Chương 47: Ăn tươi nuốt sống

"Cảnh sát, cảnh sát, ngăn chúng nó lại!" Anh trai của người đàn ông bị Địa Hoàng Hoàn cắn chết trước đó mang theo vẻ mặt đau khổ kêu gào thảm thiết với nữ cảnh sát rồi bò dậy từ mặt đất.

Vừa rồi khi tranh nhau chui lên cái lỗ trên trần nhà với những người khác, hắn đã thất bại, bị người đàn ông nghẹt mũi đá một cú, hơn nữa còn trở thành bậc thang cho người khác leo lên.

Dù có tinh thần chính nghĩa mạnh mẽ đến đâu, nữ cảnh sát lúc này cũng dâng lên một tia xót xa trong lòng. Từ khi gặp ba người này, cô vẫn luôn bảo vệ họ, nhưng lúc cô gặp nguy hiểm đến tính mạng họ không cứu giúp, hiện tại lại còn đòi cô thay họ ngăn cản nguy hiểm, chẳng mảy may quan tâm đến sự sống chết của cô.

Vì những người như vậy, liều mạng có đáng không?

Nhưng trách nhiệm nghề nghiệp và suy nghĩ thường trực, cô vẫn chắn trước cửa phòng tắm, súng của cô đã bị Diệp Chung Minh lấy đi, cho nên hiện tại cô chỉ có thể dùng tay không đối mặt với ba sinh vật lạ.

Shhhhhh!

Ba tên đàn ông đã chạy trối chết, không còn ai soi đèn pin, nơi này đã chìm trong bóng tối, nếu như không phải có chiếc điện thoại rơi xuống đất phát ra một chút ánh sáng thì giờ phút này nữ cảnh sát đã phải đối mặt với những con quái vật này trong không gian tối tăm hoàn toàn.

Sau tiếng rít chói tai kinh khủng, ba con thằn lằn to lớn, trên người mọc đầy u thịt màu xám đồng loạt phát động tấn công.

Con có hình thể lớn nhất ở giữa vỗ hai cái trên sàn nhà rồi bay lên, há miệng về phía nữ cảnh sát, một vật màu đỏ bắn ra mang theo tiếng xé gió cùng một mùi hôi thối khó ngửi, tốc độ nhanh đến mức khó tin.

Nữ cảnh sát dù sao cũng được huấn luyện chuyên nghiệp, phán đoán nguy hiểm rất chính xác, trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, cô nghiêng đầu né tránh, cái lưỡi dài hơn một mét này lướt qua mặt cô, "bụp" một tiếng, cưới lưỡi đánh vào cánh cửa phòng tắm đang khép hờ, tấm gỗ lập tức bị thủng một cái lỗ lớn, mảnh gỗ bay tứ tung, bắn vào tường, phát ra tiếng "đùng đùng".

Cùng lúc đó, hai con thằn lằn khác cũng không hề nhàn rỗi, chúng vung vẩy cái đuôi to bằng nắm tay người trưởng thành, quật về phía chân nữ cảnh sát.

Nữ cảnh sát nghiêng người, giơ chân đá vào con thằn lằn vừa tấn công, tuy rằng đá nó ngã xuống đất kêu gào thảm thiết, nhưng phản lực quá lớn khiến cô không thể không lùi về phía sau, để trống vị trí ở cửa.

Hai con thằn lằn thừa cơ xông vào phòng tắm, một con nhào về phía nữ cảnh sát, con còn lại thì lao về phía mấy tên đàn ông vẫn đang leo lên trên.

"A" một tiếng, anh trai của người đã chết bị một con thằn lằn cắn vào eo, con nó lắc đầu, quăng người đàn ông này hai vòng trên không trung rồi ném ra ngoài, tên xui xẻo này đập mạnh vào tường, để lại một vệt máu đỏ tươi, khi rơi xuống đất đã tắt thở.

Con thằn lằn lớn vẫn chưa chịu buông tha cho hắn, một cái lưỡi đỏ tươi từ trong miệng bắn ra, đâm thẳng vào bụng người đàn ông, quấn một vòng, quả thận bị móc ra, theo lưỡi chui vào miệng thằn lằn.

Có lẽ là do nội tạng tươi ngon kí©h thí©ɧ, con thằn lằn này sau khi nếm được mỹ vị liền ngẩng đầu phát ra tiếng gầm rú đầy thỏa mãn, sau đó nhảy thẳng lên thi thể người đàn ông, lưỡi không ngừng bắn ra, đâm vào cơ thể hắn, kéo lấy từng mảng thịt.

Con thằn lằn còn lại nhìn thấy đồng bọn đang ăn uống ngon lành, hai mắt đỏ rực, sau mấy lần tấn công không thành, nó từ bỏ nữ cảnh sát, xoay người nhảy lên, cái đuôi lớn vung vẩy trên không trung như đang bơi trong nước, cơ thể bỗng chốc bật đến một độ cao kinh người, nó ngoạm một cái vào chân phải của Lâm Lực đã leo tới mép lỗ hổng, trong tiếng kêu thảm thiết, người đàn ông này bị kéo lại, ngã nhào xuống đất.

Vì là phòng tắm của sân bóng rổ nên trần nhà không cao lắm, chỉ khoảng hai mét, người bình thường nhảy một cái là có thể chạm tới, cho nên Lâm Lực ngã xuống không bị thương, nhưng hắn chưa kịp giãy giụa đứng lên thì đã bị hai chân trước sắc bén của con thằn lằn xé toạc l*иg ngực, cơ thể chui vào miệng nó!

Ăn sống nuốt tươi là thế nào, chính là như thế này!

Tiếng kêu thảm thiết của Lâm Lực vang lên đến đỉnh điểm rồi đột ngột im bặt, hắn trợn to hai mắt, cổ họng nghẹn lại, nhìn con quái vật này ăn hết dạ dày, ruột, gan, thận trong cơ thể mình... Không ai biết lúc này hắn đang nghĩ gì, chỉ thấy ánh mắt hắn dần dần mờ đi, sau đó lộ ra một biểu cảm như trút được gánh nặng, cuối cùng lìa đời.

Người đàn ông nghẹt mũi thò đầu ra từ lỗ hổng, thấy hai người bạn đã chết, lại nhìn nữ cảnh sát vừa đánh vừa lui đến dưới lỗ hổng lớn, trên mặt hiện lên vẻ hung ác, một tấm ván gỗ được đậy trên miệng lỗ.

Nữ cảnh sát vốn dĩ nhìn thấy người đàn ông nghẹt mũi thì trên mặt hiện lên vẻ vui mừng. Tình hình hiện tại, trong ba con thằn lằn lớn có hai con đang bận rộn ăn uống không rảnh để ý đến cô. Đối thủ của cô chỉ có một, với thân thủ của mình, cô tạm thời vẫn có thể chống đỡ một lúc, chỉ cần nắm chắc cơ hội để người đàn ông kia kéo một cái là cô có thể lập tức leo lên lỗ hổng, trốn thoát khỏi phòng tắm bị phong tỏa này.

Thế nhưng hiện thực lại đập tan hy vọng của nữ cảnh sát, thứ chào đón cô không phải là sự giúp đỡ của đồng đội mà là một tấm ván gỗ lạnh lẽo.

Cô nhớ đến một câu chuyện cười.

Khi gặp nguy hiểm, bạn không cần phải chạy nhanh hơn nguy hiểm, chỉ cần chạy nhanh hơn đồng đội là được.