Chương 5: Luyện thể tầng thứ mấy

Bất kể các học sinh khác nghĩ gì, Quyền Gia Vân vẫn ngồi bên cạnh Tiêu Thiên Hạo.

Xe quân dụng chạy ngược vào nội thành.

Quyền Gia Vân nghiêng đầu, lúc này mới nghiêm túc đánh giá Tiêu Thiên Hạo.

Thiếu niên này có phong cách khác hẳn với vẻ đẹp trai lạnh lùng của Hạ Chính Hạo.

Khuôn mặt cứng rắn và sắc sảo hơn, khí chất hào hoa hơn, giọng điệu ngang tàng, mái tóc cắt gọn gàng, cộng với dáng người cao khoảng 1m8 trong bộ đồng phục màu đen, cậu ta còn chưa phải là một người đàn ông chân chính cũng đã tản hormone ra ngoài.

Quyền Gia Vân cũng hiểu ánh mắt ghen tị của những cô gái đó.

Nam sinh như vậy, thực sự là kiểu con trai mà các cô gái sẽ ngưỡng mộ thời học sinh.

Nếu là ba mươi năm trước, đối mặt chuyện như vậy, trái tim bé nhỏ của Quyền Gia Vân không chừng cũng có thể đập loạn nhịp.

Nhưng bây giờ, Quyền Gia Vân cũng chỉ có tâm thái nhìn nhóc con.

Hơn nữa so với bản thân cậu ta, cô càng cảm thấy hứng thú với thân thể thể tu này của cậu ta.

Từ lúc cô bắt đầu đánh giá mình, Tiêu Thiên Hạo vẫn luôn trầm mặc tùy ý cô đánh giá, chờ ánh mắt cô nhìn xuống dưới, cậu ta mới lười biếng nhìn cô nói:

“Còn chưa nhìn đủ sao?”

Quyền Gia Vân không trả lời cậu ta, mà là nhìn chằm chằm ngực cậu ta nói:

“Có thể chạm vào đó một chút sao?”

Cô muốn xác định một chút đến tột cùng cậu ta là luyện thể tầng thứ mấy.

“……”

Nghe thấy câu hỏi này, không đơn thuần là bản nhân Tiêu Thiên Hạo cả kinh, mấy người đang ở dựng đứng lỗ tai nghe ngóng phía sau, lập tức toàn mở to hai mắt.

Cô ta điên rồi sao?

Lại dám yêu cầu chạm vào Tiêu thiếu?

“Không thể sao?”

Quyền Gia Vân ngước mắt nhìn Tiêu Thiên Hạo, để sát vào cậu ta một chút, cố ý dùng tinh thần lực cường đại ảnh hưởng tinh thần đối phương, từ đó khiến đối phương phục tùng.

Khi nhìn vào mắt c, Tiêu Thiên Hạo chỉ cảm thấy da đầu tê dại, toàn thân căng chặt không bình thường, như thể cậu ta có phản ứng theo bản năng với thứ gì đó nguy hiểm.

Tiêu Thiên Hạo không đáp, như thể cậu ta tạm thời thất ngữ, cứ như vậy mà mở to đôi mắt đen nhìn chằm chằm nữ sinh trước mắt.

Trong mắt Quyền Gia Vân lộ ra ý cười.

“Nếu không đáp, tôi sẽ coi như cậu cam chịu.”

Nói rồi, tay Quyền Gia Vân thật sự thò vào vạt áo đồng phục của cậu ta.

Mặc dù những người phía sau không thể nhìn rõ động tác của cô, nhưng họ có thể đoán được cô đang làm gì.

Lúc này, rất nhiều cô gái đều muốn xông lên đi làm thịt tay Quyền Gia Vân.

Nhưng bọn họ không hiểu chính là, vì sao Tiêu Thiên Hạo không cự tuyệt, không phải cậu ta ghét nhất nữ sinh sao?

Lúc này Tiêu Thiên Hạo cũng không thể nói rõ loại cảm giác trong lòng mình, rõ ràng là một nữ sinh vô cùng xấu xí, nhưng khi đối mặt với đôi mắt đó, cậu ta có cảm giác không thể từ chối.

Có lẽ, cậu ta đang muốn xem cô thực sự muốn làm gì.

Bàn tay của Quyền Gia Vân dán lên làn da cậu ta, dọc theo cơ bụng của cậu ta, mò đến vị trí trái tim.

Cơ thể Tiêu Thiên Hạo khẽ run lên, ngoại trừ khi còn bé mẹ cậu ta đã chạm vào cậu ta như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên cậu ta bị nữ sinh chạm vào như vậy, cảm giác vô cùng kỳ lạ, có chút tê dại……

Đặc biệt là khi tay cô chạm vào gần trái tim cậu ta, trái tim cậu ta lập tức tăng tốc.

Quyền Gia Vân cảm giác được tốc độ chảy của máu dưới tay, trong lòng có đáp án rõ ràng hơn.

Luyện thể cấp một tầng thứ sáu đỉnh, so với tu sĩ mà nói, chính là Luyện Khí tầng sáu.

Với độ tuổi này của cậu ta thì đã rất không tồi.

Quyền Gia Vân rút tay về, tựa lưng vào ghế ngồi, nhìn về phía trước.

Tiêu Thiên Hạo nhìn biểu hiện này của cô, có chút tức giận lại hơi buồn cười, cô có ý gì? Sờ xong rồi thôi, cậu ta lôi kéo cô, chỉ vào bộ đồng phục xộc xệch của mình, nhướng mày.

“Chỉ vậy thôi?”

Quyền Gia Vân nghiêng nghiêng đầu, chớp mắt:

“Không thì sao, còn muốn tôi phụ trách sao?”