Chương 11: Ai nói cô có thể chạm vào tôi

“Ái chà chà, trốn tránh bên trong cơ đấy.”

“Xem ra cô ta cũng biết sắp bị đánh, dám ngồi bên cạnh Tiêu thiếu, còn dám đi sờ Tiêu thiếu, cô ta cũng thật to gan, Tiêu thiếu cũng là người cô ta có thể chạm vào sao? Ngày mai càng nhiều người biết, xem cô ta chết như thế nào.”

“Có khi cô ta cho rằng với vẻ xấu xí của mình, Tiêu thiếu thật có thể nhìn trúng mình đi!”

“Hôm nay người ta đạt được quán quân, còn không kiêu ngạo sao.”

“Dựa vận may thì tính gì bản lĩnh, nhìn thân thể kia của cô ta có thể chịu được một quyền toàn lực của tôi sao? Đồ rác rưởi phế vật, nếu không phải trường học có quy định, cô ta có một trăm cái mạng cũng không đủ chết.”

Mấy người vừa lướt internet, vừa thay phiên nhục nhã Quyền Gia Vân, ngay khi một người trong đó đá một chân vào trên cửa, cửa phòng tắm bị mở ra, Quyền Gia Vân mang tóc ẩm ướt lộ diện.

“A, không né.”

Lâm Thế Mẫn vừa đá cửa xông đến trước mặt Quyền Gia Vân, duỗi tay muốn túm cổ áo Quyền Gia Vân.

Quyền Gia Vân nhướng mày, ngước mắt liếc nhìn Lâm Thế Mẫn, mang theo khinh thường.

“Tôi có nói, cô có thể chạm vào tôi sao?”

Cùng với lời nói của Quyền Gia Vân, một cỗ uy áp mạnh mẽ phát ra từ người cô, toàn thân Lâm Thế Mẫn như bị bóp chặt yết hầu, từ linh hồn đến thân thể đều đang run rẩy sợ hãi.

Tay cô ta run rẩy, rốt cuộc không thể tiến thêm được nữa.

Bốn người còn lại cũng trong tình trạng như cô ta.

Mấy người kịch liệt run rẩy, kinh hãi mở to hai mắt.

Chỉ thấy phế vật kia trong mắt bọn họ, lúc này nào có vẻ gì là ẩn nhẫn co rúm, cô đứng đó, giống như những đại nhân vật bọn họ từng gặp qua, cường đại lại làm người sợ hãi.

Đặc biệt ánh mắt đạm mạc mà cô quét tới, mấy người nháy mắt cảm thấy ở trước mặt cô, mình chính là con kiến rác rưởi, phảng phất chỉ cần một ý niệm của cô, bọn họ sẽ tan xương nát thịt, chết không toàn thây.

Đây là sức mạnh như thế nào!

Đối mặt trực tiếp với nguy cơ tử vong như thế làm mấy người càng thêm sợ hãi.

“Không phải các cô muốn hoạt động gân cốt một chút sao? Hoạt động đi!”

Quyền Gia Vân đi đến giường ngủ ngồi xuống, cứ như vậy mà nâng má, dùng một dáng vẻ đang xem diễn nhìn bọn họ.

Lúc này năm người khác giống như đang trong một ảo cảnh cực lớn, căn bản khống chế không được hành vi của mình, rõ ràng trong đầu không muốn, nhưng nắm tay lại không tự chủ được đánh sang người bên cạnh.

“Cậu, dừng tay……”

“Cậu… Khống chế lại đi.”

Mấy người ngươi một tay ta một chân, cứ như vậy mà bắt đầu hoạt động gân cốt.

Trong quá trình này, mấy người sắp hỏng mất.

Tu vi cấp một tầng thứ ba như bọn họ mà ngay cả hành vi của mình cũng không khống chế được, bọn họ làm sao bây giờ? Sao cô lại đột nhiên trở nên lợi hại như vậy, rốt cuộc cô đã làm cái gì?

Sợ hãi không thể hiểu được.

Không bao lâu sau, trên người mỗi người đều bị đánh đến mặt mũi bầm dập, nhưng không ai tới giúp họ, bởi vì trước đó mấy người vì sắp muốn đánh Quyền Gia Vân, cho nên sớm đã khóa cửa lại.

Cho nên, người bên ngoài cũng không biết bên trong đã xảy ra cái gì.

“Chúng tôi sai rồi, tha cho chúng tôi đi!”

Mấy người đã bắt đầu cúi đầu xin tha với Quyền Gia Vân.

Quyền Gia Vân lạnh nhạt nhìn tất cả, tuy lúc này thân thể cô phàm thai, không có chút tu vi nào, nhưng thần hồn của cô là cái gì, đó là thần hồn đã từng tu luyện đến Kim Đan kỳ.

Uy áp của Kim Đan kỳ há là luyện thể cấp một như bọn họ có thể thừa nhận? Nếu cô vẫn mạnh nhất, mà muốn hoàn toàn triển khai linh áp, cũng đủ khiến bọn họ nổ tung xác mà chết.

Hiện tại tuy không làm được như vậy, nhưng áp chế tinh thần kinh sợ bọn họ cũng dư dả.

Quyền Gia Vân bỗng nhiên cong môi cười, sau đó, mấy người đang ẩu đả nhau phát hiện áp chế tinh thần bao phủ trên người bọn họ đã biến mất.

Nhưng áp chế không còn nữa, thân thể nhẹ nhàng, mấy người lại không ai dám lên tiến đến kêu gào, bọn họ co rúm lại, hoảng sợ nhìn người mà không lâu trước đây họ còn tưởng là phế vật.

“Cô lại đây.”

Quyền Gia Vân ngoắc ngón tay với Quý Nhược Hoa.

Quý Nhược Hoa nhìn cô chằm chằm, nuốt một ngụm nước bọt, không nhúc nhích.

Quyền Gia Vân hơi nhíu mày:

“Tôi kêu cô lại đây, cần tôi lặp lại lần thứ hai sao?”

Chớp mắt, thân thể mấy người đồng thời run lên, rõ ràng trên người bọn họ không có cổ uy áp kinh khủng lúc trước, nhưng mấy người vẫn sợ.

Lúc này Quý Nhược Hoa nào còn có tư thái kêu gào với Quyền Gia Vân lúc trước, cô ta run rẩy đi về phía Quyền Gia Vân.