Chương 8: Lang Huyên Ngọc Động

Chìa Khóa Phủ Tiên, cấp Bạch Mộc, sau khi dùng sẽ được truyền tống tới động phủ của tiên gia, giới hạn sử dụng mỗi ngày một lần.

Diệp Vinh nắm chìa khóa bóp mạnh một cái, lập tức có một luồng ánh sáng bao lấy cơ thể hắn, trong chớp mắt hắn đã bị truyền tống đi.

Mỗi một chiếc Chìa Khóa Phủ Tiên đều kết nối với một điểm truyền tống trong động phủ của tiên gia nào đó, chỉ là những động phủ này là một phó bản độc lập, cho nên người chơi hoàn toàn không thể gặp được nhau. Những thay đổi bên trong phó bản này cũng không ảnh hưởng đến những phó bản cùng loại khác xuất hiện trong trò chơi.

Ở Bỉ Ngạn, những phi kiếm và pháp bảo từ cấp 5 trở lên đều có hạn chế về số lượng, còn những phi kiếm, pháp bảo cấp 9 càng là thứ có một không hai, thế nên khả năng xuất hiện món thứ hai giống như thế là hoàn toàn bằng không.

Nhưng với sự tồn tại của Chìa Khóa Phủ Tiên lại khiến những chí bảo trong các động phủ tiên gia kia xuất hiện món hàng nhái có tính năng và thần thông tương tự. Đây cũng là nguyên nhân khi đến giai đoạn sau của trò chơi, giá trị của Chìa Khóa Phủ Tiên không những không hạ mà còn tăng lên, trở thành hàng hiếm có khó tìm như thế.

Nhưng mà trong động phủ giấu bảo vật đều là những nơi có cơ quan, cấm chế tầng tầng lớp lớp, nếu dùng những cách thông thường thì cũng phải nhờ tới sự giúp đỡ của bang phái mới có thể lấy được nó. Cho dù bạn có Chìa Khóa Phủ Tiên cấp cao trong tay, hơn nữa còn may mắn được truyền tống tới động phủ tiên gia mà bạn mơ ước, nhưng nếu chỉ có một mình thì đừng hòng lấy được bảo vật.

Lang Huyên Ngọc Động, động phủ Hoàng giai cấp D.

Lời nhắc nhở của hệ thống vang lên, Diệp Vinh nhận ra bản thân đang đứng giữa một căn phòng đá trống trải.

Chiều dài chiều rộng bằng nhau, khoảng chừng một trăm bước, có lẽ là một căn phòng hình vuông.

Mặt đất được lát bằng những tảng đá xanh hình dài, trong góc phòng có nước đang nhỏ giọt tí tách, tạo nên từng tiếng vọng liên hồi trong căn phòng trống.

Trên vách tường đá xanh có treo mấy ngọn đèn, những ngọn lửa màu da cam tựa hồ không bao giờ tắt, chập chờn lay động tỏa ra một luồng sáng nhàn nhạt miễn cưỡng chiếu sáng khắp căn phòng, giúp người ta có thể nhìn thấy được cảnh tượng bên trong.

Có khá nhiều giá sách được xếp thẳng hàng, ngay ngắn chỉnh tề, nhưng bên trên lại không có một quyển sách nào.

Có lẽ vì đã trải qua một khoảng thời gian khá lâu, cho nên trên giá sách đóng một lớp bụi thật dày, mạng nhện cũng giăng khắp nơi, cảnh tượng trước mắt tệ đến nổi làm Diệp Vinh hoài nghi chỉ cần mình đẩy nhẹ mấy cái giá sách cũ này một cái thì nó sẽ kêu "kẹt" một tiếng rồi đổ sập xuống hết.

Diệp Vinh nhẹ chân bước lên phía trước một bước, nhưng ở nơi yên lặng thế này thì dù cẩn thận thế nào thì tiếng bước chân cũng vang lên rõ ràng.

"Không chơi Closed Beta đúng là thiệt thòi mà, ngoại trừ mấy thông tin ít ỏi trên diễn đàn thì mình không còn biết gì nữa hết, không biết động phủ tiên gia này có cái gì, phải vượt thử thách làm sao."

Diệp Vinh thì thầm, cẩn thận bước từng bước một, tay nắm chắc kiếm gỗ đào, mũi kiếm chĩa xuống đất, bảo đảm rằng có thể dùng tốc độ nhanh nhất để ứng phó với tất công kích tới từ mọi nơi.

Ken két... ken két.

Có tiếng động phát ra từ khoảng trống giữa các giá sách, từng con rối làm bằng gỗ đứng lên, trong mắt có hai đốm đỏ chớp tắt liên tục .

Rối Gỗ Hư Hại, sinh vật cơ quan cấp 5.

"Một, hai, ba, bốn, năm, sáu! Sáu con Rối Gỗ Hư Hại!"

Diệp Vinh đếm kỹ số kẻ địch mình cần xử lý, chỉ thấy những con rối gỗ này cứ lảo đảo tới gần Diệp Vinh rồi đong đưa vũ khí trong tay, nhưng không ai cho rằng chúng đang hoan nghênh hắn tới.

Có lẽ vì đã tồn tại một thời gian khá lâu, cho nên những con rối gỗ này đã bị hư hại rất nhiều chỗ, ít nhất sức mạnh của chúng nó đã bị giảm hơn phân nửa so với lúc còn nguyên vẹn.

May mà như thế, nếu không Diệp Vinh khỏi cần đánh nữa, cứ buông kiếm chờ chết cho nhanh.

Chìa Khóa Phủ Tiên cấp Bạch Mộc, không có khả năng sẽ xuất hiện những tình huống vượt quá cấp bậc của người chơi.

Sáu con rối cơ quan cấp 5, nếu Diệp Vinh đánh trực tiếp thì chỉ có con đường chết, hắn rút ra được điều này khi nhìn thấy đám vũ khí làm bằng thép trong tay của bọn chúng. Ưu thế của hắn là có tốc độ nhanh hơn bọn rối, nên có thể dùng hỏa phù để từ từ đốt chết đám rối có vẻ chậm chạp này.

- 4

Có vài tia lửa xẹt ra khi hỏa phù chạm vào con rối.

Nhìn điểm sát thương kia, Diệp Vinh nhịn không được mà mắng thầm một tiếng.

"Mẹ nó, rõ ràng là con rối làm bằng gỗ, sao lại kháng phép thuật hệ Hỏa mạnh thế này chứ?"

Hỏa phù đánh vào người rối gỗ y như đánh vào kim loại vậy, chỉ để lại một dấu vết màu đen nhạt.

Diệp Vinh không biết lượng máu của rối gỗ là bao nhiêu, nhưng nếu suy từ cấp bậc và đặc tính thì ít nhất cũng gấp mấy lần cáo đỏ! Cho dù hắn có thể dùng hỏa phù để mài từ từ thì chân khí cũng sẽ không đủ.

Trong người Diệp Vinh có ba phần Bổ Huyết Đan, một phần Hồi Khí Tán, hắn đã phải móc sạch tài sản mới đủ tiền để mua mấy thứ này, NPC thương nhân lòng dạ hiểm độc kia tuyệt đối là một trong những NPC bị người chơi chửi nhiều nhất.

Một bên dùng hỏa phù mài máu, một bên Diệp Vinh cũng dùng hết đầu óc để tìm ra cách giải quyết, nhưng đột nhiên hắn hoảng sợ há to miệng, thì ra tình cảnh đã thay đổi, lại còn là thay đổi theo hướng cực kỳ bất lợi cho hắn.

Sáu con gối rỗ chia thành hai đội, vòng qua giá sách, một trước một sau bao vây Diệp Vinh.

Chỉ là đám sinh vật cơ quan cấp 5 thôi mà đã thông minh như thế!

Cho dù hành động của đám rối rất chậm chạp, nhưng chúng có ưu thế số lượng nên có thể dễ dàng bao vây Diệp Vinh, làm hắn không còn chỗ nào để chạy trốn.

Nếu như còn chần chờ nữa, đợi bọn chúng tới gần thì con đường sống duy nhất cũng sẽ mất luôn.

Keng!

Kiếm gỗ đào chém lên lưỡi kiếm bằng thép của con rối, làm cho nó hơi trật sang một bên, sau đó Diệp Vinh nhanh chóng kéo gần khoảng cách, bổ một nhát thật mạnh vào ngực của con rối.

Lúc còn chơi Thục Sơn Kiếm Hiệp, Diệp Vinh nổi tiếng với kỹ xảo sử dụng phi kiếm xuất chúng, kiếm chém sang hèn, kiếm định thương sinh. Hệ thống thao tác của Bỉ Ngạn cũng tương tự như Thục Sơn Kiếm Hiệp, cho nên Diệp Vinh cũng rất quen thuộc, một thanh kiếm gỗ đào còn chưa đạt tới chuẩn phi kiếm ở trong tay hắn lại biến hóa linh động một cách kỳ lạ.

- 11!

Sát thương của một kiếm này lớn hơn hỏa phù rất nhiều, nhưng hắn vẫn chưa thể yên lòng, bởi vì nếu tiếp tục thế này thì trước khi gϊếŧ hết rối gỗ, hắn sẽ dùng hết Bổ Huyết Đan trước.

Bổ Huyết Đan, sau khi uống sẽ hồi phục 150 điểm HP trong vòng năm giây, quá trình sẽ không bị gián đoạn.

Hồi Khí Tán, sau khi uống sẽ hồi phục 120 điểm chân khí trong vòng năm giây, quá trình sẽ không bị gián đoạn.

Mỗi lần Diệp Vinh ngăn cản một đòn tấn công của gối rỗ thì sức mạnh từ kiếm gỗ đào truyền tới sẽ làm cánh tay hắn chấn động mãnh liệt đến tê rần. Vì để có thể dùng kiếm một cách linh hoạt, hắn không thể không buông tha cách cầm kiếm hai tay mà chuyển sang dùng một tay.

Trong lúc cản kiếm thì Diệp Vinh cũng phản kích lại được mấy lần, nhưng chưa làm được gì thì con rối gỗ thứ hai đã nhào tới tấn công.

Sau đó, con rối gỗ thứ ba cũng nhào tới, rồi con thứ tư...

"Không được rồi!"

Diệp Vinh bỗng nhiên bổ nhào về phía trước, cơ thể đánh thẳng về cái giá sách ở bên cạnh, trước khi hai thanh kiếm chém xuống cơ thể thì hắn cũng đã né được, đồng thời cũng tông nát cái giá sách kia, tro bụi bay đầy trời.

Diệp Vinh nửa ngồi trên mặt đất, dùng tốc độ nhanh nhất giơ kiếm lên đón lấy đòn tấn công sắp đến.

Nhưng cũng vô ích...