Chương 46: Quái vật thằn lằn

Thực ra nếu lúc này ba người phía sau cùng xông lên, dù họ là người thường nhưng chỉ cần quấy nhiễu Diệp Chung Minh một chút cũng có thể khiến anh rơi vào thế bị động thực sự.

Đáng tiếc, ba tên đàn ông kia chỉ đứng ở cửa chiếu đèn pin, căn bản không dám vào phòng tắm.

Nhìn một lúc, Diệp Chung Minh biết đây là một hệ thống kỹ năng rất phức tạp và bài bản, liên quan đến cách phát lực của cơ bắp, góc độ tấn công, thậm chí là sự phối hợp nhịp nhàng của toàn bộ cơ thể, muốn học hỏi và lĩnh ngộ ngay lập tức là điều không thể.

Diệp Chung Minh không khách sáo nữa, anh cố tình để lộ sơ hở, hứng trọn một cú đấm của nữ cảnh sát vào sườn trái, cơn đau từ điểm yếu trên cơ thể cùng với sự khó thở khiến mặt anh đỏ bừng, nhưng là Người Tiến Hóa, điều này không thể gây thương tích gì cho anh, thậm chí vết thương nhẹ cũng không.

Phản công bắt đầu, Diệp Chung Minh mượn lực của cú đấm đó cúi người xuống, hai tay vòng ra, chịu thêm một đòn nữa rồi bất ngờ ôm lấy eo nữ cảnh sát, gầm lên một tiếng, dùng hết sức đẩy cô ngã xuống, còn mình thì đè lên dùng lợi thế của nam giới và Người Tiến Hóa khống chế đối thủ mạnh mẽ này.

Trong lúc giằng co, Diệp Chung Minh lại bị nữ cảnh sát tấn công hai lần, một lần vào giữa hai chân, một lần vào đầu, nhưng người chịu thiệt vẫn là cô, cơ thể Người Tiến Hóa quả nhiên cường hãn.

Khống chế cơ thể nữ cảnh sát, đường cong nóng bỏng cùng với sự vùng vẫy mãnh liệt khiến hormone nam của Diệp Chung Minh tăng vọt, nhưng anh không để ý đến điều đó, một tay siết cổ nữ cảnh sát, tay kia giữ chặt tay cô.

Nữ cảnh sát hoàn toàn rơi vào thế yếu, đối mặt với Diệp Chung Minh - một Người Tiến Hóa một sao cường tráng, võ kỹ của cô trở nên vô dụng, chỉ còn lại một tay có thể cử động, cô cào cấu trên người và cổ anh nhưng không hiệu quả.

Sức mạnh của Người Tiến Hóa rất lớn, nếu người thường muốn siết cổ người khác đến chết cần hai phút thì Người Tiến Hóa có thể làm điều đó trong vòng chưa đến mười giây, bởi vì rất có thể trước khi nạn nhân tắt thở, cổ họng đã bị bóp nát.

Tình thế đảo ngược trong chớp mắt, kẻ bị động lúc nãy giờ đã trở thành kẻ nắm giữ sinh mạng người khác.

Ba người ở cửa chứng kiến cảnh tượng này, nửa ngày không kịp phản ứng, mãi đến khi nữ cảnh sát đã yếu ớt dần, tên đàn ông nghẹt mũi mới định lao vào giúp đỡ.

Nhưng hắn vừa bước được một bước đã bị ánh mắt Diệp Chung Minh đột nhiên ngẩng lên dọa cho chết đứng, trong đó là sát khí điên cuồng khiến hắn kinh hồn bạt vía.

Chân mềm nhũn, cả người cứng đờ, đừng nói đến chuyện giúp đỡ, ngay cả cử động hẵn cũng không làm nổi.

Diệp Chung Minh cúi đầu, trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi khó hiểu, bàn tay đang siết cổ nữ cảnh sát buông lỏng khiến cô thở phào nhẹ nhõm.

"Chuyện này đến đây là thôi, còn nữa, tốt nhất cô nên chạy nhanh đi."

Diệp Chung Minh đột ngột nói bên tai nữ cảnh sát rồi lật người, rời khỏi cơ thể mềm mại của cô, nhặt khẩu súng lên, chui vào lỗ hổng trên mái nhà.

Nữ cảnh sát cố gượng ngồi dậy, cổ họng đau rát khiến cô ho khan không ngừng, trong đầu toàn là câu nói trước khi rời đi của người đàn ông đó.

Chạy nhanh? Tại sao phải chạy nhanh?

Cô suy nghĩ một chút, đột nhiên quay mặt ra phía ngoài phòng tắm, nhìn vào bóng tối sau lưng ba tên đàn ông hèn nhát kia.

"Này, cô bị sao vậy?"

Ba tên đàn ông lúng túng.

Chính bọn họ xúi giục nữ cảnh sát khiêu chiến Diệp Chung Minh nhưng đến lúc cô cần giúp đỡ nhất lại sợ hãi không dám tiến lên, dù họ mặt dày đến đâu, giờ phút này cũng không ngẩng đầu lên nổi.

"Chiếu đèn ra sau, nhanh lên!" Nữ cảnh sát đứng dậy, gầm lên với ba người, bọn họ ngẩn người một lát rồi theo bản năng chiếu đèn pin ra sau.

A!

Vừa chiếu đèn, cả ba gã đồng loạt hét lên kinh hãi, quay đầu chạy vào phòng tắm, chạy về phía lỗ hổng mà Diệp Chung Minh vừa biến mất, thậm chí còn xô ngã nữ cảnh sát.

Trong bóng tối trước phòng tắm, không biết từ lúc nào, ba đôi mắt xanh lục xuất hiện, trên đôi mắt lạnh lẽo đó là một tinh thể màu trắng!

Cấp hai! Ma tinh màu trắng đại diện cho sinh vật biến dị cấp hai!

Nhờ ánh sáng le lói của chiếc đèn pin lúc nãy, nữ cảnh sát đã nhìn rõ con quái vật trong bóng tối, lúc này cô cũng hiểu vì sao người đàn ông đó lại bỏ chạy.

Bởi vì có ba con quái vật giống thằn lằn to bằng con bê này đã lẻn vào từ bên ngoài, và đang ở ngay sau lưng bọn họ!

Dù chưa biết màu sắc của ma tinh đại diện cho cấp độ tiến hóa nhưng nữ cảnh sát có thể cảm nhận được sự nguy hiểm tột độ từ ba con quái vật này.

Sống lưng cô lạnh toát, mồ hôi túa ra, cảm giác rợn người lúc này còn hơn cả khi suýt bị người đàn ông kia siết cổ đến chết.