Chương 19: Ưu đãi cần thiết

Rất nhanh, Quyền Gia Vân đã gửi một bộ công pháp tu luyện cấp hai qua, nhưng đoạn công pháp này khác với những câu trả lời của cô trên nền tảng treo giải thưởng, mà là công pháp luyện thể cao hơn một cấp.

Tống Tam Thi vẫn luôn bình tĩnh thong dong, khi nhìn thấy bộ công pháp tu luyện này, cũng không thể bảo trì thong dong, đôi mắt bà hoàn toàn sáng lên.

“Tốt, thật sự là tốt quá.”

Bởi vì bộ công pháp này quả thực quá điên đảo tưởng tượng của bà, đột nhiên vừa thấy có vẻ không hợp lý, nhưng xem nhiều mới biết bộ công pháp này có bao nhiêu lợi hại, chẳng những không có bất cứ khuyết điểm gì, còn có thể tăng cường tốc độ tu luyện.

Ngay cả Đoạn Nguyên Trung lúc trước từng oán giận Giang Sơn Huyết làm giá, lúc này nhìn đoạn nội dung tu luyện cấp hai này cũng vô cùng chấn động.

Người này quả nhiên có tài.

Tống Tam Thi rất nhanh trấn định lại, nghiêm túc nói: “Về sau cần phải đối đãi người này thật tốt, để cậu ta có lòng trung thành với hội chúng ta, mặt khác người cậu ta muốn tìm, tìm được thì nhớ cung cấp nuôi dưỡng thật tốt, cần phải làm đến trình độ cậu ta muốn cảm ơn.”

“Vâng.” Lúc này Đoạn Nguyên Trung không có dị nghị.

Lúc này anh ta cũng tin tưởng có lẽ người kia có thể soạn ra một bộ công pháp tu luyện cấp ba hoàn mỹ.

Quyền Gia Vân không biết phản ứng của bọn họ bên kia, nhưng cũng có thể đoán được một ít.

Phải biết công pháp có cao có thấp, cực phẩm, thượng phẩm, trung phẩm, hạ phẩm, lần này cô gửi là công pháp thượng phẩm, đối phương không mừng mới là lạ, coi như cô đưa cho bọn họ một món quà nhỏ.

Quyền Gia Vân tắt nền tảng treo giải thưởng, ngước mắt nhìn qua trong ký túc xá.

Lúc này, ngoài một người đi tắm, bốn người khác đều im như thóc, tựa như chim cút, không phát ra một chút tạp âm nào.

Quyền Gia Vân vừa nhấc mắt, Quý Nhược Hoa cạnh giường cô lập tức phát hiện.

Cô cẩn thận nhìn Quyền Gia Vân, nhỏ giọng hỏi: “Chị Vân, có chuyện gì sao?”

Quyền Gia Vân liếc mắt qua, nhìn chằm chằm Quý Nhược Hoa vài lần, mới nói: “Đã đói bụng.”

Đúng vậy, cô đói bụng.

Đây là lần đầu tiên sau nhiều năm, cô mới cảm nhận được cơn đói, lúc trước khi Tiêu Thiên Hạo mời cô còn không phát hiện, nhưng sau khi trải qua tẩy tủy, bây giờ cô chỉ cảm thấy cực kỳ đói.

Quý Nhược Hoa lập tức trả lời: “Chị muốn ăn gì, em đi mua.”

Muốn ăn gì? Câu hỏi này khiến Quyền Gia Vân suy nghĩ, ba mươi mốt năm trước, sau khi cô vô tình cùng cả lớp rời khỏi tới Thương Lan Tinh, cô không còn được ăn các loại đồ ăn vặt trên địa cầu nữa.

Sau đó tu tiên tích cốc, ngoại trừ ăn một chút linh thực ngon miệng cùng với linh trà, cô căn bản chưa từng động qua bất cứ thứ gì khác.

Nhưng hiện tại khối thân xác phàm trần này của cô cần phải ăn, trong căng tin chắc chắn sẽ không có nữa, Quyền Gia Vân nghĩ nghĩ, nói ra một ít đồ ăn vặt mà khi còn ở Trái Đất cô rất thích ăn.

“Cô có thể mua được những thứ này đi!”

“Có thể, em sẽ đi ngay.” Quý Nhược Hoa xỏ giày, không nói hai lời đi ra ngoài.

Nhưng sau khi đi được vài bước, Quý Nhược Hoa nghĩ nghĩ lại đội mũ lên đầu, cũng giải thích với Quyền Gia Vân: “Em sợ bọn họ thấy hỏi nhiều, đến lúc đó lại tới quấy rầy chị.”

Quyền Gia Vân không phản đối điều này, mặc kệ là Quý Nhược Hoa cảm thấy mất mặt hay gì, đều là có thể lý giải, cô phất phất tay, tiếp tục rũ mắt.

Quý Nhược Hoa mở cửa, đi ra ngoài.

Lâm Thế Mẫn nhìn một màn này, miệng mấp máy, nhưng nhìn Quyền Gia Vân một cái, cô ta vẫn ngậm miệng lại.

Quyền Gia Vân cũng không ngẩng đầu lên nói: “Cô muốn đi thì đi thôi, tôi lại không hạn chế hoạt động của các cô.”

Nghe vậy, ánh mắt Lâm Thế Mẫn lập loè, cuối cùng nhưng cô ta vẫn không đi ra ngoài.