Chương 39: Trò Chơi Xe Chấn

Miệng Khương Thuỷ Lê bị bịt lại không cách nào nói chuyện được, hai tay bám lên vai anh, Cố Thanh Châu hạ ghế xuống, sau đó ngửa người duỗi tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ, cọ xát với hoa huyệt của Khương Thuỷ Lê, không cắm vào chỉ cọ xát ở bên ngoài, Khương Thuỷ Lê bị cọ ngứa ngáy vô cùng, hận không thể bảo anh lập tức cắm vào, nhưng anh chỉ mơn trớn bên ngoài, mãi đến khi côn ŧᏂịŧ bị dâʍ ŧᏂủy̠ tưới ướt đẫm anh mới chậm rãi đút nó vào.

Sau khi côn ŧᏂịŧ đã vào trong, Khương Thủy Lê ngồi thẳng lên trên đùi anh, tư thế nữ bên trên khiến côn ŧᏂịŧ cắm vào rất sâu, dường như đã bao trọn lấy đồ vật đó của anh.

Cố Thanh Châu nắm chặt eo cô, nhấc lên dập xuống, muốn vùi bản thân vào sâu hơn nữa, lực va chạm mạnh mẽ của hai người khiến chiếc xe rung lắc dữ dội.

Hai tay Khương Thuỷ Lê không thể cử động được, chỉ có thể đặt hai chân lên trên ghế, vểnh mông ưỡn eo, Cố Thanh Châu hưởng thụ sự chủ động của cô.

Nhấp được một lúc, Khương Thủy Lê thấm mệt, cô thích tư thế nữ trên nam dưới nhưng tư thế này tiêu hao thể lực rất nhanh, gần như chưa được bao lâu đã mệt đến ná thở, giống như lúc này, cô dừng lại khiến Cố Thanh Châu phải tức giận đánh nhẹ vào mông cô:

“Em vô dụng quá đấy!”

Khương Thủy Lê biết bản thân quá yếu hơn nữa tư thế này phải dùng quá nhiều sức, cô thích bị Cố Thanh Châu vỗ mông, bởi vì rất kí©h thí©ɧ, mỗi lần anh vỗ nhẹ đều có thể khiến cô kẹp chặt anh.

Cố Thanh Châu cũng biết chắc là Khương Thủy Lê thích bị đánh mông, cho nên lần nào làm anh cũng đánh mông cô, sau đó bị cô kẹp chặt đến mức sướиɠ run cả da đầu.

Cố Thanh Châu đổi vị trí với cô, để cô nằm trên ghế, anh ở bên trên làm theo kiểu truyền thống, thân thể Khương Thủy Lê nghiêng sang một bên, một chân bị nhấc cao, bên dưới bị côn ŧᏂịŧ cắm vào khuấy đảo.

Miệng Khương Thủy Lê cắn qυầи ɭóŧ chữ T nên không thể phát ra tiếng hét, chỉ có thể rên ư ử trong cổ họng, dáng vẻ vừa thoải mái vừa cam chịu, giống như đang bị người ta hϊếp vậy.

Cố Thanh Châu thấy cô sướиɠ đến mức này bèn cởi thắt lưng của mình ra, gập lại quất nhẹ lên mông của cô, lực đánh không mạnh không nhẹ, mỗi một roi đánh xuống, Khương Thủy Lê lập tức sướиɠ đến co chặt hoa huyệt kẹp lấy côn ŧᏂịŧ của anh.

Cố Thanh Châu: “Đừng kẹp chặt thế chứ, bị quất mông còn sướиɠ như vậy đó hả?”

Khương Thủy Lê không vặn lại được câu gì, tại sướиɠ thật mà, chẳng lẽ cô có sở thích chơi SM? Còn nặng nữa là đằng khác, bị đánh mông cũng cảm thấy sướиɠ rơn người. Cố Thanh Châu quật mấy cái, dâʍ ŧᏂủy̠ dưới thân Khương Thủy Lê đã trào ra ướt hết cả ghế da.

Cố Thanh Châu vừa cắm rút vừa đánh cô, Khương Thủy Lê cảm thấy mình sướиɠ đến sắp bay lên trời, hơn nữa còn đang làʍ t̠ìиɦ trên xe cho nên chiếc xe vẫn luôn rung lắc dữ dội.

Cô rất sợ có người đi ngang qua nhìn thấy, cho nên lêи đỉиɦ cực kỳ nhanh.

Cố Thanh Châu thấy cô đã lêи đỉиɦ toàn thân run rẩy thì lại đổi vị trí của hai người, đặt thắt lưng ở bên cạnh, làm cô trong tư thế doggy.

Khương Thủy Lê quỳ gối trên ghế nhếch cao mông cho anh cắm vào, Cố Thanh Châu ra sức đâm chọc khiến chiếc xe càng rung mạnh hơn.

Trùng hợp thay lúc này có một cặp đôi đi ngang qua nhìn thấy, tuy rằng nơi này rất kín đáo nhưng chưa chắc không có ai đi qua, cho nên bây giờ có người đến gần, thấy dáng vẻ như vậy còn rất ngạc nhiên:

“Ôi chồng ơi, bọn họ đang làʍ t̠ìиɦ trên xe hả? Cũng to gan thật đấy!”

“Sợ cái gì, không có ai nhìn thấy mặt mũi bọn họ ra sao, hơn nữa cũng rất kí©h thí©ɧ mà, em xem chiếc xe rung mạnh như thế chắc là đang chơi cực kỳ sung đó.”

Hai người nói vậy xong liền đi, nhưng Khương Thủy Lê nghe thấy tiếng người nói thì giật mình, kẹp chặt khiến Cố Thanh Châu không cựa quậy nổi.



Anh kiên nhẫn chờ đợi bọn họ đi hẳn mới tiếp tục cắm rút, tốc độ lần này nhanh hơn nhiều, cứ như máy đóng cọc vậy, không lâu sau lại đưa Khương Thủy Lê lêи đỉиɦ lần nữa.

Khương Thủy Lê sướиɠ muốn chết rồi.

Một buổi tối lêи đỉиɦ hai lần, phê đến tận óc.

Cố Thanh Châu cũng muốn bắn, trên xe anh có bαo ©αo sυ, vốn là lúc trước định mua mang về nhà dùng nhưng lại sợ trong tình huống đặc biệt nào đó cần dùng đến bαo ©αo sυ ở ngoài, cho nên để vài cái trong xe phòng hờ, không ngờ hôm nay thật sự cần dùng đến.

Khương Thủy Lê kéo qυầи ɭóŧ trong miệng ra, nói với Cố Thanh Châu:

“Không cần bao, cứ bắn vào trong đi, huyệt nhỏ muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, em sắp đến tháng rồi không sao đâu, cứ bắn vào thoải mái.”

Kinh nguyệt của Khương Thủy Lê rất đều đặn, có lẽ là do cơ địa cho nên mỗi tháng đều đến đúng ngày, kể cả là thời học sinh hay là bây giờ, chuẩn đến mức khó tin.

Chính vì đều đặn như vậy cho nên lúc trước hai người còn làm hề một trận, tháng đó Khương Thủy Lê bị chậm, cô còn tưởng rằng… mình có thai rồi.

Lúc đó là năm lớp 12, Cố Thanh Châu đang học năm nhất đại học, anh thi đỗ vào trường đại học anh thích, Khương Thủy Lê thì vẫn học lớp mười hai cho nên hai người chỉ có thể gặp nhau vào cuối tuần.

Khương Thủy Lê vốn nghĩ rằng sẽ rất phiền phức, dù sao anh cũng lên đại học rồi, cô thì vẫn đang học lớp 12, một tháng gặp nhau một lần là được rồi, nhưng Cố Thanh Châu vẫn đến thăm cô đều đặn vào mỗi cuối tuần.

Khi anh phải tập huấn quân sự, hai người một tháng không được gặp nhau, tối hôm đó có hơi mãnh liệt, một buổi tối làm mấy lần liền, Cố Thanh Châu không chú ý bắn vào bên trong.

Ngày hôm sau Khương Thủy Lê mới sực nhớ, vội vàng mua thuốc tránh thai khẩn cấp.

Nhưng vì anh bắn vào trong nên Khương Thủy Lê rất lo lắng bản thân mình sẽ mang thai, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên bắn vào trong, cô sợ thuốc tránh thai không có hiệu quả, liệu mình có mang thai hay không?

Cô từng thấy trường hợp uống thuốc tránh thai hết hạn sử dụng dẫn đến mang thai, không biết có phải do lo lắng quá mức hay không, tháng đó… dâu của cô không rụng đúng ngày.

Cô sợ chết đi được.

Kinh nguyệt của cô cực kì đều đặn, đã qua nửa tháng rồi mà vẫn không thấy tăm hơi, cô sắp sợ chết rồi.

Nhất định là lần trước Cố Thanh Châu bắn vào trong khiến cô mang thai.

Cô tức phát khóc, gọi điện cho Cố Thanh Châu nói mình mang thai rồi.

Lúc đó Cố Thanh Châu mới ngủ dậy, nghe thấy cô bảo mang thai thì bối rối, trốn tiết đi tìm cô.

Khương Thuỷ Lê nói với Cố Thanh Châu:

"Em mang thai rồi, là con của anh, lần trước anh bắn vào bên trong, tại anh hết đấy, bây giờ em mang thai rồi, em phải làm sao đây, em vẫn còn là học sinh mà!"

Khương Thuỷ Lê nói, không nhịn được khóc òa lên, cô chỉ vừa nghĩ đến mình mới tí tuổi đầu đã làm mẹ là thấy nghẹt thở, nếu không phá thai, thì phải sinh ra, cô còn trẻ con như vậy, thân mình còn lo chưa xong thì nuôi con thế nào được, cứ nghĩ thế thành ra càng thêm khó chịu.



Cố Thanh Châu thấy dáng vẻ cô khóc đau lòng đến như vậy, ôm cô vào lòng, hỏi cô:

"Đã kiểm tra chưa? Mua que thử thai chưa?"

Khương Thuỷ Lê khóc trong lòng anh:

“Em đâu dám đi mua, em vẫn còn là học sinh, nếu em đi nhất định sẽ bị hỏi, em không dám. Hơn nữa từ trước đến này kỳ kinh nguyệt của em vẫn luôn rất đều đặn, bây giờ đã hơn nửa tháng rồi vẫn chưa thấy gì, chắc chắn là mang thai rồi, Cố Thanh Châu, em phải làm sao bây giờ?”

……

[Chuyện nhỏ của heo heo:

Khi Khương Thuỷ Lê học đại học, cực kì si mê một thành viên nhóm nhạc nam vừa mới ra mắt.

Vì để xem buổi concert của anh ấy, còn bảo Cố Thanh Châu đi giành vé cho cô.

Buổi tối Cố Thanh Châu cùng ngồi canh me với Khương Thủy Lê, càng nghĩ thì càng khó chịu, giúp vợ mình giành vé buổi concert của người đàn ông khác, còn là hàng ghế đầu tiên.

Tuy anh nói như vậy, nhưng vẫn rất nghiêm túc giành vé cùng cô, cuối cùng Cố Thanh Châu thành công giành mua hai vé hàng ghế đầu tiên với đám fan cơ hội kia.

Toàn bộ quá trình Khương Thuỷ Lê đưa Cố Thanh Châu cùng đi xem concert như điên dại vậy, bởi vì con trai mẹ thực sự là quá đẹp trai, toàn bộ quá trình đều uốn éo theo. Còn đưa Cố Thanh Châu cùng đi tỏ tình.

Cố Thanh Châu thấy dáng vẻ điên dại này của Khương Thuỷ Lê, biểu cảm ai oán vẫn luôn tiếp tục cho đến khi anh trở về nhà trọ.

Cố Thanh Châu còn hừ: "Em mê loại đàn ông đó? Loại đó có gì đẹp chứ?"

Khương Thuỷ Lê: "Sao lại không đẹp? Anh ấy nhảy cực kì đẹp, hơn nữa anh ấy còn xoay hông cực kì đẹp trai."

Cố Thanh Châu: "Anh cũng biết xoay, anh xoay cho em xem, em đừng xem anh ta nữa, em tiêu tiền xem anh đi."

Khương Thuỷ Lê: "?"

Cố Thanh Châu còn thật sự xoay hông cho cô xem.

Khương Thuỷ Lê: "..."

Cố Thanh Châu: "Sau này em cũng đừng tiêu tiền đi xem concert gì đó nữa, em xem anh xoay cho em đi, anh không cần tiền."

Khương Thuỷ Lê: "..."

Đúng là không đòi tiền, nhưng anh xoay đến mức đòi mạng!】