Chương 12: Hôn Trộm

Nàng quay sang nhìn thị nữ, thị nữ nói nhỏ vào tai Nàng, gật đầu kêu một tiếng : "Đại Hoàng huynh " chưa đợi Công Nghi Sinh trả lời Nàng nói tiếp " Ta phải đi rồi, tạm biệt " rồi chạy đi hướng Ngự Thiện Phòng. Công Nghi Sinh cũng chẳng buồn quan tâm Nàng, hắn làm chuyện của hắn.

Nàng muốn làm KFC cho Hoàng Hậu ăn nên rất hăng hái xuống bếp sau một hồi hì hụt trong bếp Nàng đổ mồ hôi đầy người với việc muốn làm và chưa từng làm là 2 chuyện khác nhau nên Nàng không làm được!! Đành hướng dẫn mấy đầu bếp làm giúp Nàng. Nàng tả là : " đùi gà chiên giòn giòn " thế là bọn họ làm KFC phiên bản cổ đại cho Nàng mang về. Nàng sếp thành bông hoa trên đĩa bày ra đợi Hoàng Hậu nương nương.

Tốt lắm !!!

Bản thân Nàng cũng thích KFC du nó từng là nỗi ám ảnh của Nàng . Chuyện là lúc trước năm đầu tiên Nàng đi làm ở chung với gia đình Dì 4 Nàng trên thành phố đi làm từ sáng đến tối về chỉ ăn KFC suốt một năm vì đồ ăn Dì 4 Nàng nấu Nàng ăn không được.

Mộc Yên Nhi về tới, Nàng chạy ra đón dắt Mộc Yên Nhi vào vừa đi vừa kể cho nàng nghe chuyện mình làm gà == muốn nàng nếm thử. Mộc Yên Nhi cầm đũa gắp một miếng, từ tốn nhai với đôi mắt sáng ngời của Công Nghi Ngưng. Buông đũa nàng nói : " rất ngon, ta đi tắm trước. " rồi nàng bỏ đi. Nàng ngơ ngác nhìn theo thật sự ngon sao? Sao không ăn thêm? Vậy là Công Nghi Ngưng ăn nốt phần còn lại với sự thèm thùa của thị nữ bên cạnh.

Thật sự ngon chỉ là hơi lạ một chút! Mộc Yên Nhi nghĩ.

Hôm nay Công Nghi Ngưng đã hết cử nguyệt.

Nàng đang viết chữ bên cạnh Mộc Yên Nhi. Mộc Yên Nhi nói qua sinh thần Nàng là Nàng phải bắt đầu học với thái phó và về Đông cung sống bình thường như trước. Công Nghi Ngưng buồn, đương nhiên Nàng chán ghét việc học với thái phó mà hôm qua Nàng mới gặp mặt. Hôm qua Ngôn Lịch theo lệnh Hoàng Hậu tới để Công Nghi Ngưng gặp , Nàng chỉ liếc hắn rồi không nói thêm câu nào cũng chẳng nhìn hắn thêm có người mù mới không biết ngươi thích Hoàng Hậu đó Ngôn Lịch ! Nhìn ánh mắt là biết thèm khát cở nào rồi!!! Nàng nghĩ. Ngôn Lịch đúng là thích Mộc Yên Nhi từ nhỏ năm đó thánh chỉ ban xuống hắn chỉ hận không thể ngay lập tức gϊếŧ cẩu Hoàng Đế chia rẽ uyên ương, hắn muốn cùng Mộc Yên Nhi bỏ trốn mà bị nàng cự tuyệt sau này hắn mới hiểu chỉ có hắn nhất sương tình nguyện thôi ( yêu đơn phương) ba năm sau hắn đậu công danh đứng trên vạn người đến gặp nang lại hỏi nàng muốn bỏ trốn với hắn không nàng chỉ nhẹ nhàng nói không bao giờ có chuyện đó . Hắn vẫn không chết tâm hắn muốn nuôi dạy con cẩu Hoàng Đế để sau này chúng huynh đệ tương tàn, gϊếŧ cha đoạt ngôi.

" Ngưng nhi con sao vậy? " thấy Nàng không có ý viết chữ Mộc Yên Nhi hỏi. Không biết Nó bị làm sao?? Sáng giờ cứ ngơ ngơ không chịu tập trung! Nàng buồn thôi!

" Mẫu hậu viết mẫu giúp ta đi"

Đặt bút xuống đứng qua một bên. Kinh thư gì đó Nàng chán muốn chết rồi. Mộc Yên Nhi ngồi xuống chấm bút viết, nét mực bay lượn hiện từng chữ từng chữ trên giấy. Công Nghi Ngưng ngắm nhìn nàng ngẩn người góc nhìn này thật đẹp! Nét mặt Mộc Hoàng Hậu có vẻ đoan trang khuôn mặt trái xoan cằm nhọn mũi cao môi mỏng , mi cong họa một chút liền mê người câu hồn, mài hơi ngang rất đẹp! Công Nghi Ngưng không tự chủ đặt nụ hôn lên má phải của nàng. Mộc Hoàng Hậu giật mình lui về sau trừng mắt nhìn Nàng đây là cái loại chuyện gì a! nàng thật không biết sao Ngưng nhi cứ làm mất chuyện không thể tin được. Nhìn đủ, mặt cũng hồng mà chỉ thấy Nàng dửng dưng như chuyện thiên kinh địa nghĩa, bực dọc hỏi Nàng :

" con vừa làm gì? " .

" hôn người " Nàng trả lời như chuyện đương nhiên. Được rồi con gái hôn mẹ là chuyện bình thường !

" Sao này không được muốn làm gì là làm nữa " cố trấn định Mộc Yên Nhi nói. Tâm tình có chút không yên rồi nàng muốn ra khỏi đây!!!

" vậy sau này muốn hôn liền nói trước một tiếng vậy. " ta mới không nghe nàng đâu! Cũng đúng trên danh nghĩa hai người là mẹ con có chút không chấp nhận được cũng phải, lại là thân sinh cmn sao lại là thân sinh chứ!?? .không đợi Mộc Yên nhi nói gì thêm Nàng đứng vậy ly khai. Cần hảo hảo suy nghĩ một chút làm sao để nàng chấp nhận!!! Công Nghi Ngưng cũng có chút đau đầu nếu con gái Nàng nói yêu Nàng thì cũng không chấp nhận được ? Có điều Nàng chưa có con ! Haizzz !!!

Cảm giác lạ lẫm đánh úp vào đại não Mộc Yên Nhi khiến nàng rung sợ không biết bao nhiêu lần tỷ như lúc tắm sẽ nhớ cảnh hôm Công Nghi Nghi xong vào nàng thẹn thùng tỷ như buổi tối Công Nghi Ngưng ôm nàng đi ngủ tim nàng sẽ đập có chút vội tỷ như giữa đêm trộm nhìn Công Nghi Ngưng ngủ nàng sẽ muốn chạm vào Ngưng nhi. Thật ra cả ngày nàng rất bận chuẩn bị nghênh đón Hoàng Thượng trở về còn phải chuẩn bị sinh thần cho Công Nghi Ngưng chọn quà cho Ngưng nhi của nàng . nàng lớn tuổi rồi không thể có tâm tình nữ nhi thường tình được, nàng là Hoàng Hậu không phải Mộc Yên Nhi năm 15 tuổi muốn tự vẫn khi có đạo thánh chỉ ép hôn tới , từ khi Ngưng nhi làm những hành động kì hoặc với nàng tâm tình nàng gợn sóng lăn tăn như hồi 15 tuổi năm ấy. Phải biết là Công Nghi Ngưng là nữ nhi thân sinh của nàng!! Công Nghi Ngưng bỏ đi nàng thở phào một hơi không biết sao ở bên Nó luôn căng thẳng! Không biết sao nàng cứ cảm thấy Nó nữa điểm cũng không coi nàng là mẹ!!! Không biết từ khi nào đối mặt với một đứa trẻ một đứa con mình 15 tuổi lại phải mệt nhọc căng thẳng áp lực đến như vậy!!! Công Nghi Ngưng chính là muốn thịt nàng đêm nay để tránh đêm dài lắm mộng mà thấy nàng căng thẳng như vậy cũng có chút thương tiếc không nở xuống tay. Nữ nhân cổ đại lại là Hoàng Hậu một nước làm sao có thể chấp nhận một chuyện kinh hãi thế tục như vậy! Lão Hoàng Đế sắp về phải đánh nhanh rút gọn thôi !! Công Nghi Ngưng quyết định uống kèm chút rượu có lẽ dễ dàng làm việc hơn với lại Được ăn cả ngã về còn nguyên mà sợ gì :

Nàng nghĩ nghĩ thấy bản thân thật quá thông minh rồi.