Chương 8: Bàn Tay Ma Thuật

Sau khi lễ tổng kết kết thúc, các học sinh đều rời đi.

Vương Hạo đi thẳng đến chỗ báo danh, báo danh tham gia Lôi Đài Chiến của trường THPT số 11.

Rất nhanh, tin tức liên quan đến chuyện Vương Hạo tham gia Lôi Đài Chiến đã lan truyền ra khắp trường THPT số 11, khiến tất cả mọi người đều có cảm giác vô cùng khó tin.

- Có nhầm lẫn hay không vậy? Không ngờ Vương Hạo lại tham gia Lôi Đài Chiến sao?

- Hắn là học sinh lớp dược, sao lại muốn tham gia Lôi Đài Chiến được?

- Tu vi của hắn cũng chỉ mới là Vũ Đồ cấp bốn, không phải, hẳn là Vũ Đồ cấp năm, hình như là sáng nay vừa đột phá.

- Cho dù là Vũ Đồ cấp năm cũng vô dụng, học sinh tham gia Trăm Trường Tranh Bá mỗi năm đều là Vũ Đồ cấp chín, có khi còn xuất hiện cao thủ Vũ Sư.

- Ta thấy tiểu tử này quá mức tự tin, cho là bản thân có điều chế thuốc tốt lên mới tự tin quá mức.

- Có lẽ là điều chế thuốc, điều chế đến mức đầu óc có vấn đề sao?

- Mặc kệ hắn làm cái gì, dám mạo phạm nữ thần của ta, chờ đến Lôi Đài Chiến, lão tử nhất định phải đánh chết hắn.

- Không sai, dám mạo phạm nữ thần Manh Manh, nữ thần Vi Vi, chính là đang tìm cái chết.

- Hiện tại sắp tốt nghiệp rồi, ở trong trường xử lý hắn sẽ có rắc rối, nhưng trên lôi đài, nhất định phải khiến tiểu tử này hối hận khi đến thế giới này.

- Vũ Đồ cấp năm, nếu chạm mặt, không phải vào thẳng trận tiếp theo hay sao?

- Ha ha, như vậy cũng thật sự không tồi!

-...…

Lúc này, Vương Hạo hoàn toàn không thấy hứng thú đối với những lời nhảm nhí này. Hiện tại, hắn đang ở phòng thí nghiệm, lấy ba bình Kí©ɧ ŧìиɧ Tứ Xạ do kẻ xui xẻo điều chế ra trước đó, bỏ vào trong túi áo, hắn phải nhanh chóng lấy thuốc vào tay, nếu không nhất định sẽ bị chết đói ở ngoài phố.

- Hệ thống, ta cần một bộ võ thuật, có tiến cử nào tốt hay không?

Vương Hạo hỏi.

- Trước mắt ký chủ có 10400 điểm phản diện, hệ thống căn cứ vào tình hình trước mắt của ký chủ, tiến cử Thiên Huyễn Thủ.

Âm thanh của hệ thống vừa dứt, trước mắt Vương Hạo liền xuất hiện tin tức của Thiên Huyễn Thủ.

Thiên Huyễn Thủ là võ thuật sơ cấp, sau khi nắm giữ không chỉ tốc độ tay nhanh hơn, khi cử động cũng có ảo ảnh trùng trùng điệp điệp, khiến người ta không thể nào phân biệt, có tác dụng mê hoặc người khác, giá trao đổi là 10000 điểm phản diện.

- Tốc độ tay nhanh hơn?

Mắt của Vương Hạo sáng lên, phải biết là chỗ mấu chốt nhất của điều chế thuốc chính là tốc độ tay, nếu tốc độ tay không đủ nhanh, vậy thì không có cách nào khiến dược tề sản sinh sự kết hợp thích đáng.

Còn Thiên Huyễn Thủ không chỉ có thể công kích, còn có thể dùng để điều chế thuốc, quả thực là võ thuật hiện tại hắn đang cần nhất.

Chỉ có điều 10000 điểm thật sự quá đắt, xem như là toàn bộ gia sản của hắn rồi.

- Thôi đi, đổi đi!

Vương Hạo cắn răng.

- Đinh đinh, chúc mừng ký chủ đổi được Thiên Huyễn Thủ, bắt đầu dung nhập.

Một giây sau, trong đầu Vương Hạo xuất hiện một ảo ảnh giống như in vào trong đầu hắn.

- Cái… Thiên Huyễn Thủ này không ngờ đã đạt đến cảnh giới Dung Hội Quán Thông.

Vương Hạo kinh ngạc kêu lên một tiếng.

- Hệ thống nhắc nhở, chỉ cần ký chủ đổi võ học trong hệ thống, thấp nhất đều là Dung Hội Quán Thông.

Nghe xong, Vương Hạo vui mừng vô cùng, như vậy khởi điểm võ học của hắn đã hơn rất nhiều người khác rồi.

...…

Lúc này, phòng hiệu trưởng trường THPT số 11, hiệu trưởng Chung Ly đang gọi điện thoại đường dài Tinh Tế.

- Alo, Tô tiền bối sao? Ta là Tiểu Chung!

Chung Ly gật đầu khom lưng, hoàn toàn không thấy được chút dáng vẻ nên có của hiệu trưởng, nếu để cho người khác nhìn thấy cảnh này, nhất định bọn họ sẽ sợ đến rơi hàm.

- Tiểu Chung? Là tiểu tử ngươi sao? Có phải chỗ Vương Hạo đã xảy ra chuyện gì không?

Tô tiền bối phía đối diện suy nghĩ, cuối cùng cũng nghĩ ra Tiểu Chung này là ai.

- Vương Hạo không có gì, chỉ có điều ta phát hiện Vương Hạo là một kỳ tài võ đạo còn lợi hại hơn phụ thân hắn, tuổi còn trẻ đã lĩnh ngộ Thiểm Điện Bộ đến Đăng Phong Tạo Cực.

- Cái gì? Thiểm Điện Bộ đến Đăng Phong Tạo Cực sao? Ngươi xác định không nhìn nhầm chứ?

Tô tiền bối kinh ngạc kêu lên, hắn thật sự nghi ngờ lỗ tai của mình có vấn đề.

Nếu hắn không nhớ nhầm, tiểu tử Vương Hạo năm nay chắc là mười bảy tuổi mới đúng. Cho dù là Vương Thiên Dực năm xưa cũng không thể nào lĩnh ngộ được Thiểm Điện Bộ đến Đăng Phong Tạo Cực trong độ tuổi này.

- Vô cùng chính xác. Tiểu tử này hàng ngày trốn trong phòng thí nghiệm, nhưng Thiểm Điện Bộ thật sự đạt đến Đăng Phong Tạo Cực.

- Chuyện lớn như vậy, sao bây giờ ngươi mới báo cáo với lão phu. Hừ, chờ đấy, hai ngày nữa lão phu sẽ đến địa cầu.

Tiếng nói vừa dứt, có tiếng tút tút đã truyền đến.

Hiệu trưởng Chung Ly thấy điện thoại bị cúp, tâm trạng của hắn vô cùng buồn bực. Hắn cũng muốn báo cáo, nhưng hàng ngày tiểu tử Vương Hạo trốn trong phòng thí nghiệm, ai biết được hắn nắm giữ Thiểm Điện Bộ đến Đăng Phong Tạo Cực chứ?

Nếu không phải hôm nay đầu óc của tiểu tử này bị lừa đá, đi khắp nơi gây chuyện, hắn cũng không biết đâu!

- Cốc cốc!

Có tiếng gõ cửa vang lên.

- Vào đi!

Hiệu trưởng đặt điện thoại xuống, trong nháy mắt hắn khôi phục lại dáng vẻ của hiệu trưởng.

Một mỹ nữ thư ký chân dài đi vào, đưa một văn kiện cho hiệu trưởng.

- Hiệu trưởng, đây là danh sách học sinh tham gia thi lôi đài, trong đó Vương Hạo cũng báo danh. Chúng ta có cần đi khuyên Vương Hạo hay không?

- Vương Hạo báo danh rồi sao?

Hiệu trưởng sững sốt, nhanh chóng mở văn kiện ra. Rất nhanh hắn tìm thấy được tên của Vương Hạo.

- Tiểu tử này cuối cùng đã tỉnh ngộ.

Hiệu trưởng mừng rỡ, sau đó phất tay.

- Chuyện này nàng không cần quan tâm. Hiện tại, nàng lập tức sắp xếp tiếp đãi theo tiêu chuẩn cao nhất, hai ngày nữa có nhân vật lớn sẽ đến đây.

Thư ký mỹ nữ chân dài gật gật đầu.

- Vâng, hiệu trưởng!

Sau khi người rời khỏi, hiệu trưởng kích động đến mức muốn nhảy lên.

- Thật sự là ông trời phù hộ!

Năm mươi năm trước, trường THPT số 11 xuất hiện một Vương Thiên Dực, khiến cho hiệu trưởng tiền nhiệm trở thành đại minh tinh đỉnh cao trong giới giáo dục, được Bộ giáo dục ban tặng các huân chương.

Năm mươi năm sau, hiện tại do hắn làm hiệu trưởng, đã xuất hiện một thiên tài siêu cấp còn mạnh hơn Vương Thiên Dực – Vương Hạo.

Chỉ cần Vương Hạo phá vỡ các kỷ lục của phụ thân hắn, vậy thì mình nhất định sẽ giống như hiệu trưởng tiền nhiệm, được bao quanh bởi các loại hoa tươi và tiếng vỗ tay, nghĩ thôi đã khiến người ta cảm thấy kích động rồi.

Về vấn đề giáo dục của Vương Hạo bắt đầu đi theo con đường xấu, lại không phải là chuyện hắn suy xét.

Hiệu trưởng Chung Ly tin tưởng, Tô tiền bối là người chính trực nhất của đại học Thiên Bắc, có thể giáo dục được một Vương Thiên Dực chính trực, thì giáo dục Vương Hạo quả thực chỉ là chuyện nhỏ như cơm bữa.

Hiện tại, điều hắn cần phải chuẩn bị là các loại bài thuyết trình, để sau này xuất hiện với diện mạo tinh thần tốt nhất trước đèn ánh chiếu sáng.

- Vương Hạo tiểu tử, ngươi chính là hi vọng của ta, phải cố gắng lên!

Hiệu trưởng ưỡn ngực ngẩng đầu, đi đến trước cửa sổ, nhìn xuống sân vận động phía trước, trong lòng hắn cảm thấy hào khí dâng cao vạn trượng, ở đây đã không thể chứa được hắn, hắn phải tiến tới tinh cầu cao hơn, hắn sẽ là nhân vật truyền kỳ của giới giáo dục.

- Ừ, đó là...

Hiệu trưởng đột nhiên sững sờ, chỉ thấy xuất hiện một bóng người ở trên tường của sân vận động, hiển nhiên kẻ đó dự định trèo tường trốn tiết.

Không đúng, bóng người đó rất quen. Nhìn kỹ, chẳng phải là hi vọng của hắn, Vương Hạo hay sao?

- Không ngờ tên tiểu tử khốn này lại dám trốn tiết, thật sự không xem truyền kỳ giới giáo dục của ta ra gì rồi.

Hiệu trưởng tức giận thổi râu trừng mắt, trực tiếp từ cửa sổ nhảy ra ngoài, đuổi theo Vương Hạo.

Lúc này, Hạ Vi Vi đột nhiên nhảy ra, lớn tiếng hô lên:

- Người đâu! Người đâu mau tới đây! Vương Hạo trốn tiết, Vương Hạo trèo tường trốn tiết...

Vương Hạo trèo tới trên tường ngây người ra, thiếu nữ bạo lực này làm sao lại xuất hiện ở đây?