Chương 9: Khắc khổ luyện tập

Ngu Miểu không biết nên hình dung tâm tình hiện tại của mình như thế nào, thế này cô ngủ thế nào được?

Không hề do dự, Ngu Miểu nhanh chóng chụp hình lại, hình ảnh quan trọng như vậy tự nhiên muốn lưu mãi mãi.

Mang theo cảm giác vui sướиɠ và thoả mãn, Ngu Miểu nặng nề ngủ.

Ngày thứ hai, 7 giờ sáng Ngu Miểu đã bị đánh thức bởi đồng hồ, đây là thời gian Tư Điềm bảo cô rời giường.

“Nếu trước kia cậu từng học múa cổ điển, vậy vũ đạo sẽ tương đối dễ dàng với cậu một chút, dù sao cũng có thể nắm chắc.” Tư Điềm lo lắng Ngu Miểu khẩn trương, cũng an ủi.

Trong lòng Ngu Miểu lại không để ý.

Chờ đến khi cô đến công ty, lại không nghĩ đến chuyện thứ nhất lại là cân thể trọng.

Ngu Miểu: “…”

Giang Đình thấy cô do dự cũng cười nói: “Lên hình cần phải nghiêm khắc một chút, còn có ba tháng, phương diện cân nặng vẫn phải khống chế.”

Ngu Miểu nhận mệnh thở dài, đứng lên cân, sau đó ba người khác cũng vây lại.

Con số không ngừng tăng lên, cuối cùng dừng lại trên 47.5 kg.

Ngu Miểu nhẹ nhàng thở ra, cô cao 1m69, cân nặng này chắc tính là nhẹ.

Giang Đình lại nhíu nhíu mày: “Thời gian ba tháng, em gầy đi còn khoảng 45kg, có thể làm được chứ?”

Ngu Miểu:?

Cô muốn thu hồi những lời nói trước đó.

Khúc Hân đứng ở một bên hâm mộ nói: “Dáng người chị Miểu Miểu thật tốt, cái này chắc rất dễ dàng làm được, lúc trước em bị công ty yêu cầu phải giảm mười cân đấy.”

Ngu Miểu biết không có đường sống để cô từ chối, cắn răng nói: “Em nhất định sẽ làm được.”

Giang Đình vô cùng vừa lòng với thái độ của cô, sau đó đưa cho cô một bảng thời gian học: “Đây là chương trình học mỗi ngày phải học trong một tháng tới, đầu tiên học hết cơ sở, đến lúc đó thì cùng luyện tập bài hát debut với mọi người.”

Ngu Miểu nhìn chương trình học chi chít, nhất thời có chút hoa mắt chóng mặt.

Không chấp nhận được sự phản bác của cô, lớp vũ đạo, lớp thanh nhạc, lớp kỹ thuật diễn, lớp dạy rap, thậm chí còn có lớp đạo đức, ngay cả lúc cô học lớp 12 cũng chưa bận như vậy.

Qua một ngày, đã là 11 giờ tối, sau khi trở lại ký túc xá, cô đến sức lực mở điện thoại ra cũng không có.

Khúc Hân thấy thần sắc Ngu Miểu ảm đạm, nhanh chóng đến xem tình huống của cô: “Chị Miểu Miểu, em gọi bữa khuya, chị có muốn ăn một chút hay không?”

Ngu Miểu khϊếp sợ mà nhìn cô ấy: “Không phải nói buổi tối không thể ăn bữa khuya hay sao?”

Khúc Hân cười hì hì nói: “Em còn gầy hơn hai cân so với yêu cầu, ăn chút không sao cả, hơn nữa chị Đình cũng không biết.”

“…” Hoá ra còn có thể như thế?

Ngu Miểu dường như nhìn thấy thế giới mới, nhưng vẫn từ chối: “Chị không thể ăn, còn phải giảm cân nữa.”

“Được thôi, em đi hỏi chị Điềm Điềm xem có ăn hay không.” Khúc Hân cảm thấy có chút tiếc nuối, sau đó thì đi tìm Tư Điềm.

Ngu Miểu cảm thấy thống khổ nhất khi làm idol chính là không thể vui vẻ mà ăn ăn uống uống, đặc biệt đồng đội còn ăn trước mặt mình, vậy thì ai chịu nổi?

***

Huấn luyện ma quỷ chỉ là mới bắt đầu, mỗi ngày Ngu Miểu đều ở trong phòng tập luyện các động tác cơ bản đến mức chân run lên, nhưng cô không oán giận một câu, dù sao cũng là đường mà mình lựa chọn.

Sau khi kết thúc luyện tập, Ngu Miểu nằm trên sàn nhà phì phò thở từng ngụm từng ngụm.

Lộ Kim Dao đi vào, thấy trường hợp này cũng nhoẻn miệng cười: “Rất mệt hả?”

Chị ấy đưa khăn lông và nước cho cô, sau đó ngồi xuống bên cạnh Ngu Miểu: “Chị là thực tập sinh đầu tiên mà Cẩm Ninh tuyển chọn, ở đây đã ba năm, cuộc sống mỗi ngày chính là luyện tập, rất buồn tẻ. Cho đến đầu năm nay, công ty có kế hoạch để bọn chị debut.”

Ngu Miểu nói cảm ơn, uống nước trước, sau đó nghiêm túc nghe.

Lộ Kim Dao mím môi: “Điềm Điềm và Hân Hân là vào công ty năm thứ hai, khi đó bọn chị đều cho rằng rất nhanh sẽ được debut, sau đó thì xảy ra biến cố, thành viên debut đã định xong lại bị bệnh rồi người nhà phản đối, hủy hợp đồng rời đi.”

Giọng nói của chị ấy hơi ngừng, lại nói: “Bởi vì không tìm thấy người thích hợp nên gác lại nửa năm, trong lúc này vẫn luôn nhận thêm người, nhưng không gặp được người thích hợp, cũng có người không có cơ sở như em, luyện tập vài ngày là lùi bước, em là người duy nhất kiên trì lâu như thế.”

Ngu Miểu cong cong mắt: “Em coi như chị Kim Dao đang khen em.”

“Chính là đang khen em.” Lộ Kim Dao cười theo, nhưng sau đó thần sắc lại biến thành lo lắng: “Nhưng chị hy vọng em đừng áp lực quá lớn, trong khoảng thời gian em vì đuổi theo tiến độ tập luyện mà chỉ ngủ ba bốn tiếng, đây là người làm bằng sắt cũng không chịu nổi.”

“Chị Kim Dao yên tâm, em sẽ không lấy bản thân mình nói đùa. Em hiện tại sẽ đến phòng tập thể dục luyện hai tiếng vào buổi sáng, chị nhìn xem đã có cơ bắp rồi, cảm giác càng đi càng xa trên hướng con gái mạnh mẽ.” Ngu Miểu thể hiện cơ bắp trên cánh tay mình.

Lộ Kim Dao cười nói: “Chị nghe nói vũ đạo của em tiến bộ rất nhanh, trong việc ca hát lại gặp không ít vấn đề, chị vừa hay có thời gian, có thể giúp đỡ em.”

Ngu Miểu lập tức gật đầu, Lộ Kim Dao là main vocal trong nhóm, có chị ấy chỉ điểm, tiến bộ cũng có thể càng nhanh.

Trôi qua một tháng, Ngu Miểu vẫn luôn hoạt động ở ký túc xá và công ty, mỗi ngày đều là các chương trình học, ban đêm nằm mơ ngẫu nhiên, cô đều đang nhảy không ngừng.

Theo Tư Điềm ban đêm hay đi WC nói, Ngu Miểu nhắm mắt lại hát, tay còn không ngừng múa may, là dạng mộng du có một không hai.

***

Ngu Miểu chuẩn bị cho việc debut, vội đến mức căn bản không có thời gian xem điện thoại, chỉ biết lần công bố thứ hạng thứ ba Vấn Cảnh Hoà vẫn đạt hạng nhất như cũ.

Mà Thiệu Tử Mặc vốn định dán vào Vấn Cảnh Hoà để tạo CP, như vậy thuận tiện có thể mang thêm nhân khí của chính mình, kết quả bị Vấn Cảnh Hoà tránh như rắn rết, căn bản không cho anh ta cơ hội.

… Vấn Cảnh Hoà theo chân bọn họ thật sự có vách ngăn, ai là Đại ma Vương mọi người đều biết

… Thiệu Tử Mặc thoạt nhìn rất muốn nổi tiếng, ý tưởng tạo CP đều viết ở trên mặt…

… Cười chết, Vấn Cảnh Hoà nhìn thấy tay anh ta đặt trên vai mình lập tức tránh ra, còn nói: “Thật ngại quá, tôi không thích bị người khác chạm vào”

… Mẹ nó, cái sắc mặt kia của Thiệu Tử Mặc ha ha ha

… Sau đó anh ta đi tìm Hướng Gia Mộc tạo… Hai người này mắt thấy không tranh được với Vấn Cảnh Hoà, quyết định hợp vào nhau…

… Bọn họ tạo CP quá cố tình, thật sự cho rằng mọi người sẽ dính à?

… Vấn Cảnh Hoà đường đường chính chính lấy hạng nhất

Kết thúc đêm luyện tập trước đêm chung kết, đây là một đêm cuối cùng ở chung, tổ tiết mục đưa điện thoại trả cho thực tập sinh, làm cho bọn họ có thể tâm sự thả lỏng một chút với người nhà.

Vấn Cảnh Hoà cầm điện thoại cũng không biết có thể làm gì, cuối cùng vẫn là lên Weibo.

Tin nhắn ở đó, My Starlight được anh ghim ở đầu, nhưng ngoại trừ tin nhắn anh gửi đi kia, không nhận được bất cứ câu trả lời nào.

Tâm niệm của Vấn Cảnh Hoà vừa chuyển, vào trang đầu Weibo, tin tức nghỉ ngơi đóng trạm Weibo là tin đầu tiên, mà phía dưới tất cả đều là ảnh chụp và video của anh.

Khoé môi cô hơi câu lên, lướt từng cái từng cái một, cho dù anh đã xem rất nhiều lần.

“Anh Vấn!” Kỷ Hồi sau khi gọi điện nói chuyện với ba mẹ xong cũng đã đi đến, ngay sau đó hỏi: “Anh đang xem cái gì thế?”

Vấn Cảnh Hoà cuống quít thu điện thoại lại, biểu tình cũng nhanh chóng trở nên bình tĩnh: “Nói xong rồi à?”

Một câu dời lực chú ý của Kỷ Hồi đi, Kỷ Hồi cũng gật gật đầu: “Ngày mai ba mẹ em đều sẽ đến đây cổ vũ cho em.”

Thần sắc Vấn Cảnh Hoà nhạt nhẽo: “Khá tốt.”

Kỷ Hồi nhìn nhìn sắc mặt của Vấn Cảnh Hoà, thật cẩn thận hỏi: “Anh Vấn, ba mẹ anh có đến không?”

Vấn Cảnh Hoà lắc đầu: “Không đến, một người ở nước ngoài, một người…”

Anh không nói tiếp, ba mẹ anh đã ly hôn từ khi anh còn rất nhỏ, mỗi người lại có gia đình của chính mình, anh giống như cành hoa lục bình không gốc, phảng phất như không có nhà.

“Không sao cả, em bảo ba mẹ em cổ vũ cho anh!” Kỷ Hồi lập tức nói: “Bọn họ đều là fans của anh, nói biểu hiện của anh vô cùng tốt.”

Vấn Cảnh Hoà cười nói cảm ơn: “Giúp anh cảm ơn cô chú.”

Nói đến fans, trong đầu anh lập tức hiện lên một gương mặt tươi cười xinh đẹp, lại không tự giác mà cong khoé môi lên.

Lúc này, Thiệu Tử Mặc cùng vài người đi qua, liếc mắt nhìn Vấn Cảnh Hoà một cái châm chọc nói: “Fans người ta nhiều, cần cậu cổ vũ hay sao, cậu lấy lòng người ta như vậy, người ta cũng sẽ không nhận ân tình của cậu.”

Vấn Cảnh Hoà hơi hơi mị mắt, căn bản không đặt Thiệu Tử Mặc vào trong mắt, nói với Kỷ Hồi đang nổi giận đùng đùng: “Nghỉ ngơi sớm một chút, miễn cho ngày mai trạng thái làn da kém, makeup cũng không che được.”

Kỷ Hồi lập tức liếc mắt nhìn Thiệu Tử Mặc một cái, làn da của anh ta là kém cỏi nhất trong đoàn, bởi vì lớn tuổi còn hút thuốc, khi chuyên viên trang điểm makeup cho anh ta đều đau đầu.

Mắt thấy sắc mặt Thiệu Tử Mặc trở nên khó coi, Kỷ Hồi vui vẻ mà đi theo Vấn Cảnh Hoà.

Thiệu Tử Mặc nhìn bóng dáng hai người cắn răng nói: “Đắc ý cái gì, ngày mai ai hạng nhất còn chưa nhất định!”

***

Đêm chung kết “Chiến tranh chi Vương”.

Khi nghỉ ngơi giữa buổi luyện tập Ngu Miểu cũng mở điện thoại ra, vừa lúc tuyên bố đến Kỷ Hồi, anh ấy xếp hạng năm.

Nghĩ đến Hạ Nhiễm Nhiễm nhất định sẽ kích động mà nhảy dựng lên, cô không khỏi cong cong môi.

Hạng thứ tư là C vị bài hát chủ đề Biên Lâm, mà hạng ba là Thiệu Tử Mặc.

“Hạng ba, Thiệu Tử Mặc.”

Mà khi Thiệu Tử Mặc nghe thấy thứ tự này, sắc mặt anh ta lại không tốt.

Ba người Lộ Kim Dao nghe thấy âm thanh cũng ghé vào: “Miểu Miểu em thích xem cái này à? Có tuyển thủ mình yêu thích không?”

Ngu Miểu cũng không giấu diếm, nói thẳng: “Vấn Cảnh Hoà, thực lực của anh ấy tốt nhất, trông cũng đẹp trai.”

Tư Điềm cũng không ngoài ý muốn, dù sao nhân khí của Vấn Cảnh Hoà tối cao, vì thế nên cười nói: “Về sau nói không chừng các cậu sẽ có cơ hội hợp tác đấy.”

Ngu Miểu cười tủm tỉm gật gật đầu, dù sao cô cũng chính là ôm hy vọng này mà vào giới giải trí.

Vấn Cảnh Hoà và Hướng Gia Mộc đồng thời xuất hiện trên màn hình lớn, rốt cuộc là ai hạng nhất, thật ra rất nhiều lòng người cũng không có định số, còn không nhịn được mà khẩn trương.

Khương Mộng Tư thậm chí còn cố ý kéo dài, một bộ dáng nên nói hay không.

Một lát sau, cô ấy cười mở miệng: “Hạng nhất là Vấn Cảnh Hoà, chúc mừng!”

Toàn bộ hiện trường là một mảnh tiếng hoan hô, ngay cả Vấn Cảnh Hoà cũng có chút kinh ngạc.

Trước khi sân khấu bắt đầu, Kỷ Du đến tìm anh, nói công ty Thiệu Tử Mặc tiêu tiền mua phó đạo diễn của tổ tiết mục, muốn để Thiệu Tử Mặc lấy hạng nhất. Nhưng việc này tạm thời không có chứng cứ, Bắc Thần chỉ có thể gõ tổ tiết mục, cũng không biết kết quả cuối cùng là gì.

“Cảm ơn những người ủng hộ tôi một đường này, tôi sẽ coi đây là khởi điểm, tiếp tục đi về phía trước.”

Vấn Cảnh Hoà phát biểu rất ngắn gọn.

Ngu Miểu cười tủm tỉm xem xong, phảng phất như những mỏi mệt khi luyện tập mấy ngày nay đều tan biến hết.

Sau đó, Khương Mộng Tư công bố tên nhóm hạn định hai năm này là: Nirvana.

Niết bàn, đại diện cho tại chỗ, cũng là khởi điểm.

“Oa, tên nhóm thật hay.” Khúc Hân cảm thán một tiếng, ngay sau đó lại nói: “Nhưng cái tên Universe của chúng ta cũng không kém!”

Ngu Miểu nhìn Vấn Cảnh Hoà đứng ở C vị, gương mặt anh mỉm cười, khí phách hăng hái, giống bộ dáng khi mới gặp.

Cô buông điện thoại, dường như tràn ngập động lực, ngay sau đó nói: “Ngày mai em có thể cùng các chị luyện tập bài hát chủ đề, các chị đừng nhường em nhé, phải luyện cho đến chết!”

Tư Điềm không nhịn được cười nói: “Mình trước nay chưa từng nghe thấy loại yêu cầu vô lý như vậy.”