Chương 17: Khương Thủy Lê Bị Cố Thanh Châu Làm Cho Tức Phát Khóc

Khi Khương Thủy Lê nghe thấy điều này, cô đã tức giận muốn chết luôn rồi, tức chết mất, Cố Thanh Châu có khả năng như vậy.

Khương Thủy Lê lúc này đang rất hoảng loạn, không biết phải làm sao, tình trạng hỗn loạn vô cùng khủng khϊếp.

Cô liếc mắt khẽ nhìn ra phía sau, đã không thấy Cố Thanh Châu đâu nữa, anh không còn ở chỗ đó, Khương Thủy Lê nghĩ, không phải là bây giờ mà anh đã nóng lòng, gấp gáp đi tìm Mị Mị đấy chứ.

Khương Thủy Lê có chút lo lắng, cô muốn rời khỏi nơi đây.

Tưởng Khanh thấy cô nửa ngày cũng không có trả lời, liền hỏi cô:

"Làm sao vậy? Không phải là em nói đến lấy đồ ăn à, sao bây giờ lại ở đây?"

Khương Thủy Lê: "Tạm thời em ăn không vào được, em muốn trở về phòng.”

Tưởng Khanh còn chưa kịp nói câu gì, cô đã nóng lòng, gấp không chờ được, quay trở lại phòng rồi.

...

Khương Thủy Lê đi thẳng về phòng, vô cùng vội vàng, nhưng lại không có cách nào để đi tìm được Cố Thanh Châu để tính sổ.

Nếu như trước đây khi hai người họ còn ở bên nhau, cô mà phát hiện ra anh dám lên giường với người phụ nữ khác, nhất định là Khương Thủy Lê phải tặng cho Cố Thanh Châu mấy cái bạt tai, nhưng hiện tại hai người đã không có quan hệ gì nữa.

Là do cô đề nghị chia tay, sau khi chia tay Khương Thủy Lê đã không đủ tư cách để kiểm soát anh nữa, Cố Thanh Châu muốn ở bên cạnh người nào, cũng không phải là chuyện cô có thể quản lý.

Khương Thủy Lê nghĩ rằng bản thân mình không cảm thấy gì, nhưng bây giờ khi nghĩ đến Cố Thanh Châu và những người phụ nữ đó, cô liền thở không ra hơi, cực kỳ đau khổ, khi trở về phòng, Khương Thủy Lê vẫn cảm thấy rất khó chịu.

Nhưng cô lại không dám đi tìm Cố Thanh Châu, cho nên chỉ có thể ngồi ở trong phòng, khó chịu một mình.

Khương Thủy Lê không nhịn được đành lau nước mắt, cô không biết, bản thân mình quan tâm đến Cố Thanh Châu nhiều như vậy, không muốn anh động vào người khác.



...

Kể từ lần trước sau khi bị Cố Thanh Châu sờ hoa huyệt ở trong phòng học, mỗi khi Khương Thủy Lê nhìn thấy Cố Thanh Châu, cô đều muốn chạy trốn.

Cô cảm thấy quá xấu hổ, vốn dĩ đã không muốn dây dưa với Cố Thanh Châu, hai người nên chia tay, nhưng kết quả lại thay đổi, không có chia tay, thay vào đó, cô bị anh giữ ở trong lớp học, sờ vào hoa huyệt...

Thật là quá xấu hổ.

Ngày hôm đó cực kỳ có ý nghĩa, đó là lần đầu tiên cô lêи đỉиɦ, bị anh làm cho sung sướиɠ, kí©h thí©ɧ đến mức phun nước thẳng lên bàn học của anh.

Cố Thanh Châu thỏa mãn, lúc nằm mơ anh vẫn luôn mong được chạm vào hoa huyệt của cô, bây giờ thực sự đã chạm vào rồi, anh có phần không được bình tĩnh cho lắm.

Sau khi Khương Thủy Lê lêи đỉиɦ, cô nhìn anh với khuôn mặt đỏ bừng, khi nhìn thấy Khương Thủy Lê có dáng vẻ như thế này, Cố Thanh Châu càng cầm thú hơn nữa, anh ôm mặt của cô, liên tục hôn lên miệng của Khương Thủy Lê, cắn vào khóe môi cô, khiến miệng của cô sưng to, đỏ cả lên.

Khương Thủy Lê nhìn thấy côn ŧᏂịŧ to lớn của Cố Thanh Châu đã dựng thẳng lên rồi, cô từng xem phim khiêu da^ʍ rồi, nhưng vẫn chưa từng được nhìn thấy côn ŧᏂịŧ của con trai ở ngoài đời thực, nhìn qua Cố Thanh Châu như này, có vẻ là rất lớn đấy…

“Phía dưới của anh cứng như vậy, có khó chịu không?”

Thanh Châu: "Thật sự không thoải mái chút nào, nhưng cũng không còn cách nào khác. Của anh... Nó lớn như vậy, lúc cứng lên còn to hơn nữa."

Khương Thủy Lê: "..." Cái này cũng tự tin như vậy sao?

Khương Thủy Lê: "Vậy thì anh giải quyết như thế nào? Anh muốn em ăn côn ŧᏂịŧ của anh hả?"

Khương Thủy Lê cảm thấy mình nên có qua đáp lại, cô xem những người trong phim khiêu da^ʍ đều đối xử với nam chính như thế này.

Cố Thanh Châu cũng không thể chịu thiệt thòi như thế được.

Nghe thấy Khương Thủy Lê nói những lời này, Cố Thanh Châu liền ngồi vào cái ghế, cởϊ qυầи của mình ra, ngay cả quần bên trong cũng cởi luôn, để lộ cây gậy ở bên trong, cực kỳ cứng rắn.



Khương Thủy Lê nhìn chằm chằm, nó thật lớn, còn đứng thẳng lên nữa, so với tưởng tượng của cô thì khác biệt quá lớn.

Khương Thủy Lê lập tức cự tuyệt:

“Lớn như vậy, em không ăn đâu.”

Cố Thanh Châu bị cô làm cho tức cười, quần đã cởi rồi, còn nói lời này?

Cố Thanh Châu đang chuẩn bị định mặc quần vào, Khương Thủy Lê đã ngồi xổm xuống, cô còn chưa có mặc quần, bên dưới vẫn còn nhỏ nước, cứ để bản thân như vậy, nắm lấy côn ŧᏂịŧ của Cố Thanh Châu, há miệng ngậm cây gậy cho anh.

Cô không có kinh nghiệm, nhưng đã xem phim khiêu da^ʍ rồi, liền nắm lấy côn ŧᏂịŧ của anh và bắt đầu ăn, làm cho Cố Thanh Châu thoải mái.

Cố Thanh Châu cảm giác mình sắp chết, anh không thể chịu được nữa, cái miệng cực kỳ nhỏ nhắn của Khương Thủy Lê đang ngậm lấy đầu côn ŧᏂịŧ của anh, còn lưỡi thì liên tục khuấy động ở trên đó, trong nháy mắt khi bị hút vào, da đầu anh như muốn tê dại, đang vào mùa đông nên Khương Thủy Lê thích bôi son dưỡng ở trên môi, khi miệng cô ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của Cố Thanh Châu, có chút dễ chịu.

Cố Thanh Châu rên, cô không ngờ rằng, Cố Thanh Châu thực sự... sẽ rêи ɾỉ, tiếng rêи ɾỉ của anh còn trầm thấp như thế nữa.

Nhưng không biết nguyên nhân có phải là do đây là lần đầu tiên Cố Thanh Châu được liếʍ côn ŧᏂịŧ hay không, anh bắn rất nhanh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra trực tiếp dính vào mái tóc của cô, Khương Thủy Lê bị làm cho tức giận muốn chết, cô cầm lấy côn ŧᏂịŧ mình chưa có ăn xong, nhưng nó đã bắn lên đầu mình rồi.

Nhưng Cố Thanh Châu thật sự khá thoải mái, nhìn thấy bên dưới của Khương Thủy Lê vẫn chưa mặc gì, cứ để mình như vậy ngồi xổm xuống ăn cây gậy của ăn, Cố Thanh Châu liền lấy khăn giấy ra lau tóc và chất lỏng ở bên dưới của cô.

Ngậm côn ŧᏂịŧ của anh xong, hoa huyệt của cô thậm chí còn ướŧ áŧ hơn.

Cố Thanh Châu thích chạm vào lông và tóc của cô, Khương Thủy Lê có thể coi là đã phát triển đầy đủ rồi, cô có rất nhiều lôиɠ ʍυ.

Cố Thanh Châu vuốt ve cái khe hở kia, muốn cắm vào trong, nhưng anh nghĩ lại, cảm thấy vẫn nhanh quá, nên đành nhẫn nhịn.

Sau khi Khương Thủy Lê cảm thấy thoải mái vào đêm hôm đó, cô đã hoàn toàn quên mất, ngay cả chuyện đi tìm anh để đề nghị chia tay, cô cũng quên sạch sẽ, không có chút ấn tượng nào.

Còn chuyện sau khi chia tay xong, cũng không giải quyết được gì.