Chương 7: (18+)

Nhẹ nhàng kéo hai chân Tô Khiết vòng qua hông mình, Trình Khâm nghiêng người xuống để khuôn ngực rắn rỏi ép chặt lên ngực nàng, hai cánh tay ngài luồn dưới bờ vai mảnh dẻ khẽ nâng cả phần thân trên của nàng lên một chút, sau đó áp hai bàn tay lên khuôn mặt ửng hồng lau đi mồ hôi đang lấm tấm, thì thầm:

- Khiết Khiết, tin ta không?

Dù chẳng rõ sự đau đớn gì sẽ đến với mình nhưng vẫn thật sự mong chờ, Tô Khiết nghe trái tim trong l*иg ngực đập mạnh, ánh mắt lấp loáng nhìn khuôn mặt anh tuấn lúc này đang được vẽ nên bởi sự say đắm lẫn ham muốn, trả lời:

- Chỉ cần đó là Trình Khâm, Khiết Khiết đều chấp nhận.

Cười ý nhị, Trình Khâm hôn khẽ lên chóp mũi ửng đỏ rồi xuống hai cánh môi đang cố hớp lấy chút không khí của Tô Khiết, ấn mạnh. Đây có lẽ là nụ hôn sâu nhất, lâu nhất từ lúc họ bắt đầu nằm trên tấm da lông ấm cúng này. Một người thâm trầm như thất vương gia, làm bất cứ chuyện gì cũng có tính toán của mình. Ngài cố ý hôn Tô Khiết sâu như vậy chung quy cũng để cuốn tâm trí nàng đi nơi khác, và đến lúc nàng đắm chìm thì ngài, từ bên dưới, tiến sâu vào!

Một dòng máu xử nữ chảy ra loang đỏ trên màu trắng tinh khôi của tấm da...

Trình Khâm hiểu sự tổn thương cũng như nỗi đau sắp đến với Tô Khiết, khi bất kỳ người nữ nhi nào cũng phải trải qua trong đời. Ngài lần nữa lại ôn nhu, điềm đạm và nhẹ nhàng hết mức có thể khi vuốt ve bên hông nàng. Là an ủi, là xoa dịu.

Cái đau rách toạc ở bên dưới khiến tâm trí Tô Khiết lập tức trở về, những ngón tay thon dài bấu chặt trên bờ vai cứng cáp nọ liền cào nhẹ một đường. Thế ra cảm giác hoà hợp là vậy ư? Đau và khó chịu quá! Dù không nhìn thấy nhưng nàng cảm nhận rất rõ, như thể đoá hoa bên dưới kia đang dần tách ra những đôi cánh mỏng manh, nhạy cảm để có thể đón nhận một con ong ương ngạnh, thâm nhập vào bên trong nhuỵ hoa mà chiếm hữu. Đôi chân mày khẽ nhăn lại, nàng cắn nhẹ môi thế nhưng không sao kìm được tiếng nấc trong cổ họng.

- Đau lắm sao? - Tiếng Trình Khâm cất khẽ, có hơi trầm đυ.c.

Tô Khiết liền lắc đầu dẫu lệ đã tràn ra từ đuôi mắt. Trông thế, Trình Khâm nửa xót xa nửa lại thấy buồn cười, liền hôn lên mắt nàng mà bảo:



- Đứa bé ngốc, đau thì phải nói chứ.

Tô Khiết vẫn lắc đầu, hai cánh tay vòng qua cổ Trình Khâm mà níu chặt lại.

Đối với Tô Khiết, vị vương gia lãnh ngạo này thương yêu và trân trọng đến dường nào, ngay cả việc chiếm hữu đoá hoa thần bí của nàng mà ngài cũng chậm rãi, từ tốn và kiên nhẫn vô cùng. Ngài sợ nàng đau, sẽ khóc. Điều ngài muốn chính là Tô Khiết sẽ mãi mãi ghi nhớ thời khắc nàng thuộc về ngài. Để nó trở thành ấn ký không phai trọn đời này, trọn kiếp này của nàng.

Được một lúc, Tô Khiết đỡ đau hơn và bắt đầu thấy dễ chịu, hơi thở cũng theo đó mà nhẹ đi. Trình Khâm nhận ra sự chấp nhận của nàng mà tiếp tục chậm rãi từng chút một. Môi ngài đặt lên chiếc cổ trắng nhỏ, tham lam hút hết hương thơm ở đó, để tâm trí này thả lỏng và giúp cho sự thoả mãn nhanh chóng được lấp đầy.

Từ nhỏ được vương gia dạy dỗ bao nhiêu điều thế mà Tô Khiết lại không hề biết cái chuyện, sau khi cơn đau qua đi thì người ta lại bắt đầu nhận thấy sự kɧoáı ©ảʍ đến kỳ lạ. Nàng để bản thân hoà tan cùng ngài, tâm trí lần nữa lại mơ hồ và đắm chìm vào cõi mơ màng chẳng khác nào con thuyền lênh đênh trên biển, điều ngài đang làm khiến nàng dễ chịu thoải mái đến nỗi chợt nhiên rên khẽ một tiếng. Tức thì, Tô Khiết buông cổ vương gia ra để bịt miệng lại.

Trình Khâm thêm lần nữa không khỏi thú vị, thiết nghĩ nữ nhi này đến bây giờ còn cần phải dạy dỗ thêm vài điều, liền dùng một tay cầm lấy hai cổ tay nàng đưa lên qua đầu, ghìm giữ xuống tấm nệm da lông. Thình lình bị khoá chặt cổ tay, Tô Khiết bối rối quá chẳng biết làm thế nào, thầm trách vương gia sao ức hϊếp mình đến vậy. Nàng rõ ràng hưng phấn, nhưng vì sao lại phát ra âm thanh kỳ quặc đó. Xấu hổ quá! Nàng cắn chặt môi, không muốn phải kêu nữa.

- Khiết Khiết, ta muốn nghe âm thanh đó của ngươi.

Trình Khâm vùi mặt vào giữa cổ và bờ vai mịn màng, khẽ khàng yêu cầu. Tô Khiết lại khó hiểu bội phần, chẳng phải trước đây vương gia bảo chỉ thích nghe tiếng đàn êm dịu chứ không muốn nghe những loại âm thanh gây phản cảm ư, thế sao bây giờ ngài lại đổi ý thích nghe cái tiếng rên kỳ quặc của nàng?

Mà hình như, trước đây nàng cũng từng nghe qua loại thanh âm kỳ lạ này từ một người, là của Quý phu nhân.