Chương 61: Mỹ Nữ Sát Thủ Băng Giá (1)

"Lâm Phong, mấy ngày nữa sẽ cho ngươi một cái kinh hỉ ngoài ý muốn." Tần Vũ Dao càng thêm hạnh phúc, rốt cục ổn định tâm thần, nói đến vấn đề chính.

"Cái kinh hỉ gì vậy?" Ta là cái người đàn ông qua loa, vẫn không hiểu tình huống như cũ, đắm chìm bên trong si mê.

"Qua mấy ngày nữa sẽ nói cho ngươi."

"Cái gì vậy? Thần bí như vậy? Tiết lộ một chút đi."

"Hôm nay không được, chẳng qua mấy ngày nay ngươi phải mở máy, chờ điện thoại của ta nhá."

"Vậy được rồi."

"Nhớ kỹ, nhất định phải chờ điện thoại ta đấy."

"Được rồi, không có vấn đề gì, mỹ nữ, ta làm việc thì ngươi yên tâm đi." Ta bị hấp dẫn bởi cái vui mừng ngoài ý muốn mà Tần Vũ Dao nói, cuối cùng cũng thoát ra khỏi cặρ √υ" dậy sóng kia.

"Vậy cứ như vậy đi, ta còn có chút chuyện, cúp trước đây." Tần Vũ Dao bất đắc dĩ chào tạm biệt người đàn ông này, chẳng qua nghĩ đến mấy ngày sau có thể nhìn thấy hắn, trong lòng tràn đầy chờ đợi.

"Được rồi, bái bai."

Cúp máy, nghĩ đến Tần Vũ Dao quyến rũ tuyệt thế, thật là làm cho ta si mê, thật không biết người đàn ông nào có thể may mắn đạt được ưu ái của Tần Vũ Dao, thật sự là hâm mộ à.

Tần Vũ Dao nói cho ta một kinh hỉ, sẽ là gì chứ, thật đúng là không nghĩ ra được, ta tự lầm bầm về đến nhà, mở cửa phòng, đi vào phòng.

Đi vào phòng khách, phát hiện đồ vật trong phòng khách có người động qua, cẩn thận nghe ngóng, trong phòng tắm có tiếng động.

Đoán chừng không phải Lý Đồng thì là tiểu muội, các nàng làm sao lại trở lại nhanh như vậy nhỉ? Ta chia tay với các nàng thì lập tức về nhà, chẳng qua đυ.ng phải Lăng Ngọc Nhã ở trên đường và tiếp điện thoại của Tần Vũ Dao, chậm trễ một hồi, các nàng lại nhanh như vậy.

Có sát thủ!

Sát thủ lợi hại, tu luyện võ học giống như ta, mà công lực lại bất phàm.

Sau lưng đột nhiên truyền đến một cỗ chân khí băng giá, đánh về phía huyệt đạo sau lưng ta, không biết nguyên nhân gì, sát thủ tập kích ta, cũng không có ẩn núp chân khí, bị [Đế Thần Quyết] của ta nhận ra.

Vậy mà đυ.ng phải người tu luyện võ học giống như ta, đây là võ giả đầu tiên ta đυ.ng phải từ khi tu luyện [Đế Thần Quyết], trong lòng ta tràn đầy chờ mong.

Người nào có thù với ta, vậy mà tập kích ta, mà đối phương lại tu luyện võ học, ta không có đắc tội qua người lợi hại như vậy mà, để cho ta cảm thấy mê hoặc.

Người tới thế công cực nhanh, chẳng mấy chốc sẽ đánh trúng ta, dù sao tên sát thủ này tập kích ta, có ưu thế, chẳng qua [Đế Thần Quyết] của ta cũng không đơn giản.

[Đế Thần Quyết] vận hành thần tốc, chiếu ra chân khí nhàn nhạt màu vàng óng, thân thể nhanh chóng quay ngược lại, nhìn sát thủ công kích qua.

"A."

Sát thủ tập kích ta không nghĩ tới một cái bình dân bình thường như ta vậy mà lại tu luyện võ học, nhìn trên người ta phát ra chân khí nhàn nhạt màu vàng, công lực không tồi, vậy mà đạt tới cảnh giới luyện khí sơ kỳ, bởi vậy có chút ngạc nhiên.

Sát thủ tập kích ta có thiên phú hơn người, cũng chỉ năm ngoái mới đạt tới cảnh giới Luyện Khí, đương nhiên tiến triển nhanh chóng như vậy, không thoát khỏi sự trợ giúp của sư trưởng và gia tộc.

Nhìn thủ pháp vụng về của người này, mặc dù chân khí cường đại, đáng tiếc cũng không có kỹ xảo võ học cao siêu, mà kinh nghiệm lại không đủ, chỉ có thể coi là phản kích theo bản năng, căn bản không tạo được uy hϊếp cho hắn.

"[Hàn Nhị Phi Vũ]."

Thân hình sát thủ khẽ nhúc nhích, tránh khỏi công kích của ta, bàn tay nhanh chóng thay đổi, chỉ một thoáng, trước mắt ta xuất hiện năm, sáu cái chưởng, như là trăm hoa lắc lư trước mặt ta, căn bản không phân biệt được hư thực, "Phanh phanh" vài tiếng, ta chịu liền mấy chưởng, chật vật lui ra ngoài.

"Đau quá, lạnh quá."

Chưởng của sát thủ đập lên người ta, chấn động làm chân khí [Đế Thần Quyết] của ta run run nhanh chóng, cảm giác được một trận đau đớn, đặc biệt là trong chân khí truyền đến một khí tức băng hàn, thuận theo kinh mạch lưu chuyển, suýt chút nữa đóng băng ta lại.

Ta vội vàng thôi động [Đế Thần Quyết] hoá giải cỗ chân khí băng hàn này, nếu không ta liền bị đóng băng mất, cũng may [Đế Thần Quyết] vô cùng thần kỳ, chỗ mà chân khí [Đế Thần Quyết] đến, băng đều tan rã, hoá giải nguy cơ.

Còn tốt là trong tay tên sát thủ này không có đao, nếu không dựa theo võ công của hắn, nếu như dùng đao chém ta, trên người của ta đã xuất hiện mấy cái động máu rồi, không ngừng chảy máu.

"Ngươi là ai? Tại sao muốn công kích ta?"

Ta đợi đến khi chân khí băng giá trong cơ thể dịu lại, vội vàng nhảy ra sau mấy bước, kéo khoảng cách với tên sát thủ này, liền mở miệng hỏi thăm đồng thời dò xét tên sát thủ này.

"Lạnh quá..."

Nhìn tên sát thủ này, ta suýt chút nữa run rẩy, thật không nghĩ tới lại có người băng giá như thế.

Ra ngoài ý định, sát thủ trước mắt ta là một mỹ nữ tuyệt sắc, má ngọc xinh đẹp tuyệt luân để cho người ta mê muội, hình dáng tinh điêu tế trác, tú mỹ không tỳ vết chút nào, cái cổ tuyết trắng tú mỹ, vai mượt mà gầy gò, bộ ngực sữa hở ra một chút, eo thon uyển chuyển, bắp đùi thon dài, tạo thành một đường cong hoàn mỹ, thật sự là một mỹ nhân khó có được.

Càng hiếm thấy hơn chính là khí chất của mỹ nữ này cao quý, tao nhã không gì sánh kịp, diễm lệ kinh tâm động phách không giống ở cõi trần, phảng phất như một tiên nữ trên trời, thế nhưng mà cái mỹ nữ để cho người ta sợ hãi than này, trên mặt ngọc hoa nhường nguyệt thẹn lại băng giá như ngọc, như băng, không có một tia biểu lộ, ánh mắt băng giá như là hàn ngọc vạn năm, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.

Nhìn cái mỹ nữ tuyệt mỹ băng giá này, làm cho ta cảm thấy lạnh run, thậm chí cái chân khí băng giá của mỹ nữ này vừa khu trừ ra lại có cảm giác lan tràn, thậm chí làm cho cái người đàn ông háo sắc như ta cũng không dám nhìn thẳng thưởng thức dung mạo tuyệt mỹ và dáng người của nàng.

"A."

"Ngươi là Lâm Phong?"

Mỹ nữ sát thủ lạnh lùng nhìn người đàn ông trước mặt, theo đạo lý nội kình đóng băng của nàng xâm nhập vào thân thể người đàn ông này, hắn hẳn là phải bị cứng ngắc trong ngắn ngủi, hành động bất tiện, nàng liền có thể hung hăng dạy bảo hắn.