiện trường, điều này vẫn còn quá nhiều khuất mắc. Hôm qua trước khi Lương Bân hôn mê, cũng cố bám lấy cô, gắng gượng nhắc đến ‘huyết hoa ấn’. Lưu Ngọc nhắm nghiền mắt, suy nghĩ.



“Cốc! Cốc!” – Tiếng gõ cửa truyền đến.

“Vào đi!” – Thiên Ân lên tiếng.

Người đến là Hoa Anh, vệ sĩ được Lưu Ngọc bố trí chăm lo việc lặc vặt của cô khi ở giới bạch đạo kiêm việc giám sát bạn trai trên danh nghĩa của cô – Đoạn Hùng.

Người vừa đến, Lưu Ngọc đã biết ngay là hắn lại gây chuyện, nhàn nhạt nói: “Hắn lại gây ra chuyện gì rồi?”

“Thưa cô, ngài Đoạn Hùng, ngài ấy... đang ở cùng một người phụ nữ khác.”

Đáy máy Lưu Ngọc tối sầm lại, lạnh hơn cả băng. Thiên Ân nghe xong liền đổ mồ hôi hột, người đàn ông này thật sự chê mạng mình quá dài, mới dám cả gan cắm sừng lão đại.

“Thiên Ân, chăm sóc tốt cho Dương Nam, tôi đi một lát rồi về ngay!”

“Dạ chị!”
« Chương TrướcChương Tiếp »