Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vương Phi Vạn Phúc

Chương 29

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trắc Phi Tĩnh Vương ở bên kia nghe được những lời này thì sốt ruột đến mức thiếu chút nữa là nhảy dựng lên. Nàng ta hỏi An Quốc Công, vì sao ngày đó ở trước công đường Nhị Công tử Thẩm gia lại nói vẫn chưa phái người truyền tin. Chỉ thấy An Quốc Công ngước mắt, ánh mắt lạnh nhạt, nói:

“Nhất định là ngài nghe lầm rồi.”

Dứt lời, Thánh Thượng hiểu rõ, muốn Nhị ca ta tiến vào đại điện. Lúc đó, Nhị ca ta quỳ trước điện, vẻ mặt bình tĩnh, chuẩn xác từng câu chữ:

“Ngày đó ta đã từng nói, lúc ấy phái người đến phủ Vân Vương truyền tin, chỉ là vẫn chưa nói rõ địa điểm là biệt viện của Tĩnh Vương mà không phải là biệt viện của An Quốc Công. Sự thiếu sót này là do ta sơ ý, nhưng không liên quan gì đến đến bản án.”

“Ngươi… Ngày đó rõ ràng ngươi không hề nói như vậy!”

Trắc Phi Tĩnh Vương bỗng nhiên hô lớn, chọc đến Thánh Thượng ho khan thật mạnh. Sau khi ổn định tâm tư, ánh nhìn lạnh lẽo quét về phía Đại Lý Tự khanh, hỏi:

“Hứa đại nhân, sự việc ngày đó ngươi rõ ràng nhất. Ngươi nói xem, đến cùng thì chuyện là như thế nào?”

Hứa đại nhân đầu cũng không dám ngẩng lên, ho khan khụ khụ vài tiếng, lại run run rẩy rẩy nói rằng do bản thân tuổi đã cao trí nhớ không còn minh mẫn, dường như Nhị công tử Thẩm gia nói rằng “Vẫn chưa báo là sẽ tới biệt viện của Tĩnh Vương” chứ không phải là “Vẫn chưa phái người truyền tin qua.”

Thực sự không biết, chỉ trong một hai ngày này, Tĩnh Vương làm cách nào để có thể thuyết phục được An Quốc Công cùng Nhị ca ta. Lại như thế nào mà An Quốc Công lại uy hϊếp Đại Lý Tự khanh, khiến cho hắn dám can đảm mà đứng đó đối chứng. Loại hành vi tuỳ tiện này, ta còn tưởng rằng chỉ có phủ Cảnh An Hầu mới làm ra được đấy.

Qua mấy vòng thẩm tra, khoé mắt Kế hậu run rẩy nhưng bên miệng vẫn treo nụ cười quỷ dị như cũ. Nói đến đây, rốt cuộc Tĩnh Vương đã mở miệng, nói ngày đó nhận được tin tức từ gã sai vặt bên người Tiểu Công gia nói sẽ hẹn gặp hai vị Trắc Phi tại biệt viện nhà mình. Nhưng bởi vì bên ngoài có chút việc nên đã trở về chậm trễ một chút. Không nghĩ tới, vừa vào cửa lại trông thấy ta ngất xỉu trên nền đất, có người bịt mặt đ.âm Tiểu Công gia một đao, trở tay một cái lại dùng gậy đánh hắn ngất lịm.

Khá lắm, chỉ với dăm ba câu, chuyện xưa này đã hoàn toàn thay đổi. Ta lại bất tỉnh trước khi nhát đao kia đ.âm xuống người Tiểu Công gia.

Lưỡng cực đảo ngược, ta đây chính là mạng cỏ rác…được sống lại à?

Thánh Thượng còn chưa nói chuyện, Kế hậu đã vội vã thổi gió bên tai:

“Thánh Thượng, hiện giờ hai bên bọn họ bên nào cũng cho rằng mình đúng. Trước mắt không tìm được chứng cứ mới, cũng không thể định đoạt thật tốt, chi bằng sau lại tái thẩm có được không?”

A… Cái này à…. Chính là không chịu bỏ qua!

Thánh Thượng vô cùng nghe lời, giống như người ngốc, chậm chạp gật gật đầu.
« Chương TrướcChương Tiếp »