Chương 5

“Vết thương trí mạng của Tiểu Thanh chính là ở trên cổ, miệng vết thương dài mảnh, ước chừng khoảng ba tấc, trái sâu phải nông, do vậy ta phán đoán, là đâm từ trái sang phải, bởi vì một dao mất mạng mà tay của hung thủ lại bởi vì cơ thể suy nhược, lực đạo không đủ cho nên miệng vết thương không được trơn tru lắm.

“Trên mặt nàng ta có vết bạt tai, y phục trước ngực dính đầy bùn đất, còn có vết chân rõ ràng, bởi vậy có thể thấy được, nàng ta lúc còn sống đã bị hành hung sau đó mới bị gϊếŧ chết, hung thủ quả nhiên là đáng căm ghét…”

Nạp Lan Vân Khê nói ra từng câu, mọi người trong phòng nhất thời đều chấn động.

“Hả? Sao con có thể biết được?” Nạp Lan Khang nhìn thoáng qua Nạp Lan Vân Khê có chút kinh ngạc hỏi.

“Tam muội, muội còn giảo biện được sao, nếu không phải là muội gϊếŧ nàng ta, sao muội có thể biết được kỹ càng tỉ mỉ như vậy chứ? Không thể ngờ Tiểu Thanh lại là người mệnh khổ như vậy, bị chính chủ nhân mình hầu hạ gϊếŧ chết, lúc còn sống còn bị nàng coi như nơi trút giận mà đánh đập.”

Nạp Lan Vân Nhược tận dụng mọi thứ, thấy vẻ mặt Nạp Lan Khang kỳ lạ, đảo mắt mở miệng rò ràng rành mạch quy kết cái chết của Tiểu Thanh cho Nạp Lan Vân Khê.

“Đại tỷ, bây giờ cái chết của Tiểu Thanh có liên quan đến danh dự của muội, nếu thật sự là muội gϊếŧ chết nàng ta, sao muội có thể đặt thi thể của nàng ta ở trong phòng, máu chảy thành sông cố ý làm cho người ta chú ý chứ? Đây không phải rõ ràng nói cho người khác biết muội là hung thủ hay sao?”

Sắc mặt Nạp Lan Vân Khê có chút tức giận, nhưng cũng biết lúc này không phải là lúc hành động theo cảm tính, nàng nói một câu rồi xoay người sang chỗ khác.

“Hung thủ gϊếŧ chết Tiểu Thanh là người thuận tay trái.”

“Cái gì? Thuận tay trái sao? Sao con có thể được kết luận như vậy?”

Nạp Lan Khang nghe xong theo bản năng nhìn thoáng qua Thẩm Tử Ninh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, nếu như không phải là nhất cử nhất động và dung mạo của nữ tử trước mắt chính xác là nữ nhi của ông ta thì ông ta cũng sẽ nghi ngờ Nạp Lan Vân Khê bị người ta đánh tráo rồi.

“Con đã nói rồi, miệng vết thương của Tiểu Thanh là từ trái qua phải mà thành, người có thể thử xem, nếu người bình thường trực diện gϊếŧ chết một người thì miệng vết thương sẽ như thế nào?”

Nạp Lan Vân Khê liền dùng ngón trỏ xem như là dao nhỏ ở cổ Thẩm Tử Ninh khoa tay múa chân một chút, Thẩm Tử Ninh sợ tới mức lảo đảo lùi lại mấy bước.

“Người bình thường dùng tay phải để vung đao, miệng vết thương phải là từ phải sang trái, miệng vết thương phải sâu trái nông.” Điểm này rất nhanh Nạp Lan Khang đã đoán ra được.

“Mà miệng vết thương trên cổ Tiểu Thanh lại là từ trái sang phải, trái sâu phải nông, cho nên người gϊếŧ chết nàng ta là người thuận tay trái hoặc là trở tay vung dao. Tuy nhiên nếu ở vào tình hình đó, trong lúc sát nhân hoảng sợ vì sao lại trở tay vung đao được chứ? Điều này không phải là không hợp lý sao?”

Nạp Lan Vân Khê chậm rãi nói ra, trên mặt cuối cùng cũng nở nụ cười nhàn nhạt, thoạt nhìn có chút chói mắt.

“Tử Ninh, ai cũng biết ngươi thuận tay trái.”

Nạp Lan Khang lúc này cuối cùng cũng lộ rõ vẻ tức giận, đối với lời nói của Nạp Lan Vân Khê cũng tin sáu bảy phần, mặc dù khi mới bắt đầu thấy cục diện này ông ta cho rằng Nạp Lan Vân Khê và Thẩm Tử Ninh thực sự có gì đó, không thể ngờ Thẩm Tử Ninh đường đường là chi tử của thừa tướng vậy mà làm ra những chuyện không có giới hạn như vậy, quả là làm ô nhục thanh danh của phủ thừa tướng.

“Cô phụ, thật sự không phải là ta làm, thực sự là nàng ta câu dẫn ta, ta oan uổng quá…”

Thẩm Tử Ninh không nghĩ tới Nạp Lan Vân Khê sẽ đột nhiên gây khó dễ cho hắn còn phân tích nhịp nhàng ăn khớp như vậy, đến miệng vết thương cũng có thể nhìn ra là người thuận tay trái gϊếŧ chết.

Việc hắn ta thuận tay trái khắp kinh thành này ai cũng biết, còn lấy chuyện này ra làm trò cười, điều này đối với hắn nỗi nhục nhã lớn, ngày thường là điều cấm kỵ của hắn ta, không thể ngờ hôm nay lại trở thành chứng cứ hắn gϊếŧ người.

“Còn có một tình huống nữa là, Tiểu Thanh bị người ta từ đằng sau ôm cổ gϊếŧ chết nhưng trước khi chết nàng ta bị hành hung, hung thủ đánh người xong thì căm phẫn có thể từ trực diện mà gϊếŧ chết nàng ta. Con đã xem qua, dưới lớp y phục trước ngực nàng có một vết bầm tím, rõ ràng là bị người ta đá. Mà y phục trước ngực của nàng còn có một mảng ướt sũng, còn dính một lớp đất bùn nữa, có thể loáng thoáng nhìn ra vết chân, điều này có thể nói rõ trên chân của kẻ đá nàng ta có dính nước…”

Nạp Lan Vân Khê nói xong nhìn thoáng qua chân Thẩm Tử Ninh, thấy hắn ta đột ngột rụt chân lại nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng vạt áo y phục và đôi giày của hắn ta dính bùn thực sự đã ướt.

“Tử Ninh, ngươi nói đi, tại sao ngươi muốn hủy hoại thanh danh của Vân Khê? Hơn nữa còn ở trong Hầu phủ của ta gϊếŧ người?”

Nạp Lan Khang ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Thẩm Tử Ninh gào to.

Lúc này đã không cần phải chứng minh gì nữa rồi, ngày thường Thẩm Tử Ninh đức hạnh thế nào, trong lòng Nạp Lan Khang rất rõ ràng. Nạp Lan Vân Khê nói một chút cũng không sai, quả thực là Thẩm Tử Ninh gϊếŧ Tiểu Thanh nhưng tại sao hắn phải gϊếŧ chết Tiểu Thanh chứ?

“Cô phụ, ta…không phải ta...ta là…” Thẩm Tử Ninh chính là đồ vô dụng, lúc này bị Nạp Lan Vân Khê kéo tơ lột kén lấy ra chứng cứ, lập tức hoảng sợ, nói năng lộn xộn.

“Nếu Tiểu Thanh là Thẩm Tử Ninh gϊếŧ chết, như vậy, sao hắn ta lại muốn gϊếŧ chết một người nha hoàn như Tiểu Thanh chứ?”

Nói tới đây Nạp Lan Vân Khê lại đưa ra vấn đề này, vừa hay cũng là những điều Nạp Lan Khang muốn biết.

“Hỏi hắn chắc chắn hắn sẽ không nói vậy để con thay hắn nói đi.”

Lúc này Nạp Lan Vân Nhược trên trán cũng toát mồ hôi lạnh. Trước đó bọn họ cũng đã dự liệu rồi, chỉ là không ngờ tới Nạp Lan Vân Khê đột nhiên lại lợi hại như vậy, chẳng lẽ trước kia là bọn họ nhìn lầm nàng sao?

“Con nói đi.” Nạp Lan Khang xanh mặt nói.

“Con nghĩ tình hình lúc đó là như thế này: Con bị người ta âm thầm hạ thuốc mê, từ trong khuê phòng bị bắt tới nơi này, sau đó nhất định có người ở trong sân trấn thủ, khiến cho đám hạ nhân không dám tự ý rời khỏi sân của con. Thẩm Tử Ninh sớm đã ẩn náu ở hòn non bộ gần đó, bởi vì đối diện Phật đường là một cái hồ sen, hắn ta thấy con bị đưa tới căn phòng này đã từ nơi ẩn náu đi ra, chuẩn bị lợi dụng lúc con đang hôn mê để hủy hoạt thanh danh của con…”

“Nhưng mà nha hoàn này lại lén lút chuồn ra ngoài tìm con, đến đây thì vừa lúc bắt gặp Thẩm Tử Ninh muốn làm chuyện bậy bạ với con sau đó cùng hắn ta xảy ra mẫu thuẫn. Hắn ta thẹn quá hóa giận, sau khi hành hung Tiểu Thanh thì liền gϊếŧ nàng ta bịt miệng.”