Chương 46: Cố Thanh Châu: Khương Thủy Lê, Cuối Cùng Em Cũng Cầu Hôn Anh!

Ngay từ đầu. Cố Thanh Châu còn nói là anh không thích nhưng khi thấy đó là đồ của các cặp đôi yêu nhau thì thay đổi luôn.

Cố Thanh Châu còn chụp một bức ảnh và gửi nó vào vòng kết nối của bạn bè.

Bây giờ Khương Thủy Lê đang đợi đồ ăn, cô xem tin nhắn riêng tư trên Weibo một chút, gần đây Khương Thủy Lê đã thực sự nổi tiếng rồi, mỗi ngày đều có rất nhiều người hâm mộ theo dõi và gửi tin nhắn cho cô, cơ bản là cô sẽ đọc một lượt, cũng trả lời một vài người.

Lúc này khi cô nhìn vào điện thoại của mình thì cảm thấy có gì đó không đúng lắm, bởi vì hình như có ai đó luôn gắn thẻ tên cô, hỏi đó có phải là bạn trai của Khương Thủy Lê không.

Có quá nhiều người hỏi và Khương Thủy Lê cũng rất tò mò, không biết người họ nhắc đến là ai, khi Khương Thủy Lê bấm vào thì phát hiện đó là tài khoản Weibo của Cố Thanh Châu.

Tài khoản Weibo này, Cố Thanh Châu đã đăng ký từ lâu, có biệt danh là ZHOU, nó chưa bao giờ được thay đổi.

Khương Thủy Lê đã theo dõi anh từ lâu rồi, nhưng hai người không hề tương tác gì cả, chỉ là Cố Thanh Châu vẫn không ngừng ấn thích trên Weibo mới của cô.

Bây giờ vừa nhìn thấy, cô đã biết tại sao độc giả đều hỏi anh có phải là nguyên mẫu của nam chính hay không, bởi vì Cố Thanh Châu đã viết một câu ở trong phần giới thiệu của mình là:

[Một anh chàng đẹp trai, người đàn ông mà Khương Thủy Lê thầm yêu.]

Anh thực sự là lúc nào cũng có thể bộc lộ vẻ đẹp trai của mình ra ngoài.

Người hâm mộ biết đó là anh, bởi vì họ luôn nhìn thấy Cố Thanh Châu ấn like cho Khương Thủy Lê, đã nhiều năm rồi, vì vậy họ rất chắc chắn rằng nguyên mẫu đó là anh, trừ nhân vật đó ra, sẽ không có ai nhàn hạ như vậy cả.

Khương Thủy Lê thấy người hâm mộ vẫn hỏi liên tục, vì vậy cô đã trực tiếp chuyển tiếp Weibo của Cố Thanh Châu và nói đúng vậy.

Kết quả là tài khoản Weibo của Cố Thanh Châu đã tăng thêm rất nhiều người theo dõi, hơn cả cô???

Khương Thủy Lê: "???”

Cô rất ngạc nhiên khi thấy tốc độ người theo dõi Weibo của Cố Thanh Châu tăng lên, con số này còn hơn cả người mẹ ruột là cô?



"Không phải, tại sao mấy người hâm mộ này lại như thế hả, tại sao fans của anh còn tăng nhanh hơn cả em thế?"

Cố Thanh Châu liếc mắt nhìn sang, không phải là anh khoe khoang, nhưng đó là sự thật của anh:

"Quyến rũ, Khương Thủy Lê, anh là một người đàn ông có chất lượng cao.”

Quả nhiên, chỉ cần đẹp trai là có thể thay cơm được luôn. Bây giờ coi như là Khương Thủy Lê mới biết điều đó. Trước đây, cô đã nghĩ rằng số lượng những người hâm mộ mình tăng nhanh chính là nổi tiếng rồi, nhưng bây giờ nhìn hình ảnh này, Cố Thanh Châu mới là người nổi tiếng thực sự.

Khương Thủy Lê liền tức giận, Cố Thanh Châu không còn cách nào khác, lớn lên đẹp trai có thể tính là lỗi của anh sao?

Ngay hôm sau Khương Thủy Lê ngủ thϊếp đi và tự nhiên tỉnh dậy, đi đến sân bay cùng với Cố Thanh Châu.

Vừa nhìn vào tài khoản Weibo của Cố Thanh Châu, quả thực là còn có nhiều người hâm mộ hơn Khương Thủy Lê, cô sắp tức chết luôn rồi, nên đã đánh Cố Thanh Châu một cái, Cố Thanh Châu nói:

“Khương Thủy Lê, em thật là vô lý.”

Chỉ là Khương Thủy Lê đã bị anh làm cho tức giận, nên dọc theo đường đi đều không có phản ứng gì với anh, sau khi xuống sân bay, cả hai bắt taxi đến trấn cổ, ưu điểm của người dân trong trấn cổ là không cần phải mua vé vào cửa.

Khương Thủy Lê không có chứng minh thư thể hiện mình là người địa phương, nên phải mua vé vào cửa, cô nắm lấy tay Cố Thanh Châu và nói:

"Tuy rằng tôi không phải người địa phương, nhưng tôi là con dâu của trấn cổ. Đây là bạn trai của tôi, cho nên tôi không cần mua vé vào cửa đúng không?"

Chú bảo vệ nhìn cô dễ thương quá nên đã cho vào. Cô gái này năm nào cũng đến, các chú luôn nhớ kỹ.

Khi Khương Thủy Lê quay trở lại, cô rất vui mừng khi nhìn thấy bà nội của anh, bà nội cũng rất phấn khích, ôm lấy cô ấy.

Trong nhà có thân thích muốn kết hôn, gia đình họ là một đại gia đình, đều có mặt đông đủ, mỗi lần ai kết hôn là mọi người đều trở về, Khương Thủy Lê rất thích bầu không khí của đại gia đình này, cô chưa bao giờ cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình như thế này .



Ba mẹ cô đều không muốn nuôi đứa bé như Khương Thủy Lê, vì vậy sau khi cô lớn lên, cô cũng chưa bao giờ nhìn thấy bất kỳ người thân nào trong nhà.

Bà nội lôi kéo cô nói chuyện, rất nhiều vấn đề khác nhau, còn hỏi hôn sự của họ đã tính toán như thế nào rồi.

Khương Thủy Lê liếc mắt nhìn Cố Thanh Châu nói:

“Sắp rồi, bà nội.”

Bà nội nói người em họ kết hôn lần trước đã có con và mang thai được mấy tháng rồi, hiện tại một người anh họ khác cũng đã kết hôn nên nhà bọn họ chỉ còn một mình Cố Thanh Châu là người duy nhất chưa kết hôn.

Vì vậy, gần đây gia đình cũng giục cưới rất ghê gớm, bảo hai người họ là trong năm nay không việc gì phải làm thì cuối năm lấy giấy chứng nhận đi.

Khương Thủy Lê đồng ý, cô nói được.

Cố Thanh Châu vểnh tai lên nghe ngóng, mãi đến khi cô nói được, anh mới vui vẻ.

Ngày hôm sau, Khương Thủy Lê đi ăn tối với Cố Thanh Châu.

Khương Thủy Lê nói với Cố Thanh Châu:

"Một lát nữa chúng ta ngồi ở bàn nào? Sức chiến đấu của bọn mình không mạnh lắm, vì vậy không cần đi tới bàn mạnh nhất đâu."

Nghe những lời này, Cố Thanh Châu và Khương Thủy Lê liền cùng nhau ngồi vào bàn của đứa trẻ kia.

Khương Thủy Lê: "..." Hình như cũng không yếu như vậy.

Ban đầu Khương Thủy Lê đã nghĩ rằng mình chỉ cần trở về với Cố Thanh Châu để đến dự đám cưới của anh họ là đủ, nhưng cô không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ phải tham dự lễ cưới của anh ấy vào ngày hôm sau luôn.

Gần đây, đó thực sự là một ngày tốt để kết hôn.