Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vương Phi Vạn Phúc

Chương 30

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đúng vậy, lại phải đưa ta về đại lao rồi. Ca ca quản ngục à, ta tới đây, xem ra chúng ta lại có thể cùng nhau hóng hớt chuyện đời trong vài tháng nữa. Trong lòng ta đang mắng nhiếc, cảm thấy Thánh Thượng thực ngu ngốc. Bên ngoài chợt nghe Tiểu thái giám thông truyền: Vân Vương cầu kiến.

Ch.ết tiệt…

Xem ra Cố Tam ca vẫn không khuyên nhủ được hắn.

Được thôi… Kỳ thực ta còn rất kích động.

Sau khi tiểu thái giám rời đi, lập tức không thấy bóng người. Một lát sau, truyền đến tiếng giày sắt đạp trên nền đất. Ta quay đầu lại, người nọ mặc áo giáp, râu ria nham nhở, lôi thôi lếch thếch.

Không phải nói là Vân Vương cầu kiến sao? Người này là?

Khoan đã…

Ai? Từ từ…

Lý Chẩm?!

Đây chẳng phải là người huynh đệ Lý Chẩm của ta đó sao? Như thế nào mà lại thê thảm thành như vậy? Trong nháy mắt trông thấy Lý Chẩm, ta quả thực muốn rơi nước mắt. Nhưng ở ngay trước mặt Hoàng Thượng và Kế hậu, thực sự không thể khóc lóc ỉ ôi được. Thế nên, ta chỉ có thể nén nhịn, nhìn chằm chằm Lý Chẩm không chớp mắt, phóng tín hiệu:

Huynh đệ, ta nhớ nhung mòn mỏi muốn ch.ết rồi đây!

Lý Chẩm chỉ liếc mắt nhìn ta một cái, răng hàm khẽ cắn:

“Bái kiến phụ hoàng, mẫu hậu…”

“Chẩm Nhi trở về Kinh cũng không cho người tới báo trước một tiếng.”

Kế hậu mỉm cười từ đáy mắt nhưng âm hiểm lại viết rõ ở trên mặt.

Lý Chẩm cung kính hành lễ.

“Sự tình khẩn cấp, chưa kịp truyền tin.”

Thánh Thượng nhíu mày: “Sự tình ở thành Bà Nhã đã làm rất tốt, bước đi tiếp theo đều đã sắp xếp thoả đáng phải không?”

Lý Chẩm trả lời: “Hết thảy đều có thứ tự, Vương Phi ở lại thành Bà Nhã, chờ cho mọi việc được dàn xếp ổn thoả sẽ hồi kinh sau.”

Thánh Thượng gật gật đầu: “Rất tốt, không hổ là nữ nhân dũng mãnh nhà tướng môn.”

Vài câu tán dương khiến Kế hậu nghe xong liền khó chịu. Chỉ thấy bà ta từ tốn chậm rãi hắng giọng, quay qua liếc nhìn ta, nói:

“Vân Vương trở về cũng tốt. Trắc Phi Thẩm thị của con vướng phải tội nghiệt mưu hại Tiểu Công gia, cùng với Tĩnh Vương cũng…”
« Chương TrướcChương Tiếp »