Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vòng Quay Tận Thế

Chương 36: Thuật Đồng Chất Cường Hóa

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Thuật Thu Thập, Thuật Đồng Chất Cường Hóa, Thuật Chế Tạo, Thuật Phụ Ma, Thuật Khảm Nạm."

Diệp Chung Minh tìm thấy câu trả lời cho mình trong cuộn da dê, năm khu vực trên huy hiệu nghề nghiệp đại diện cho năm loại năng lực nghề nghiệp này.

Anh giật giật lông mày, thầm nghĩ chẳng lẽ đây là ý nghĩa cuối cùng của Thợ Thủ Công Vinh Quang?

Một nghề nghiệp, lại có đến năm loại năng lực?!

Diệp Chung Minh sống mười năm ở kiếp trước cũng chưa từng nghe nói qua chuyện như vậy.

Ví dụ như nghề nghiệp chính Xạ Thủ trước đây của anh, chỉ là quá trình từ Xạ Thủ tập sự đến Xạ Thủ cao cấp, đâu có rườm rà như vậy?

Tuy nhiên, Diệp Chung Minh dù kinh ngạc nhưng cũng rất vui mừng, bởi vì năng lực nghề nghiệp càng nhiều có nghĩa là nghề nghiệp đó càng mạnh.

Đọc kỹ phần giới thiệu về Thợ Thủ Công Vinh Quang trên cuộn da dê, Diệp Chung Minh vừa mừng vừa lo.

Mừng là vì nếu Thợ Thủ Công Vinh Quang thật sự giống như những gì được ghi chép trên cuộn da dê thì đây quả thực là một nghề nghiệp hiếm có, thậm chí có thể là duy nhất.

Lo lắng là vì… việc thăng cấp quá khó khăn!

Nghĩ thử mà xem, người ta sau khi nâng độ thuần thục nghề nghiệp lên đến mức tối đa, chỉ cần có một quyển trục thăng cấp là có thể thăng cấp, còn Thợ Thủ Công Vinh Quang như Diệp Chung Minh… thì cần đến sáu cái! Trong đó có năm cái dành cho năm loại kỹ năng, một cái là để tăng cấp toàn bộ.

Diệp Chung Minh dở khóc dở cười, kiếp trước anh tổng cộng mới chỉ dùng năm quyển trục thăng cấp, ba cái đầu tiên để nâng cấp Xạ Thủ từ tập sự lên cao cấp, hai cái sau để nâng cấp Đao Thủ từ tập sự lên trung cấp, vậy mà… Thợ Thủ Công Vinh Quang chỉ là nghề phụ trợ thôi, lại có đến năm loại kỹ năng, tất cả đều phải nâng lên đến mức thuần thục tối đa mới có thể thăng cấp, điều này đồng nghĩa với việc Diệp Chung Minh không chỉ cần chuẩn bị sáu quyển trục thăng cấp cho mỗi lần thăng cấp mà còn phải bỏ ra thời gian gấp năm lần để luyện tập cho đến khi đạt đến mức thuần thục!

Chẳng phải đây là chế độ thăng cấp “địa ngục” hay sao? Diệp Chung Minh cảm thấy như răng mình sắp rụng ra đến nơi.

Giờ đây, anh đang phải đối mặt với một vấn đề, đó là có nên học một nghề nghiệp có quá trình thăng cấp khó khăn như vậy, lại còn chỉ là nghề phụ trợ hay không?

Không học thì sẽ tiếp tục xoay vòng quay, xem thử nghề nghiệp khác là gì. Học thì phải đối mặt với con đường thăng cấp đầy gian nan?

Học hay không học?

Sau khi đọc lại một lần nữa phần giải thích về Thợ Thủ Công Vinh Quang trên cuộn da dê thề ước, Diệp Chung Minh nghiến răng, quyết định học!

Không phải chỉ là thêm nhiều quyển trục thăng cấp thôi sao? Kiếp trước, chỉ vì năm quyển trục mà anh đã tán gia bại sản. Nhưng đời này anh đã được trùng sinh! Trùng sinh rồi thì còn sợ gì mấy cái quyển trục nữa chứ?!

Nghĩ đến đây, Diệp Chung Minh lập tức bóp nát cuộn da dê, cuộn da dê vốn tinh xảo lập tức hóa thành một luồng sáng, chui vào cơ thể anh.

Cơ thể Diệp Chung Minh bỗng cứng đờ, một cảm giác kỳ lạ lan tỏa khắp toàn thân, trong đầu xuất hiện rất nhiều thứ kỳ quái, từ xa lạ cho đến quen thuộc rồi nắm vững, khiến anh như bước vào một thế giới hoàn toàn mới.

Cảm giác này thật kỳ diệu, kỳ diệu đến mức khiến người ta có cảm giác sung sướиɠ như vừa nhặt được vàng.

Sau khi mọi thứ dần trở lại bình thường, Diệp Chung Minh siết chặt tay, việc có được nghề phụ trợ này tuy không thể khiến anh trở nên mạnh mẽ hơn ngay lập tức, nhưng sự thay đổi về mặt tư duy này vẫn khiến anh vô cùng xúc động. Diệp Chung Minh biết mình đã khác, và anh chắc chắn rằng, mình sẽ mạnh mẽ hơn kiếp trước, thậm chí là mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Nhìn con dao phay được đặt ở bên cạnh, đây là con dao anh mua với giá cao, lúc này trên lưỡi dao không chỉ có rất nhiều vết mẻ nhỏ mà trên thân dao còn có dấu vết bị ăn mòn bởi dịch cơ thể của lũ côn trùng lúc trước. Chắc chỉ thêm một thời gian ngắn nữa thôi, con dao kém chất lượng này sẽ hỏng mất.

Thật ra, sau khi trải qua nhiều trận chiến như vậy, con dao này vẫn chưa gãy, điều này cũng đã nằm ngoài dự đoán của Diệp Chung Minh rồi.

Nhưng bây giờ… Diệp Chung Minh mỉm cười, cầm lấy chiếc rìu cứu hỏa, lần đầu tiên sử dụng một trong những kỹ năng của Thợ Thủ Công Vinh Quang - Thuật Đồng Chất Cường Hóa.

Bản chất của loại thuật cường hóa này là kết hợp hai thứ có chức năng tương tự thành một, tăng cường thuộc tính của chúng.

Diệp Chung Minh lựa chọn cường hóa đồng chất, dùng con dao phay làm trung tâm, hai vũ khí trên tay anh lóe lên ánh sáng trắng, sau khi kéo dài vài giây, trong tay anh chỉ còn lại con dao.

Lúc này, con dao phay đã có chút khác biệt so với trước đó.

Cán dao không còn là thép lạnh như trước nữa mà được bọc bên ngoài bởi một lớp gỗ kỳ lạ, cầm trên tay có cảm giác rất thoải mái, nhìn cũng sang trọng hơn.

Phần nối giữa cán dao và lưỡi dao trở nên trơn tru hơn rất nhiều, hai bên hơi cong, có thể bảo vệ tay tốt hơn.

Phần thay đổi lớn nhất chính là lưỡi dao, lưỡi dao ban đầu không có độ cong quá lớn, chỉ có phần mũi dao hơi cong, giúp cho mũi dao sắc bén hơn. Sau khi được cường hóa, toàn bộ lưỡi dao hiện ra một đường cong mềm mại, những vết ăn mòn và vết mẻ trước đó đã biến mất không còn dấu vết, lưỡi dao sắc bén vô cùng, ẩn chứa hàn quang bên trong. Nổi bật nhất là lưỡi dao hiện lên một màu trắng tinh, nhìn kỹ thì thấy như có một dòng ánh sáng chảy trên đó, vô cùng kỳ diệu.

Ánh sáng màu trắng? Chẳng lẽ mình đã tạo ra được vũ khí trang bị cấp bậc màu trắng? Diệp Chung Minh vô cùng phấn khích, không ngờ Thuật Đồng Chất Cường Hóa lại lợi hại như vậy!
« Chương TrướcChương Tiếp »