Chương 12: Cố Thanh Châu Giận Dỗi: Khương Thủy Lê, Mỗi Ngày Tôi Cũng Sẽ Có Một Cô Bạn Gái!

Cố Thanh Châu ở phía bên kia nghe vậy liền lo lắng nói:

“Anh không khóc.”

Khương Thủy Lê đã nghe thấy tiếng khóc của anh.

Sau khi Cố Thanh Châu nói xong còn hít vào một hơi thật sâu, như là để chứng minh cho việc bản thân không có khóc.

Vừa sụt sùi vừa bướng bỉnh nói mình không rơi nước mắt.

Trong đêm trọng đại này mà Cố Thanh Châu lại có hành vi đột ngột như vậy đã khiến Khương Thủy Lê cảm thấy sợ hãi, nhìn anh uống nhiều rượu thế này cô liền biết là có vấn đề.

"Cố Thanh Châu! Tối nay ai đã khiến cho anh uống nhiều rượu như vậy, anh uống nhiều thế này, chắc chắn là bây giờ đã say rồi, anh còn ở quán bar à?"

Cố Thanh Châu cũng không biết là mình có muốn cố tình giận dỗi với cô hay không, nhưng khi nghe được lời này, anh lại chế nhạo một tiếng:

"Tôi không ở trong quán bar, tôi đang ở trên đường lớn. Buổi tối hôm nay tôi sẽ ngủ ở trên đường lớn. Không phải là em muốn chia tay với tôi à? Em đã chia tay với tôi rồi, em còn quản tôi làm gì nữa, đây cũng không phải là chuyện của em."

Khương Thủy Lê nghe thấy anh nói những lời tức giận như vậy, cô thực sự không biết phải khuyên gì mới tốt.

Ở đầu dây bên kia, Cố Thanh Châu càng nghĩ càng tức giận, lại nói tiếp:

"Khương Thủy Lê, em thật sự đủ tàn nhẫn, mới chia tay tôi được hai ngày đã đi tìm bạn trai mới rồi. Em thật sự muốn ở bên cạnh của cậu ta à, em cứ nhắc đến cậu ta mãi như vậy, em cho rằng chỉ một mình em đi tìm bạn trai à? Tôi cũng có thể tìm bạn gái, điều kiện của tôi tốt thế này, sẽ có một đống phụ nữ tìm đến cửa nhà tôi, tôi cũng sẽ nói về chuyện này, mỗi ngày đều nói một chuyện."

Nghe thấy những lời này Khương Thủy Lê rất tức giận:

"Cố Thanh Châu, anh... anh dám!"

Ở đầu dây bên kia, Cố Thanh Châu đột nhiên đần mặt ra, sau khi tỉnh táo hơn một chút, anh lại trở về với dáng vẻ oan ức vừa rồi:

"Khương Thủy Lê, em không thể chia tay với tôi, nếu như em chia tay với tôi, Tưởng Khanh lại bắt nạt em thì làm sao bây giờ? Em không có gia đình làm chỗ dựa, nếu như cậu ta bắt nạt em, em sẽ rất đau lòng. Nếu cậu ta dám bắt nạt em, hãy nói cho tôi biết, tôi sẽ đánh chết cậu ta giúp em.”

Lần này là khóc thật rồi, cô có thể nghe thấy âm thanh nức nở ở đầu dây bên kia.

Lúc mới bắt đầu Khương Thủy Lê còn sửng sốt một chút, nhưng sau khi phản ứng trở lại, cô mới hiểu ra có lẽ là anh uống say rồi, từ trước đến nay Khương Thủy Lê chưa từng thấy anh say như vậy, nhưng mà Cố Thanh Châu đã say rồi, tại sao anh còn muốn phát điên như thế nữa?

Bây giờ Khương Thủy Lê cũng không biết anh đang ở đâu? Xung quanh không có tiếng ồn ào, có lẽ không phải là ở trong quán bar, cho nên cô không có cách nào tìm được anh cả, trước đó Khương Thủy Lê đã gọi điện cho những người bạn ở chung với anh và nhờ anh ta đi tìm Cố Thanh Châu, nếu thật sự để cho anh ngủ ở trên đường cái thì không thể chấp nhận được.

Hơn nữa buổi tối mùa đông rất lạnh, bị cảm sẽ không tốt.

Cô gửi cho người đó một tin nhắn WeChat vì điện thoại của Cố Thanh Châu vẫn chưa bị cúp.

Sau khi bạn của anh nhận được tin trên WeChat, người đó liền nói là mình biết, anh ta sẽ đi tìm Cố Thanh Châu ngay lập tức, chỉ một lúc sau, giọng nói của Cố Thanh Châu đã vang ở đầu dây bên kia của điện thoại:

“Đừng động vào tôi, tôi chỉ muốn Khương Thủy Lê.”

Khương Thủy Lê còn muốn nghe tiếp, nhưng đầu dây bên kia của điện thoại đã kêu lên những tiếng bíp bíp, trực tiếp cúp máy luôn.

Chắc là anh không có việc gì rồi.

Sau khi Cố Thanh Châu làm ra chuyện này, tâm trạng của Khương Thủy Lê đã rất tồi tệ, tuy người như Cố Thanh Châu có một số tật xấu thật sự không thể nào thay đổi được, nhiều năm qua luôn làm cho người ta tức muốn chết, nhưng anh thật sự là một người tốt, đối xử với cô rất tuyệt, làm ra chuyện xúc phạm đến anh như thế, cô cảm thấy rất tự trách.

...

Thực ra Khương Thủy Lê đã có ý định chia tay với Cố Thanh Châu rồi, ngay từ đầu khi cô ở cùng với Cố Thanh Châu, Khương Thủy Lê vốn dĩ muốn lợi dụng anh để gần gũi với Tưởng Khanh, nhưng sau đó cô cho rằng cách làm của mình không đúng, hơn nữa, gần đây bọn họ đã có những bước phát triển mới, đạt được tiến bộ vượt bậc rồi.

Khi Cố Thanh Châu đưa cô về vào tối hôm qua, anh còn nói với Khương Thủy Lê:

“Cho anh xem phía dưới của em được không?”

Lúc Khương Thủy Lê nghe thấy những lời này liền sững sờ tại chỗ, phía dưới mà anh nói là thứ mà cô đang nghĩ đấy à?

Tại sao tiêu chuẩn của anh lại có thể lớn như thế hả, lần trước ăn vυ", bây giờ thì nhìn bên dưới.

Khương Thủy Lê cảm thấy mặt mình đỏ lên, Cố Thanh Châu là một nhà phê bình tìиɧ ɖu͙© đấy à?

Đương nhiên là cô không muốn rồi, nhưng Cố Thanh Châu thật sự không thể nhịn được, sau đó anh lại nói, sau này rồi xem cũng được.



Khương Thủy Lê: "..."

Cô có cảm giác, nếu hai người tiếp tục phát triển theo chiều hướng như vậy, sau này có phải là muốn lên giường luôn không? Rốt cuộc họ cũng là bạn trai và bạn gái. Dù nói thế nào thì cô cũng không thực sự thích anh, hơn nữa mối quan hệ này cũng không chân thật như thế, vậy nên Khương Thủy Lê đã nghĩ, cô sẽ nói cho Cố Thanh Châu biết tất cả sự thật.

Có lẽ anh có thể hiểu được, cùng lắm thì cô sẽ quỳ xuống xin lỗi anh thôi.

Tuy nhiên, hôm nay khi Cố Thanh Châu đưa Khương Thủy Lê trở lại ký túc xá, anh đã đưa ra một yêu cầu dâʍ ɖu͙© khác.

“Anh có thể liếʍ sữa được không?”

Anh cho rằng lần trước mình có thể liếʍ, thì lần này cũng có thể liếʍ.

Không cho chạm vào phía dưới, nhưng vυ" thì có thể, lần trước anh chỉ ăn cái vυ" của cô thôi, nhưng sau khi trở về, Cố Thanh Châu đã có mấy ngày mộng xuân liên tục, buổi sáng tỉnh dậy đã ướt hết quần rồi.

Cố Thanh Châu đang muốn tham lam, Khương Thủy Lê trong mộng của anh rất có sức sống, trực tiếp xuất hiện ở trên giường trong ký túc xá của Cố Thanh Châu, thấy bạn cùng phòng anh đều đã ngủ rồi, cô liền kéo chăn bông xuống, khoanh chân ngồi trên ngực anh, hai đùi mở rộng ra.

Khương Thủy Lê đang mặc váy, trong lúc anh còn chưa kịp phản ứng thì Khương Thủy Lê đã vén váy của cô lên và hỏi anh:

“Anh ơi, anh có muốn nhìn thấy em gái của người ta không?”

Lúc anh còn chưa kịp trả lời thì Khương Thủy Lê đã trực tiếp vén nó lên cho anh xem:

“Người ta vì muốn đến đây gặp anh, còn không mặc qυầи ɭóŧ luôn này, muốn để lộ cái da^ʍ huyệt này ra để anh có thể liếʍ âʍ ɦộ cho em đấy.”

Cố Thanh Châu nghe thấy những lời này thì không hiểu gì cả, nhưng anh đang rất sợ hãi, tiêu chuẩn này cũng quá lớn rồi.

Lúc ngày thường, Khương Thủy Lê rất lịch sự và hiền lạnh, không thể nhìn ra cô là người có thể làm những việc như thế này. Cố Thanh Châu đã bị dọa cho hoảng sợ rồi.

Khương Thủy Lê càng thêm táo bạo, trực tiếp đặt âʍ ɦộ nhỏ ở trên miệng của anh, ngồi lên trên miệng Cố Thanh Châu, nở một nụ cười ngổ ngáo tiếp tục nói với anh:

"Liếʍ đi mà, anh ơi, ăn âʍ ɦộ non nớt của người ta, hoa huyệt vừa mềm mại lại ngọt nước, em muốn để cho anh ăn no."

Cố Thanh Châu hít một hơi thật sâu, anh liền ngửi được một mùi thơm ngào ngạt ở trước chóp mũi, hoa huyệt mềm mại non nớt đã ở trước mặt anh rồi, Cố Thanh Châu không muốn ăn cũng không được, anh không nhịn nổi đành há mồm ra, liếʍ lên hạt đậu nhỏ của cô.

Đầu lưỡi di chuyển lên xuống, móc vào hoa huyệt dâʍ đãиɠ của Khương Thủy Lê, người ở trước mặt bị ăn thoải mái đến nỗi túm lấy tóc anh, vặn vẹo vòng eo rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.

“Anh ơi, ưʍ... Anh ơi tại sao anh lại liếʍ giỏi như thế? m hộ của em gái phải được anh trai ăn hết, còn anh trai thì phải luôn liếʍ âʍ ɦộ của em gái mọi lúc, buổi sáng, bữa trưa, chiều tối cũng phải mυ"ŧ, hoa huyệt của người ta không được rời khỏi miệng của anh trai, phải luôn dính vào môi của anh, sướиɠ quá, anh trai liếʍ hoa huyệt của em sướиɠ quá, âʍ ɦộ ra nhiều nước thật, anh trai hãy uống hết đi nào."

"Anh ơi, hãy đổ nước da^ʍ của em gái người ta vào trong bình nước của anh đi, mỗi lần nhớ đến em, hãy uống một ngụm nước da^ʍ của người ta là được."

Cứ như vậy, Cố Thanh Châu nhắm mắt lại, tiếp tục liếʍ hoa huyệt cho cô.

Vẻ mặt khi nước của cô phun ra, Khương Thủy Lê vẫn dâʍ đãиɠ ngồi ở trên miệng của anh anh, cố gắng muốn cho anh ăn no.

...

Cố Thanh Châu đã nằm mơ về loại giấc mộng này mấy ngày liên tiếp rồi, sau đó anh đã đúc kết lại được, có lẽ là do ngày nào cũng suy nghĩ về nó cả... Thế nên ban đêm đã nằm mơ.

Anh chỉ muốn nhìn xem, huyệt nhỏ của Khương Thủy Lê có thực sự giống như trong giấc mộng của mình hay không, hồng hào và mọng nước.

Khương Thủy Lê vốn dĩ muốn từ chối, nhưng cô nghĩ đến lúc được Cố Thanh Châu bú √υ", đầṳ ѵú dựng đứng lên khiến cô thấy rất thoải mái, cho nên Khương Thủy Lê không khỏi muốn thử xem, giữa bàn tay của đàn ông và phụ nữ, khi sờ lên sẽ có điểm gì khác nhau.

Nguyên nhân bởi vì không có ai quan tâm đến Khương Thủy Lê, cho nên cô đã đọc rất nhiều các loại sách cấm từ lâu rồi, có đôi khi đang đọc nó, cô sẽ nghĩ, nó có thực sự thoải mái như vậy không, theo thời gian, chính cô cũng thấy thèm muốn.

Cố Thanh Châu thấy cô không có từ chối, chắc là ngại ngùng, cho nên anh đưa cô vào lớp học.

Khương Thủy Lê lại đến phòng học của anh, nghĩ đến hình ảnh lần trước khi cô cho anh bú √υ" của mình, Khương Thủy Lê vẫn thấy khá xấu hổ, dựa theo các bước của lần trước, khi anh được bú √υ", Cố Thanh Châu đã ăn một cách ngon lành.

Nhưng khi Khương Thủy Lê bị anh ăn, cô cảm thấy hơi choáng váng, Cố Thanh Châu đưa tay vào trong váy của cô, chạm vào qυầи ɭóŧ của Khương Thủy Lê và hỏi:

“Bên dưới có ướt không hả?”

Hai ngày nay anh sắp bị cô tra tấn đến điên rồi. Bởi vì những lúc hai người đi ra ngoài với nhau, cô đều mặc váy, cho nên anh mới có du͙© vọиɠ lớn như vậy, nhưng hai ngày nay Khương Thủy Lê lại mặc váy dài có xếp ly, thật ra thì chuyện mặc váy có một sự hấp dẫn cực kỳ lớn đối với con trai, anh cứ nhìn chằm chằm từ đầu đến chân của cô, du͙© vọиɠ cũng có thể bùng lên được.

Cho nên bây giờ mới không nhịn được.

Khương Thủy Lê nhìn thấy bàn tay của Cố Thanh Châu đi vào bên trong, vì sợ hãi nên cô kẹp chặt tay anh theo bản năng, Cố Thanh Châu chỉ sờ soạng một lúc đã chạm được đến chỗ đang ướt đẫm ở bên trong.



Khương Thủy Lê xấu hổ chết người, Cố Thanh Châu lấy tay ra ngoài, sau đó còn đưa lên chóp mũi ngửi thử một chút.

Đúng là hương vị của sự dâʍ đãиɠ, hình như còn có vẻ hơi ngọt một chút.

Phía dưới của Khương Thủy Lê đã ướŧ áŧ lắm rồi, Cố Thanh Châu thấy khuôn mặt của cô đã đỏ như vậy rồi, anh liền đưa tay tiến vào, từ từ kéo qυầи ɭóŧ của cô ra.

Sau khi cởϊ qυầи lót của cô xuống, anh lại để Khương Thủy Lê mở chân của mình ra, giữ nguyên chiếc váy của cô, chỉ xốc nó lên đến bụng Khương Thủy Lê.

Cố Thanh Châu có thể nhìn thấy rõ ràng âʍ ɦộ nhỏ đang lộ ra ngoài của cô.

Quá…

Quá hồng hào và mềm mại, giống hệt như những gì anh đã được nhìn thấy trong giấc mơ, bàn tay của Cố Thanh Châu không thể nhịn được liền chạm vào âʍ ѵậŧ của cô.

Cái hạt đậu nhỏ đứng ở trên kia, nhéo nó một tí, Khương Thủy Lê liền cảm thấy mình muốn chết luôn, cô kêu lên một tiếng, nó quá... Quá thoải mái luôn.

Thấy vậy, Cố Thanh Châu trực tiếp dùng hai ngón tay nhào nặn âm hạch, xoa nắn từ trên xuống dưới, Khương Thủy Lê được xoa đến nỗi cảm thấy sung sướиɠ muốn chết, cô mở hai chân ra, cứ ngồi ở trên bàn học nhìn anh chăm chỉ nhào nặn hoa huyệt của mình như vậy.

Có rất nhiều nước chảy xuống bên dưới, tất cả đều đọng lại trên bàn học của anh.

Sau khi Khương Thủy Lê đã lêи đỉиɦ, cô nhìn âʍ ɦộ nhỏ ở phía dưới, trông nó giống như vừa mới trải qua một trận lũ lụt, Cố Thanh Châu không nhịn được nữa, anh há mồm ra, trực tiếp liếʍ láp lên âʍ ɦộ nhỏ của cô.

Nếm được mùi vị dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, Cố Thanh Châu cúi người túm lấy hai chân Khương Thủy Lê để liếʍ láp, giống anh… Lúc đang nằm mơ, hương vị y như trong mộng, Khương Thủy Lê cảm thấy mình muốn chết rồi, tại sao anh có thể dùng miệng để liếʍ láp một nơi như vậy, quá bẩn rồi.

Cố Thanh Châu ăn nó ngon lành và mê mẩn.

...

Khương Thủy Lê bị tiếng chuông đồng hồ báo thức đánh thức, cô giật mình một cái, ngày hôm qua lại nằm mơ.

Cũng không biết có phải vì lý do là hai người đã chia tay hay không, cho nên gần đây ngày nào cô cũng mơ thấy những chuyện trong quá khứ, lần này còn mơ thấy một chuyện dâʍ đãиɠ như vậy.

Lúc cô tỉnh lại, cảm thấy qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm rồi, công phu liếʍ láp bằng đầu lưỡi của Cố Thanh Châu thật sự không thể chê được, liếʍ cho cô rất thoải mái.

Sau khi Khương Thủy Lê thức dậy liền đi tắm rửa, thay qυầи ɭóŧ khác ra, sau đó lúc đang định đi làm đã nhận được tin nhắn WeChat của Tưởng Khanh.

Tưởng Khanh nói với cô là:

[Thủy Lê, cuối tuần bọn họ muốn tổ chức đi ngâm suối nước nóng, chỉ đi núi Đường Sơn nhỏ ở bên kia thôi, em có đi không?]

Khi Khương Thủy Lê nghe thấy chuyện này, cô đã đồng ý luôn, gần đây có đã có được Tưởng Khanh rồi, nhưng hình như Khương Thủy Lê cũng không vui vẻ cho lắm, Khương Thủy Lê không nghĩ rằng mình vẫn thích anh ấy như trước kia, điều mà cô đã cho là như vậy, đó là một sự chấp niệm cực kỳ mạnh mẽ.

Hận không thể ở bên cạnh anh ấy, không còn cách nào khác, không ở bên cạnh Tưởng Khanh cô sẽ cảm thấy khó chịu, nhưng bây giờ khi đã ở bên nhau rồi, Khương Thủy Lê lại cảm thấy dường như bản thân không còn hạnh phúc như thế nữa, ngược lại cô thấy khá xấu hổ, và không biết nên ở chung với anh như thế nào. Có lẽ là do hai người ở chung với nhau nhưng vẫn chưa có tình cảm, cho nên họ nên đi ngâm suối nước nóng cùng nhau, xây đắp tình cảm với đối phương.

Sau khi Khương Thủy Lê đồng ý, chỉ lát sau cô đã cảm thấy có gì đó không ổn... Chẳng lẽ lại là...

Cố Thanh Châu và Giản Mính cũng sẽ đi thôi, ngày hôm qua khi Giản Mính xuất hiện trong quán bar, cô đã cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

Nếu có tất cả mọi người ở đó, cô chắc chắn sẽ phải... Mua một bộ đồ bơi.

Khương Thủy Lê có một bộ áo tắm, nhưng trước này chưa có cơ hội mặc nó, bọn họ thực sự chưa đi tắm suối nước nóng cùng nhau bao giờ, chủ yếu là vì mỗi người đều có việc riêng. Đây là lần đầu tiên có nhiều người tụ tập cùng nhau như vậy.

Trước đây Khương Thủy Lê đã từng ngâm nước với Cố Thanh Châu rồi, nhưng đó là phòng riêng, chỉ có một mình anh, và cô không bị kiềm chế, cũng không cần phải cạo lông.

Nhưng nếu như bây giờ cô nhìn thấy những người phụ nữ khác, những người bạn gái của anh em bọn họ, nếu Khương Thủy Lê không muốn cạo lôиɠ ʍυ nhưng vẫn mặc đồ bơi, cái loại áo tắm gợi cảm này của cô, phần dưới là kiểu dáng hình tam giác, lôиɠ ʍυ không cạo mà bị lộ ra bên ngoài thì sẽ mất mặt lắm.

Trước khi lên đường, Khương Thủy Lê nghĩ rằng cạo ở cả hai bên là được, nhưng sau khi cạo xong, cô lại cảm thấy nó thật xấu xí, lúc đi đường cũng đâm vào người, nên trực tiếp cạo hết sạch.

Cô đã mặc một bộ đồ bơi vào, và quả thực là nó còn đẹp hơn sau khi Khương Thủy Lê đã cạo lôиɠ ʍυ.

Cô cởϊ áσ tắm ra, nghĩ đến Cố Thanh Châu đang ở bên kia, có lẽ là anh không thể nhìn thấy được.

Nếu không, anh lại lo lắng.

Bởi vì, lúc trước Cố Thanh Châu đã tìm phim khiêu da^ʍ để xem, lúc nhìn thấy một nữ nhân ngoại quốc là kiểu bạch hộ, không có lông ở bên dưới, anh đã muốn Khương Thủy Lê cạo sạch lôиɠ ʍυ của mình, cho anh được liếʍ âʍ ɦộ không có lông của cô, nhưng Khương Thủy Lê không muốn, cảm thấy nó quá biếи ŧɦái, đồ vật ở khu vực đó thì làm sao mà cạo sạch được.

Trước đây dù anh nói như thế nào đi nữa, Khương Thủy Lê cũng không chịu, lần này vì có những cô gái khác, Khương Thủy Lê sợ mất mặt, cho nên liền cạo sạch.