Vụ Án Ngôi Mộ Cổ Ở Ngoài Thành Bắc Kinh

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Vụ Án Ngôi Mộ Cổ Ở Ngoại Thành Bắc Kinh là hành trình tìm kiếm những bí ẩn cất giấu đằng sau những thứ tưởng chừng như bình yên. Đọc truyện mới thấy được hết những điều này, có đi, trải qua những gì t …
Xem Thêm

- Tiếc quá! Biết được một người học rộng uyên thâm như Dương trang chủ thật vinh hạnh, chỉ hiềm một điều người đi vắng! Thế nào cũng có dịp trở lại vấn an lão gia của ngươi!

Nói xong chàng ta lại hào phóng thưởng cho tên gia nhân một lượng bạc. Gã ta sung sướиɠ há hốc mồm nhìn hai chàng công tử rồi xá lấy xá để.

Sát Hợp Kim vui vẻ thúc ngựa đến bên Mộc Khải Đài khẽ nói:

- Đại ca, người gặp may rồi. Dương tiểu thư đang đi dạo ở vườn đào trong thôn trang. Đúng là duyên kỳ ngộ rồi! Trời đã không phụ lòng đại ca rồi đó!

Cả hai thúc ngựa vòng ra phía vườn đào sau thôn trang của họ Dương. Cảnh sắc thôn trang Bắc Kinh vào mùa xuân thật đẹp. Cỏ cây xanh mướt đến tận chân trời, những khóm hoa muôn màu khoe sắc thắm dưới ánh nắng xuân hồng rực rỡ. Những vườn đào trĩu nặng quả chín, xôn xao trong vườn những tiếng cười đùa vui vẻ của những người nông dân đi thu hoạch.

Mộc Khải Đài và Sát Hợp Kim ghìm cương ngựa bên một khu vườn. Trong khi Mộc Khải Đài kín đáo nhìn quanh quất thì Sát Hợp Kim giả vờ bắt chuyện với một thanh niên, chàng ta ngỏ ý muốn mua một số đào chín. Người thanh niên nông dân trả lời rằng họ chỉ là người làm thuê, là gia đinh trong Dương gia trang không có quyền, nếu muốn mua hãy hỏi chủ nhân của họ rồi chỉ về hướng xa xa, nơi có hai cô gái đang thơ thẩn bên những khóm hoa. Sát Hợp Kim cột ngựa vào một gốc cây rồi kéo Mộc Khải Đài phăng phăng đi về hướng hai cô gái. Chàng chắc chắn rằng hai người đó là Dương tiểu thư và con nữ tỳ hoặc bà quản gia. Cả hai cô gái vẫn thản nhiên đi dạo bên những khóm hoa không hay biết có người đang đến gần mình. Sát Hợp Kim dừng lại khi còn cách hai cô gái chừng mươi bước rồi lên tiếng:

- Chào tiểu thư, anh em chúng tôi muốn mua một ít đào chín!

Cả hai người con gái giật mình quay phắt người lại. Người con gái áo hồng khẽ thốt lên một tiếng kinh ngạc khi nhìn thấy Mộc Khải Đài, hai gò má nàng đỏ bừng lên, thẹn thùng nép mình dưới hàng cây dương liễu. con nữ tì Hạ Dung sau một thoáng sững sờ đã nhận ra được Mộc Khải Đài và Sát Hợp Kim, cô ta reo lên:

- Phải ân nhân đã cứu chúng tôi hôm Tết Nguyên tiêu ở Phụng Tiên tự không?

Sát Hợp Kim cũng giả vờ ngạc nhiên:

- Ồ, thì ra là Dương tiểu thư và cô nương hôm nào, chúng tôi đi vãn cảnh gặp vườn đào đang mùa thu hoạch muốn hỏi mua một ít nhưng các gia đinh không bán nói phải có lệnh của tiểu thư!

Hạ Dung bước vội đến bên Dương tiểu thư hỏi ý. Dương tiểu thư bước ra chào hai người rồi nói:

- Từ ngày được nhị vị ân nhân cứu mạng, tiện thϊếp vẫn canh cánh bên lòng mối ân sâu, không biết bao giờ mới báo đáp được. Nay trời cao run rủi cho gặp lại xin để tiện thϊếp tỏ chút lòng thành!

Nói xong Dương tiểu thư quay sang dặn dò con nữ tì Hạ Dung lựa một số trái đào to và chín cho hai người. Sát Hợp Kim nheo mắt nhìn Mộc Khải Đài rồi bước nhanh theo con nữ tì, chàng cố ý nói cho cả Mộc Khải Đài và Dương tiểu thư cùng nghe:

- Hạ Dung cô nương, để tôi theo giúp cô một tay nhé!

Bên vườn đào tươi thắm, giữa những khóm hoa đang khoe sắc chỉ còn có Mộc Khải Đài và Dương Tú Ngọc.

° ° °

Sau buổi tái ngộ tại vườn đào sau Dương gia trang, tình yêu giữa Mộc Khải Đài và Dương Tú Ngọc bộc phát dữ dội. Họ thường hẹn gặp nhau ở Phụng Tiên tự. Vào những ngày rằm và mùng một hàng tháng, Dương Tú Ngọc thường hay đi chùa. Có khi nàng đi với Dương phu nhân, có khi nàng đi với bà quản gia và con nữ tì Hạ Dung. Cả trang chủ và phu nhân của Dương gia trang đều rất sùng đạo. Họ thường hay cúng dường tiền của, lương thực cho nhà chùa hàng tháng. Lúc này Dương Tú Ngọc thường hay xin cha mẹ cho đi chùa để có dịp gặp gỡ tâm sự cùng Mộc Khải Đài. Sau nhiều lần hàn huyên tâm sự, cả hai đã hẹn thề đính ước với nhau nguyện cùng sống, cùng chết cho vẹn tình vẹn nghĩa nếu mai sau duyên nợ không thành. Mộc Khải Đài đã trao cho Dương Tú Ngọc mảnh ngọc bội bằng ngọc bích Tân Cương để làm tin. Miếng ngọc này do chính Hoàng đế Thuận Trị ban tặng cho chàng. Dương Tú Ngọc cũng trao tặng cho Mộc Khải Đài chiếc trâm vàng nạm ngọc phỉ thúy của Dương phu nhân cho nàng. Chiếc trâm là vật quí giá mà Dương phu nhân đã có trước khi về làm vợ Dương trang chủ và là vật gia bảo của bà. Mộc Khải Đài định bụng chờ có cơ hội thuận tiện sẽ xin với cha mẹ chàng cho hỏi cưới Tú Ngọc về làm vợ. Còn Tú Ngọc đã nguyện ước với Mộc Khải Đài nên mỗi lần nghe cha mẹ nói đến việc hôn nhân nàng đều gạt ra và nói là nàng chưa muốn lấy chồng, nàng muốn ở nhà hầu hạ cha mẹ thêm vài năm nữa. Đôi trai tài gái sắc đắm mình trong tình yêu và những mơ ước tươi đẹp của cuộc đời đâu biết rằng biết bao sóng gió sắp sửa đổ ập xuống cuộc đời của họ.

° ° °

Mọi hành vi của Mộc Khải Đài và Sát Hợp Kim đều không qua khỏi mắt của Lục Vương phi. Bà đã ra lệnh cho tên quản gia trong Vương phủ - người lão bộc thân tín nhất của Mộc Khải Đài ngầm theo dõi mọi chuyện trong đời sống của chàng. Nhất nhất mọi chuyện hắn ta đều bẩm báo cặn kẽ chi tiết cho Lục Vương phi. Bà biết rõ Mộc Khải Đài và Sát Hợp Kim thường hay đi chùa vào ngày rằm và mùng một nhưng không biết con trai yêu quí của bà làm gì khác ngoài đi lễ Phật. Mỗi lúc gần đến chùa, Mộc Khải Đài thường để Sát Hợp Kim và lão quản gia ngồi chờ ở một nơi nào đó còn chàng thì đi biền biệt mấy giờ liền mới trở lại. Dù lão quản gia có van xin năn nỉ đi theo để hầu cận, bảo vệ cho chàng cách mấy cũng không được. Nhiều lần lão quản gia đã thử dò hỏi Sát Hợp Kim liền bị chàng quát mắng ngay và rồi còn bắt lão ta phải giữ kín không cho ai biết chuyện này.

Lục Vương phi rất lấy làm lạ về việc này, đôi lần bà định gọi Mộc Khải Đài vào hỏi nhưng suy đi tính lại bà lại thôi. Bà muốn tự mình tìm ra nguyên nhân của sự việc. Một mặt bà vẫn cho lão quản gia bám sát mọi sinh hoạt dù nhỏ nhặt của Mộc Khải Đài khi chàng đi chùa vào những ngày rằm và mùng một. Lục Vương phi cho gọi hai tên gia tướng tâm phúc vào dặn dò. Cả hai nhận lệnh xong quay ra sửa soạn đi ngay. Sau hai ba lần theo dõi Mộc Khải Đài, hai tên gia tướng đã nắm rõ được sự việc của tiểu Vương gia Mộc Khải Đài. Chúng liền trình báo cho Lục Vương phi tường tận từng chi tiết nhỏ nhặt. Lục Vương phi im lặng nghe xong sự tình, bà mím chặt đôi môi khoát tay ra lệnh:

- Cho đòi Sát Hợp Kim đến gặp ta ngay!

Nghe lệnh truyền của Lục Vương phi, Sát Hợp Kim biết ngay là chuyện chẳng lành. Chàng biết chắc rằng trước sau rồi chuyện của Mộc Khải Đài và Dương Tú Ngọc cũng đến tai Vương gia và Vương phi nên đã sắp sẵn mưu kế để ứng phó. Mộc Khải Đài rất ngạc nhiên khi thấy Sát Hợp Kim không hẹn mà đến Vương phủ. Chàng chưa kịp hỏi han thì Sát Hợp Kim đã nháy mắt ra hiệu rồi bước đến bên chàng nói thật nhanh:

- Nguy rồi đại ca! Vương phi đã biết chuyện nên cho đòi tiểu đệ đến hầu chuyện. Đại ca nên liệu bề mà trả lời với Vương phi. Còn đệ sẽ làm đúng như những gì chúng ta đã bàn bạc từ trước!

- Được rồi, ngươi cứ yên tâm, không có gì mà phải lo lắng.

Mộc Khải Đài thân mật vỗ vai Sát Hợp Kim, chàng ta buồn bã lắc đầu:

- Tiểu đệ e rằng lần này Vương phi sẽ không theo ý đại ca đâu. Dương tiểu thư là con nhà dân thường lại là con gái Hán làm sao có thể làm chánh thất của đại ca được!

- Con gái Hán thì cũng là con dân của Đại Thanh chúng ta, sao lại có sự phân biệt sắc tộc, dòng giống như vậy!

Sát Hợp Kim vội vã bước vào Vương phủ sau khi siết chặt tay Mộc Khải Đài:

- Tiểu đệ phải vào hầu không thôi Vương phi nghi ngờ. Đại ca hãy liệu bề mà ứng phó!

Sát Hợp Kim bước vào sảnh đường làm lễ bái kiến Vương phi rồi đứng lặng yên chờ lệnh, Lục Vương phi phe phẩy chiếc quạt trầm trên tay chăm chú nhìn Sát Hợp Kim một lúc lâu rồi quay sang con nữ tỳ truyền lệnh:

- Chúng bay mau lấy ghế mời Sát công tử ngồi!

Thêm Bình Luận