Chương 8

Hắn quay lại nhìn ta, lại tiếp tục tiến đến phía trước cánh cửa, ngó xung quanh rồi đóng chặt lại. Lúc này hắn mới quay lại ngồi xuống bên cạnh ta: “ Kể ra cũng rất trùng hợp, lúc ta đang đuổi bắt tên thích khách thì nhìn thấy bóng lưng của một cung nữ Đông cung, nhìn kĩ lại trông rất giống nàng”

Ta chột dạ lập tức lúng túng, vội vàng bào chữa: “ Là ta bảo cung nữ bên cạnh đi xem tình hình”

“ Ba năm qua ta nhìn bóng lưng nàng lâu tới nỗi dù nàng có hóa thành tro ta cũng nhận ra”. Tư Đế trực tiếp vạch trần ta, ta đành cúi đầu tỏ vẻ biết lỗi

Hắn mỉm cười ôn nhu, đưa tay vuốt tóc ta: “ Ngay sau đó Thập Tam hoàng tử tới, ta liền nhận được tin báo từ An thị vệ nói rằng Đông cung có thích khách, vì vậy ta để Dương Cảnh ở lại rồi quay về Đông cung”

Hắn nói, đột nhiên lại ngưng lại, ta quay về bằng đường tắt, chắc chắn nhanh hơn hắn. Nghĩ vậy ta liền đem chuyện nhìn thấy Nhan Phi cùng Thập Tam hoàng tử ở ngoài kể lại với hắn

Tay hắn ngưng động tác, dừng lại giữa không trung: “ Ta đã đoán Nghiêm Minh Hạo vì muốn đoạt quyền từ tay ta, nên đêm ấy mới cử thích khách đến Dưỡng Tâm Điện, sau một hồi truy đuổi hắn sẽ vờ như không đuổi kịp rồi thả tên thích khách đi. Thật ra tất cả đều chỉ là chiêu trò đánh lạc hướng của hắn, trong lúc đó hắn sẽ cử tên thích khách khác đi thực hiện kế hoạch thật sự của hắn, mà mục đích chính của hắn lại là Đông cung”

“ Ý chàng là, hắn muốn bôi nhọ Đông cung để đoạt được ngôi thái tử?”

Nhận được cái gật đầu của Tư Đế, ta bất giác nổi gai ốc, tên Nghiêm Minh Hạo này cũng thật lắm mưu nhiều kế, lúc ta quay lại thì tên thích khách kia đang muốn làm nhục Trúc Y, nếu đổi lại là ta chắc chắn sự việc này sau khi tới tai hoàng thượng, lão ta không cạo trọc đầu của ta rồi đem một nữ nhân khác lên làm Thái Tử Phi mới là lạ.

Không những thế binh quyền trong tay Thái tử cũng sẽ chẳng còn lại gì, mà cơ hội đăng cơ của hắn cũng theo đó mà biến mất. Vừa hay lại thuận tiện việc báo thù cho mẫu thân của Thập Tam hoàng tử vì bị ta làm mất mặt ở thọ lễ của Hoàng hậu

Đáng tiếc, Nghiêm Minh Hạo chỉ quên mất một chuyện…

Người hắn muốn hại là ta, là Vu Quân Ly Tuyết, là con gái Tướng Quân Bắc triều. Còn người hắn đối đầu lại chính là Thái tử điện hạ đang được Hoàng Đế sủng hạnh, nắm trong tay hầu hết binh quyền

Sáng sớm hôm sau, có Tứ Công chúa tới Đông cung thăm ta. Nàng ta mời ta tới Thượng Đình uyển uống trà, ta cũng vui vẻ mà tới, sau bao nhiêu chuyện xảy ra thì ta cảm thấy đầu mình sắp hói đến nơi, cộng thêm việc Thái tử hiện nay lại luôn luôn ở trong tẩm cung với ta khiến tai của ta so với lúc trước trông Hàn tiểu tử cũng không khác là bao

Ta ngồi ở căn lầu giữa hồ sen thưởng trà cùng Tứ Công chúa, một bóng người từ từ tiến đến phía ta: “ Thái tử phi hôm nay còn có tâm trạng tới Thượng Đình uyển thưởng trà sao?”

Là Nghiêm Minh Hạo. Hắn ta cùng Trưởng Công chúa bước vào trong

“ Không thì đệ bảo ta làm gì? Ngồi ở Đông cung ăn vạ Thái tử hay sao? Ngài ấy còn nhiều việc lắm”

Nghiêm Minh Hạo cười nhẹ, hắn ngồi xuống đối diện ta, đưa ánh mắt sắc bén liếc về phía ta, lần trước kế hoạch của hắn bị thất bại, hiện giờ hai tên thích khách vẫn còn đang giam ở Đông cung để truy vấn, mà hắn lại ở đây dửng dưng như không

“ Lần trước, quả là rất kinh động, ta ở Hàn gia còn nhận được mật báo nói Đông cung của muội có thích khách. Hại Hàn gia dẫn người tới Đông Cung, tới nơi thì Thái Tử đã giải quyết xong, thích khách cũng bắt được rồi”

Trưởng Công chúa phẩy quạt, nói với ngữ khí nhàn nhạ rồi lại nhấp chén trà. Tứ Công chúa ở bên cạnh liền gật đầu: “ Chẳng trách sao hôm đó lại đông đủ đến thế, không những Hàn gia đem người tới, mà Nhị hoàng tử lâu nay không thấy mặt cũng đem thị vệ tới”

Ta nghe vậy thì ngạc nhiên, lập tức nhìn về phía Nghiêm Minh Hạo, tên cẩu tử này còn dám gửi mật thư tới tất cả các cung, để ta chịu nhục trước tất cả hoàng thất, nếu thật sự trúng kế, lão hoàng đế có ban hoàng ân thì ta cũng chỉ còn nước đi xuống Nại Hà mà đầu thai kiếp khác

“ Ngày hôm đó sau khi Thái Tử đi, ta liền tới thư phòng của hắn, khi nghe có thích khách mới vội vã quay về tẩm cung”

Tứ công chúa liền tròn xoe mắt nhìn ta: “ Vậy tỷ là người đã đánh ngất tên thích khách đầu tiên sao, võ nghệ của tỷ xem ra cũng không hề kém cỏi”.

Trưởng Công chúa phe phẩy chiếc quạt, che miệng mà cười: “ Thái tử giải quyết nhanh gọn như vậy hóa ra cũng là nhờ muội, ta còn tưởng một mình đệ ấy… Nếu thật sự là một mình đệ ấy, xem ra đội ngự lâm quân đã được đệ ấy huấn luyện rất tốt”

Ta ném ánh mắt đầy chế giễu nhìn về phía Nghiêm Minh Hạo: “ Phụ thân ta giao binh quyền cho Thái tử, tuyệt nhiên Thái Tử sẽ không để phụ thân ta phải thất vọng ”

Nghiêm Minh Hạo tức đến sa sầm mặt mày, hắn đáp lại ta bằng ánh mắt chứa sự thách thức tuyệt đối. Lúc này tì nữ bên cạnh Trưởng Công chúa nói Hàn Trạng nguyên đang ở ngoài đợi nàng ấy để cùng quay về Hàn gia nên Trưởng Công chúa đứng dậy cáo từ trước

Tứ công chúa ở cạnh ta cảm thán: “ Hàn Trạng Nguyên đối với phu nhân của mình thật tốt, sau này ta cũng muốn gả cho một người như vậy, hoặc ít nhất cũng như tẩu không phải đau đầu tranh sủng”

Ta nhìn cử chỉ của Nghiêm Minh Hạo nhẹ nhàng xoa đầu Tứ công chúa, khóe miệng hắn cong lên trêu chọc Hoành Miên:

“ Muội mơ mộng nhiều như vậy đã nhìn được ý trung nhân hay chưa? Niêm Bách phủ mang sính lễ tới muốn rước muội mà muội có đồng ý đâu”

" Muội mới không thèm gả tới đó"

Thập Tam Hoàng tử phì cười, lời hắn nói với Tứ công chúa khi này chủ yếu lại nhắm sang ta: “ Muội gả cho ai cũng được, chủ yếu là người đó phải vì thật lòng yêu muội mà lấy muội, chứ không phải vì quyền lợi khi lấy được muội”

Ta nghe lời này, thật ra cũng có chút suy nghĩ

Ta từ Thượng Đình Uyển trở về, vẫn luôn trầm tư suy nghĩ, liệu tên đầu heo kia có chút tình cảm nào với ta hay không, dẫu sao hắn cũng đã lấy ta được ba năm rồi, thật sự ta cũng đã có chút động lòng với hắn rồi

“ Nàng đang nghĩ gì đến nỗi mất hồn thế?”

Tiếng gọi của Tư Đế lay ta về với thực tại, ta liền muốn thử hắn xem hắn có chút tình cảm nào với ta hay không. Vì vậy, mấy hôm sau ta luôn cố tình lảng tránh hắn, nếu hắn có tới tìm, ta cũng liền xuất cung, không tới thỉnh an Hoàng Hậu thì cũng là tới tìm Thước Đông chơi đùa

Tư Đế để Dương thị vệ đi cùng với ta để ứng phó kịp thời mọi chuyện, sau chuyện lần trước, thị vệ ở trong tẩm cung của ta đã tăng lên gấp đôi so với trước đây. Nhưng mà, ta cũng vẫn chẳng thể biết được Tư Đế có thật sự có tình cảm với ta hay không

“ Tiêu công công”

“ Thái tử phi có gì căn dặn nô tài”

Ta nhìn tiêu công công đang cung kính trước mặt, thở dài một hơi: “ Ngươi nói xem Thái Tử có yêu ta không?”. Tiêu công công liền nở một nụ cười rồi nhìn ta

“ Thái tử phi người nghĩ nhiều rồi, nếu Điện hạ không yêu người, làm sao có thể để một mình người là thê tử duy nhất chứ, Thái tử Điện hạ chắc chắn rất yêu người rồi”

Ta thở dài, chống cằm, rồi lại quay sang cung nữ tiếp thân bên cạnh ta hỏi câu tương tự, Trúc Y liền ngẩn ra nhìn ta “ Thái tử phi người đừng làm khó nô tì, Điện hạ không yêu người thì yêu ai được chứ?”

“ Vậy ngươi có thích Dương thị vệ không?”

Ta liền hỏi một câu, trực tiếp kiến Dương Cảnh đang đứng cạnh Trúc Y giật mình nhìn ta, mà nàng ta bị ta hỏi cũng á khẩu ngay tại chỗ.