Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vợ Yêu Trùng Sinh Của Tần Tổng!

Chương 5-1: Gia Tộc Brown

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Cái gì? Nó dám không chịu về đây sao? Mau đem người tới đánh thuốc nó, trói nó đem về đây! Đứa con này mới là người giúp gia tộc Brown chúng ta trở nên lớn mạnh!"

"Dạ!!"

Một loạt vệ sĩ áo đen cung kính cuối đầu tuân lệnh người đàn ông. Ông ta mặc một bộ đồ Tôn Trung Sơn kiểu cũ, khuôn mặt đã ngoài 50 những vẫn còn bảo dưỡng tốt lắm. Ông ta không ai khác chính là Brown Bạch Từ Thụy.

Ngồi trên ghế là một người phụ nữ xinh đẹp, bụng cô ta lớn vượt mặt. Cô ta nhìn người đàn ông, giọng nói õng ẹo:

"Bạch gia~ người khi nào mới cho em và con danh phận đây~. Người ta cũng sắp sinh rồi!"

Bạch Từ Thụy mang vẻ mặt yêu chiều nhìn ả ta, ông quay xuống bếp kêu lớn:

"Bà Vương đâu!"

Người phụ nữ được gọi là bà Vương nhanh nhẹn chạy ra, bà ta cuối đầu với Bạch Từ Thụy:

"Ông Bạch gọi tôi có chuyện gì ạ?"

"Tôi bảo bà chưng yến cho Yến nhi bà đã chưng xong chưa?"

"Dạ ...còn mười phút nữa là ăn được rồi ạ!"

"Ừ, bà lên lầu kêu các bà xuống đây đi, tôi thông báo một vài chuyện!"

Bà Vương cung kính vâng lời rồi chạy lên lầu. Không lâu sau, bốn người đàn bà trên lầu bước xuống.

Người đầu tiên dáng vẻ cao quý, mặc dù trên khuôn mặt đã có vài nếp nhăn bởi tuổi tác. Bà ấy là An Thi, vợ chính thức của Bạch Từ Thụy cũng là mẹ của Bạch Nhã.

Người thứ 2 dáng vẻ lả lướt, mặt dù đã hơn 40 nhưng cũng không giấu được vẻ phong trần của bà ấy. Bà ta là Vân Nhan, tên cũng như người, bà ấy có nhan sắc tuyệt vời. Vân Nhan vốn là ca sĩ quán bar, thủ đoạn leo trèo cũng kinh lắm, leo lên được cả người của Bạch Từ Thụy, còn sinh cho Bạch Từ Thụy hai đứa con, một trai một gái mới được rước vào cửa.

Bà ba Từ Nhạn, diễn viên nổi tiếng, nhưng cũng không thoát khỏi bàn tay và sự đào hoa của Bạch Từ Thụy, sinh một đứa con trai, vào hào môn làm thϊếp thất.

Bà tư - Người được sủng ái nhất trước đây - Trương Ái là thư ký của Bạch Từ Thụy, bà ta vô cùng xảo quyệt. Còn có lòng tin được vào công ty làm việc nên rất có tiếng nói.

Bây giờ cả bốn người cùng nhau xuống nhà, ngồi trên ghế sofa, Bà cả An Thi là người mở miệng đầu tiên:

"Ông định nói với tôi là ông lại rước thêm một con nhỏ hồ ly tinh vào nhà nhé?"

Trương Ái mới hơn hai mươi lăm, ngồi xem móng tay của mình châm chọc:

"Ôi chị cả nói như thế, không sợ chị hai, chị ba buồn hay sao?"

Từ Nhạn từng là ảnh hậu khinh bỉ:

"Hồ ly tinh cũng bao gồm cô đó Trương Ái, không biết điều thì câm miệng lại!"

Chỉ có Vân Nhan ngồi im lặng, bởi bà ta biết, Bạch Từ Thụy ghét dáng vẻ chanh chua ganh tị như thế nào. Bà ta vào Bạch gia chỉ muốn con bà ta sau này có tiền đồ rộng lớn, tương lai tươi sáng, có nền giáo dục tốt nhất. Bởi bà ta là gái hát quán bar nên bà ta không muốn hủy hoại con bà ta.

Quả nhiên, Bạch Từ Thụy rất thích dáng vẻ nghe lời của bà ta, ông nhìn bà ta một lúc, mở miệng:

"Các người im miệng lại đi, học theo Vân Nhan một chút, yên phận thì mới hưởng phúc được. Vân Nhan bà làm rất tốt. Lần này Từ Dương và Vân Vân tôi cũng muốn xem chúng học hành làm việc ra sao rồi!"

Khen xong, ông ta quay sang nhìn mọi người, lên tiếng:

"Đây là Tô Yến, cô ấy sau này cũng ở trong nhà. Cô ấy có thai, các bà hãy chăm sóc cô ấy!"

An Thi cười mỉm, dáng vẻ rộng lượng:

"Ồ em năm, chị sẽ chuẩn bị phòng ở cho em!"

Nói xong bà ta muốn bỏ đi, liền bị gọi lại:

"An Thi, tôi sắp đón Tần Xuyên về, trên danh nghĩa nó là con của bà, bà hãy chiếu cố cho nó!"

An Thi gật đầu, móng tay bà gắm sâu vào lòng bàn tay, chăm sóc cho con riêng của ông ư? Nghĩ cũng hay lắm, nếu không phải bà là vợ cả thì Tần Xuyên còn làm anh của Nhã Nhã nhà bà được cơ đấy!

Kêu bà chăm sóc Tần Xuyên, vậy đứa con cả của bà, ai sẽ xuống dưới mà chăm sóc nó?

Đâu phải bà không sinh được con trai, mà con trai bà bị chính ba nó gϊếŧ đó chứ.

Ngày bà đau đớn vì khó sinh con trai đầu lòng, suýt không giữ được mạng thì ông ta đang hú hí với con hồ ly tinh nào đó cơ mà!

Bà mất đi đứa con trai, mãi về sau mới sinh được Nhã Nhã. Mà ông ta hiện giờ có thêm bốn đứa con trai, một đứa con gái, lại chuẩn bị đón một thằng con hoang khác cùng một cặp song sinh.

Quả là có phúc! An Thi cười nhạt, sự đau đớn bà chịu suốt bao năm qua mà chỉ có thể cười chấp nhận, sắp có người thay bà chịu rồi. Bạch Từ Thụy ông hãy chờ đó, nếu ông dám đυ.ng vào phần gia sản của Nhã Nhã và tôi thì để tôi giúp các người một đoạn.

Mà bên kia đất nước, Tần Xuyên vẫn đang vui vẻ ra mắt ba mẹ vợ mà chưa biết rằng họ có thể bị chia cắt dài lâu.

Nguy hiểm lại tới rồi....
« Chương TrướcChương Tiếp »