Chương 4: Tin đồn

"Nhưng đó là hạ nhân của "ta" " Cố Nghiên Thư dùng giọng điệu và âm điệu nhấn mạnh chữ "ta" giống như Cố Minh Dung vừa nhấn mạnh từ “qua cửa”

Trong Hầu phủ, mọi thứ đều phải tuân theo phép tắc, kể cả việc răn dạy hạ nhân.

Nếu hạ nhân phạm lỗi, muốn đánh muốn chửi đều phải hỏi qua ý kiến của chủ tử mà họ theo hầu, đặc biệt là người hầu thân cận đại diện cho mặt mũi của chủ tử như Bạch Thuật, thì càng phải tuân thủ.

Giống như Cố Minh Dung vừa rồi bỏ qua Cố Nghiên Thư trực tiếp phạt đòn Bạch Thuật, việc này thực chất là do nàng ta có chút bất mãn với Cố Nghiên Thư, trên danh nghĩa là đánh Bạch Thuật nhưng thực tế lại muốn đánh vào mặt y.

Mặc dù Cố Nghiên Thư và Cố Minh Dung có quan hệ như nước với lửa, trong lòng nàng ta chưa chắc đã không có ý nghĩ như vậy, nhưng cũng tuyệt đối không được thể hiện ra bên ngoài.

Cố Nghiên Thư hiện tại nhấn mạnh Bạch Thuật là người hầu của mình, chính là để nhắc nhở Cố Minh Dung điểm này.

Cố Minh Dung cũng nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Cố Nghiên Thư, không khỏi có chút chột dạ, nhưng nhiều hơn là sự tức giận:

“Ta đánh thì đã đánh rồi, Tứ ca ca còn có thể vì một hạ nhân mà đánh trả ta sao?”

Cố Minh Dung có thể nói ra lời này là vì hiểu rõ Cố Nghiên Thư.

Những hạ nhân bên cạnh Cố Nghiên Thư không phải lần đầu tiên bị Cố Minh Dung đánh, nếu không động tác vừa rồi của nàng ta sẽ không thuần thục như vậy.

Trước kia, Cố Nghiên Thư chưa bao giờ xem trọng người hầu, nên hiện tại cũng không thể vì một hạ nhân mà đánh mặt nàng ta.

Không thể phủ nhận, Cố Minh Dung đã đoán đúng, y sẽ không vì Bạch Thuật mà đánh nàng ta, nhưng lý do bên trong thì hoàn toàn khác.

Thực ra, y rất muốn chấp nhận lời "đề nghị" của Cố Minh Dung, nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, y quyết định từ bỏ.

Trong hậu viện Hầu phủ này, Thường di nương mới là người nắm quyền. Nếu hôm nay y vì Bạch Thuật mà đánh Cố Minh Dung, ngày mai Thường di nương sẽ tìm cớ để lấy mạng Bạch Thuật. Vì vậy, Cố Nghiên Thư quyết định tạm gác chuyện này lại.

Dù sao quân tử báo thù mười năm chưa muộn.

Cố Minh Dung khó khăn lắm mới thoát khỏi tai họa chỉ có thể kết luận Cố Nghiên Thư sẽ không làm vậy từ biểu cảm tiếc nuối của y. Tuy nhiên, nàng ta vẫn không ý thức được mình vừa tránh được một kiếp, lại tiếp tục khıêυ khí©h Cố Nghiên Thư:

“Muội muốn nói, Tứ ca ca thay vì lo lắng cho một tên hạ nhân còn không bằng lo cho chính mình, nghĩ xem nửa tháng tới nên làm gì.”

"Nửa tháng?" trong mắt Cố Nghiên Thư hiện lên một tia hoài nghi.

Lúc này, Cố Minh Dung như chợt nhớ ra điều gì đó, khoa trương vỗ tay:

“Xem trí nhớ muội này, quên mất ca ca còn chưa biết. Đại hôn của huynh và Tam hoàng tử đã định sẵn sẽ tổ chức vào nửa tháng sau.”

Nửa tháng sau…

Vừa mới tiếp nhận ký ức của Cố tiểu công tử, Cố Nghiên Thư phát hiện ra rằng, mặc dù Thiên Tề quốc chưa từng xuất hiện trong lịch sử Hoa Hạ, nhưng triều đại này lại có nhiều điểm tương đồng với một số triều đại trong lịch sử Hoa Hạ.

Ví dụ như việc kết hôn, cũng tuân theo tam thư lục lễ.

Trong một gia đình bình thường, quá trình này nhanh nhất cũng cần nửa năm, chưa nói đến Tần Lục còn là hoàng tử, thời gian chuẩn bị so với gia đình bình thường chỉ có hơn chứ không có kém, vậy mà bây giờ lại định hôn lễ trong vòng nửa tháng, quả thật vừa vội vàng vừa không hợp lẽ thường.

Chẳng lẽ Tam hoàng tử có vấn đề?

Nếu thật sự Tam hoàng tử xảy ra chuyện gì, không biết gương mặt gần như hoàn mỹ kia có bị ảnh hưởng không.…

Không biết có phải nhìn thấy được sự nghi hoặc trong lòng Cố Nghiên Thư hay không, mà Cố Minh Dung lập tức đưa ra đáp án:

“Kỳ thật muội muội có chút hâm mộ Tứ ca ca. Nghe nói hoàng thượng đã soạn sẵn thánh chỉ muốn phong tam hoàng tử lên làm Lệ vương, chỉ chờ đến ngày đại hôn để tuyên chỉ. Ca ca vừa bước vào cửa đã trở thành Lệ vương phi rồi.”

Nói đến đây, Cố Minh Dung tựa hồ lại nghĩ đến điều gì đó, liền thay đổi đề tài:

“Cũng không biết ca ca cùng tam hoàng tử "duyên trời tác hợp" liệu có thể sống đến ngày đại hôn hay không.”

Lúc này, trong ký ức sâu thẳm của Cố tiểu công tử, một tin đồn về tam hoàng tử Tần Lục đột nhiên hiện lên trong đầu Cố Nghiễn Thư ——

Tam hoàng tử khắc vợ!

Hơn nữa tin đồn này không phải vô căn cứ.

Trước Cố tiểu công tử, hoàng đế đã hai lần chỉ hôn cho tam hoàng tử, nhưng cả hai lần đều không thành.

Lần thứ nhất hoàng đế chỉ hôn cho tam hoàng tử, vị hôn thê gần đến ngày cưới lại không may mắc bệnh nặng qua đời. Lần thứ hai, sau khi hôn ước vừa được định ra không lâu, vị hôn thê trong lúc đi cầu phúc tại miếu vô ý trượt chân ngã từ đỉnh núi xuống và mất mạng ngay tại chỗ.

Lúc ấy, đã có tin đồn về việc tam hoàng tử khắc vợ, nhưng vì tam hoàng tử đang trong thời kỳ quyền thế nhất nên tin đồn cũng chưa được rõ ràng.

Chỉ đến hai năm gần đây, tin đồn mới trở nên nghiêm trọng.

Có một số tin đồn khác cho rằng, sau khi vị hôn thê thứ hai qua đời, hoàng đế đã để mắt đến một số tiểu thư khác. Nhưng khi hoàng đế vừa có ý định chỉ hôn cho tam hoàng tử, những tiểu thư này vì đủ loại nguyên nhân đều gặp tai nạn ngoài ý muốn và qua đời.

Chỉ có một tiểu thư may mắn sống sót vì gia đình đã sớm lập hôn ước từ trước nên từ chối khéo lời đề nghị của hoàng đế

Chính vì vậy, mọi người càng tin tưởng tam hoàng tử khắc vợ là thật và tin đồn này ngày càng được lan truyền mạnh mẽ

Người ta nói rằng tam hoàng tử mang sát nghiệp quá nặng, sát khí trên người quá nồng đậm khiến cho nhân duyên bị ảnh hưởng, đã định sẵn sẽ sống cô độc suốt đời.

Sở dĩ lần này hoàng đế chỉ định Cố tiểu công tử cho tam hoàng tử là vì bát tự hai người rất hợp nhau, là một đôi phu thê "duyên trời tác hợp".

Nghĩ đến đây, Cố Nghiên Thư nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu nhìn Cố Minh Dung:

“Vừa rồi ta đã nói đại phu bảo ta điều dưỡng thêm một khoảng thời gian nữa là sẽ khỏe lại, sao muội lại nói ta sống không quá nửa tháng?”

Cố Minh Dung quả nhiên không nhận ra hố Cố Nghiên Thư vừa đào, ngơ ngác nhảy xuống nói: “Ngươi không biết? Đương nhiên là vì tam hoàng tử hắn khắc...”

Chưa kịp nói hết câu, tiểu nha hoàn đứng phía sau Cố Minh Dung từ khi bước vào cửa đã vội vàng lên tiếng cắt ngang:

“Tiểu thư, nói cẩn thận!”

Tiếng kêu này khiến Cố Minh Dung vô thức nuốt lại chữ "vợ" sắp thốt ra.

Mấy năm nay, dân chúng Thiên Tề Quốc mặc dù tin chắc tam hoàng tử Tần Lục khắc vợ, nhưng bởi vì thái độ của hoàng đế nên không một ai dám trực tiếp đem chuyện này nói ra ngoài.

Nếu Cố Minh Dung vừa nãy nói ra câu "Tam hoàng tử khắc vợ", và nếu một ngày nào đó lời này vô tình lan truyền ra ngoài, chắc chắn nàng ta sẽ không có kết cục tốt.

Rõ ràng sau khi được nha hoàn nhắc nhở, Cố Minh Dung cũng ý thức được điều này, lập tức trừng mắt nhìn Cố Nghiên Thư, kết quả chỉ nhận lại ánh mắt tiếc nuối từ y.

Ánh mắt Cố Nghiên Thư như muốn nói rằng: Không sai, ta vừa mới đào hố ngươi đấy, nhưng tiếc là ngươi chưa kịp nhảy vào.

Hiểu được ý tứ trong mắt y, Cố Minh Dung lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện: Cố Nghiên Thư hôm nay so với trước kia như đổi thành một người khác, rất khó đối phó.

Ý thức được điểm này, Cố Minh Dung cảm thấy không thể ở lâu trong phòng Cố Nghiên Thư nữa.

Nha hoàn vừa vừa nhắc nhở Cố Minh Dung "Nói cẩn thận" dường như nhận ra suy nghĩ của nàng ta, cúi đầu hành lễ nói:

“Tiểu thư, ngài không phải quên rồi chứ? Trước khi đến đây, di nương đã sai người đến thông báo một lần nói là có chuyện tìm ngài. Bây giờ cũng đã lâu rồi, e rằng không nên để di nương chờ thêm nữa.”

Cố Minh Dung nhìn nha hoàn bằng ánh mắt tán thưởng, thuận theo bậc thang xuống dưới nói:

“Ngươi không nói thì ta quên mất, đúng là không nên để di nương đợi lâu, cũng may Tứ ca ca không có việc gì, chúng ta bây giờ liền đi.”

Trước khi rời đi, Cố Minh Dung không quên nhấn mạnh một câu:

“Dù tứ ca ca có tin hay không, muội muội vẫn luôn hi vọng ca ca bình an, dù sao muội muội cũng rất chờ mong được nhìn thấy dáng vẻ ca ca xuất giá đó.”

_______________

Cách xưng hô của Tam trà xanh kia tùy từng lúc nhỏ có giả tạo hay không thì sẽ xưng hô là "ta" hoặc "muội muội" nha

*Mỗi ngày 1 chương get go 😔*