Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vòng Lặp Tử Vong

Chương 29

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày hôm sau.

Đã là ngày thứ tư từ khi đến thế giới này, mọi người đều đã không còn ngạc nhiên đối với thi thể. Thậm chí khi thấy vết máu rỉ ra từ cửa phòng, chỉ cần bước qua, không ai nghĩ tới việc mở cửa xác nhận bên trong còn ai sống không.

Viên Học Minh là lãnh đạo được mọi người công nhận, vẫn vào phòng kiểm tra. Từ Nhẫn Đông không muốn nhìn thấy thi thể của Giang Ly, đợi Viên Học Minh ra ngoài rồi hỏi: "Cả hai đều chết rồi sao?"

Viên Học Minh nói: "Đúng vậy. Uông Viễn là một người đàn ông gan dạ."

Từ Nhẫn Đông hỏi: "Thế nào?"

Viên Học Minh nói: "Uông Viễn đến chết vẫn ôm chặt Giang Ly trong lòng, trên người bị cắn không còn chỗ nào lành lặn nhưng anh ta vẫn không buông ra."

Đôi tình nhân này, quả thật có tình cảm rất sâu nặng. Từ Nhẫn Đông nhớ lại chuyện Giang Ly vì Uông Viễn mà ra tay sát hại mình, cảm xúc phức tạp đáp một tiếng, không nói thêm gì.

Hai người đi xuống lầu, còn chưa đến nhà bếp, đã nghe thấy một trận cãi nhau kịch liệt.

"Cô muốn phỏng chết tôi sao?" Người đàn ông nhỏ con hôm qua cãi nhau với Từ Hồng, đột nhiên đẩy đổ cốc sữa trước mặt xuống đất, biểu cảm trên mặt vừa hung dữ vừa đắc ý, "Có phải vì hôm qua tôi chơi oẳn tù tì thắng nên cô ghét tôi không?"

Từ Hồng đang chia sữa cho mọi người, quay đầu nhìn vết bẩn trên sàn, lạnh lùng nói: "Vậy thì đừng uống nữa. Sàn tự mình lau sạch, nếu làm bẩn nhà cũng là điều kiện tử vong, con búp bê anh khó khăn có được lại thành quà cho người khác."

Từ Nhẫn Đông liền hiểu ra, hóa ra họ chỉ vì sữa đun quá nóng mà cãi nhau. Hôm qua cãi nhau một trận, hai người vốn đã bực tức trong lòng, cộng thêm búp bê cuối cùng thuộc về người đàn ông nhỏ mọn kia, anh ta nhất thời đắc ý, như đánh bại được Từ Hồng, hả hê buông lời thiếu tôn trọng. Còn Từ Hồng, tuy không làm gì quá đáng nhưng miệng vẫn không buông tha người ta.

Hai người càng cãi càng hăng, nhìn như sắp động tay động chân. Viên Học Minh tiến lên khuyên: "Được rồi, sao lại cãi nhau nữa? Mọi người còn thấy chuyện chưa đủ phiền sao?"

Từ Hồng bưng cốc sữa của mình, lạnh lùng ngồi vào vị trí xa người đàn ông nhất.

Từ Nhẫn Đông lại đến bên cạnh Liên Kiều. Liên Kiều đã giúp anh lấy một phần bữa sáng, khi đưa cho anh, nhỏ giọng nói: "Sữa có hơi nóng, anh cẩn thận chút."

Từ Nhẫn Đông gật đầu. Liên Kiều lại lẩm bẩm: "Người đàn ông đó thật là. Anh ta thật sự nghĩ Từ Hồng muốn phỏng chết anh ta để thừa kế búp bê sao?"

Lời này khiến Từ Nhẫn Đông muốn cười. Nhưng ngại Từ Hồng đang ở đối diện, anh chỉ có thể rất kiềm chế mà nhếch miệng.

Viên Học Minh nói: "Hôm nay tôi muốn đi về phía Nam xem sao, mọi người có ý kiến gì không?"

Viên Học Minh là người có kinh nghiệm, lại là người lớn tuổi nhất trong nhóm, trước đây ông ta đề xuất ý kiến, mọi người đều không có dị nghị. Nhưng lần này rất nhanh đã có người giơ tay. Là người đàn ông nhỏ con kia, anh ta nói: "Tôi không khỏe, hôm nay không muốn đi."

Mọi người nghe vậy, sắc mặt khác nhau. Lại có hai người đồng thanh nói: "Tôi cũng vậy!"

Ba người này vừa hay đều là những người có búp bê, ý họ rất rõ ràng: đã có búp bê trong tay, tạm thời an toàn. Còn mạo hiểm để người khác đi đi.

Từ Hồng lạnh lùng nói: "Hừ, anh thật biết bo bo giữ mình. Khâm phục!"

Người đàn ông nhỏ con đắc ý vô cùng: "Tôi cũng rất khâm phục cô, sắp chết đến nơi rồi mà vẫn bình tĩnh như vậy."

Những người còn lại chưa có búp bê Matryoshka nghe thấy anh ta nói thế, ai nấy đều tức giận. Một người đàn ông cao to nóng tính thậm chí còn đập bàn đứng dậy: "Mày nói cái gì đấy?"

Người đàn ông nhỏ con thấy hắn cao lớn, biết nếu đánh nhau mình sẽ thiệt thòi, vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi xin lỗi, đại ca, tôi không nói anh. Tôi chỉ là không ưa cô ta thôi, không có ý gì khác."

Người đàn ông cao to vẫn còn muốn làm ầm lên, Từ Hồng cười lạnh nói: "Đừng để ý đến anh ta. Đến lúc không tìm đủ búp bê Matryoshka, đến lúc đó mọi người đều phải chết."

Thấy đội ngũ sắp tan rã, Viên Học Minh lại không vội vàng. Ông sớm đã đoán trước được tình huống này, liền tự mình ăn sáng. Từ Hồng đột nhiên quay đầu lại, nhìn ông nói: "Anh Viên."

Một tiếng gọi này khiến Viên Học Minh kinh ngạc. Từ khi đến thế giới này, Từ Hồng luôn không hòa thuận với ai. Hôm nay lại khách sáo với ông như vậy, chắc hẳn là có ý đồ.

Từ Hồng nói: "Hôm nay tôi không định đi cùng anh. Tôi muốn đi về phía Bắc. Chúng ta chia nhau ra hành động, có lẽ sẽ có xác suất cao tìm ra búp bê Matryoshka hơn. Anh là trụ cột của đội, lại là người cũ, mọi người chắc chắn sẽ muốn đi theo anh. Vậy nên anh có thể cho tôi mượn la bàn, để tôi có chút tự tin không?"

Viên Học Minh không khỏi ngạc nhiên, ngay cả Từ Nhẫn Đông và Liên Kiều cũng bắt đầu nhìn Từ Hồng bằng con mắt khác. Họ vốn nghĩ Từ Hồng chỉ là một người phụ nữ nhỏ nhen, tính cách sắc xảo, không ngờ cô mặc dù nóng tính nhưng lúc cần bình tĩnh vẫn rất bình tĩnh, trong tình huống này vẫn không loạn, thậm chí còn chủ động đứng ra gánh vác. Suy nghĩ của cô cũng rất chu đáo, yêu cầu đưa ra không quá đáng, thậm chí rất hợp lý.

Mọi người thậm chí bắt đầu có chút ngưỡng mộ người phụ nữ này.
« Chương TrướcChương Tiếp »