Chương 39: SINH CON CHO ANH (H+)

Bên hông cửa sổ có tiếng gió lùa qua, khẽ lay chiếc rèm lụa mỏng. Cảnh tượng trong phòng là một khoảng không gian mị tình, nóng mắt.

Vương Tuấn Triết ngồi tựa lưng vào thành đầu giường với trạng thái trần như nhộng. Khí phách hiên ngang, thân thể cường tráng, nhìn vào cơ bụng và ngực tám múi của anh thôi đã phải chảy máu mũi vì quá đổi cuốn hút.

Bên cạnh người đàn ông lúc này là cô gái anh yêu đang cùng nhau say mê, cuồng nhiệt với nụ hôn quyến luyến. Một tay anh xoa nắn nhiệt tình bên gò bồng căng tròn, tay còn lại nắm tay cô nàng, di động đến nơi hạ bộ, có "cậu bé" to cứng đang ngóc đầu sẵn sàng nghênh chiến.

Lần đầu tiên chạm vào nơi nhạy cảm của một người đàn ông, khó tránh khỏi cho cô cảm giác bàng hoàng, e ngại, những ngón tay cứ rụt rè không dám ma sát mạnh vào.

Thấy thế, Vương Tuấn Triết đã dừng lại nụ hôn để trò chuyện vài câu. Bắt gặp gương mặt thẹn thùng của cô, anh thích thú đến mỉm cười:

"Ngại à?"

"Nó...nó hơi xù xì thì phải..."

"Nhưng nó mang sức hút cực lớn, em phải công nhận rằng nó to lắm, đúng không?" Vương Tuấn Triết cười đùa, chả ngại ngần nói chuyện tùy ý.

"Vâng! Chắc là...to hơn rất nhiều người khác!"

Không biết nói như nào, nhưng cô vẫn bẽn lẽn đáp, làm ai đó vui như trẩy hội, khuôn miệng gợϊ ȶìиᏂ tuyệt nhiên không thể giấu đi nụ cười.

"Em cầm nó đi, rồi từ từ hôn nó một miếng... Nói thật thì, nó cũng muốn được lưỡi của em nâng niu, chiều chuộng như cái cách anh dành cho em! Cảm giác đó sẽ rất hạnh phúc..."

Anh đây là đang đề nghị được cô nàng giúp mình "thổi kèn" và đương nhiên cô cũng hiểu được điều đó. Nhưng vẫn mãi ngại ngùng cúi mặt, không nói gì.

"Cho anh một chút hạnh phúc này nhé!"

Khẽ khàng đưa ra lời đề nghị táo bạo, ánh mắt mong chờ cứ âm thầm quan sát nét mặt đối phương.

Rồi anh chẳng nghe cô nói gì, chỉ thấy cô nhìn xuống hạ bộ của anh. Đầu tiên, đưa bàn tay mềm mại chạm vào vật thể ấy, sau đó từ từ cúi mặt xuống, điểm đến tiếp theo là dùng đầu lưỡi đinh hương lả lướt, uyển chuyển tạo ra một điểm nhấn nơi đầu nấm mướt mát.



Mùi thơm ở nơi đó khiến cô bị thao túng, mọi chuyển động dần dần cởi mở hơn. Lúc cô hết ngại, là lúc anh nhận được kɧoáı ©ảʍ quyến luyến trước giờ chưa từng có.

Dẫu là nam nữ gì cũng thế, mỗi lần đạt cực khoái sẽ khó lòng tiết chế được biểu cảm sung sướиɠ trên mặt. Đối với một người cấm dục 30 năm như Vương Tuấn Triết càng không thể che giấu được.

Không chỉ dừng lại ở gương mặt tràn đầy tia hưng phấn, anh còn đưa tay tìm tới "cặp loa" trắng tròn của cô gái mà nhiệt tình xoa nắn.

"Ưm~..."

Thiên Kim nghe thấy âm thanh rêи ɾỉ thật khẽ vừa thoát ra khỏi cổ họng của người đàn ông. Điều đó chứng tỏ cô đã thành công mang lại cho anh hạnh phúc, sung sướиɠ.

Khi dây thần kinh ham muốn bị tác động mạnh, mọi tế bào dường như đang nóng lên và không thể chờ đợi lâu hơn nữa, vật thể nam tính đã sắp bùng nổ vì quá mức căng trướng. Vương Tuấn Triết lập tức hành động.

Anh ngồi thẳng dậy, xoay một vòng liền ôm cô gái đặt nằm xuống nệm. Lúc ấy, Thiên Kim chỉ biết kinh ngạc nhìn anh.

"Yêu em!" Ghé qua vành tai, khẽ nói lời yêu thương.

Rồi lại hôn lên môi cô thêm một cái, sau đó anh mới tiến xuống bên dưới, thẳng thắn dang đôi chân ngọc ngà ra, để hai nơi tư mật hướng trọn về nhau.

Sau một giây, Thiên Kim đã nhận được cảm giác nơi trống trải của mình bị một vật thể to lớn, căng cứng khỏa lắp vào.

"Ah...đau em..."

Ban đầu, vì chưa quen với kích cỡ ấy, nên vô tình anh làm cô hơi đau. Nhưng rất nhanh chóng, Vương Tuấn Triết đã xoay chuyển cục diện, hòa nhập từ nhẹ đến mạnh, từ chậm sang thuần thục, trôi chảy, khiến mật thủy trong đáy mê cung rịn ra, bôi trơn điểm giao thoa, giúp cô không còn đau đớn hay khó chịu nữa.

"Ổn hơn rồi chứ?" Vương Tuấn Triết tinh nghịch, hỏi.

"Vâng!" Thiên Kim mím môi, bẽn lẽn đáp.



Sau đó, mới chính thức là giây phút thăng hoa đỉnh cao nhất. Từng lần đưa đẩy, trong vách thịt non mềm của cô không ngừng quấn lấy cự long ham chiến của người đàn ông.

Giữa không gian mị tình, phút chốc lại vang lên âm thanh nhạy cảm. Những tiếng rêи ɾỉ kiều suyễn, xen lẫn tiếng phành phạch từ da thịt đập vào da thịt.

Cánh hoa non mềm không ngừng ướŧ áŧ, khi ma sát với thảm thực vật màu đen, mềm như nhung lại tạo nên hiệu ứng bọt biển trắng mịn.

Vương Tuấn Triết khỏe mạnh, anh cứ liên tục đâm vào rút ra đến hàng trăm nhát, mà không hề cảm thấy mỏi mệt.

Lý trí, tâm trạng tràn ngập hưng phấn.

Thiên Kim cũng đâu kém gì anh, thứ cô nhận được là sung sướиɠ, là đê mê thần trí, cảm giác như được phiêu lãng trên chín tầng mây xanh, ở nơi đó chỉ có an lạc, không có bộn bề áp lực.

Kɧoáı ©ảʍ đánh gục căng thẳng, bộ môn thể dục sinh lý này chính là bài thuốc hữu hiệu nhất để xua đi tất cả những tiêu cực trong lòng, giúp bản thân tự tin cảm thấy yêu đời nhiều hơn.

"Ưʍ...ah~..."

Cô không thể kìm chế được những tiếng rên nỉ non vụt ra theo bản năng sinh lý, nhưng đó lại là thứ tác động đến mọi cuộc vui, giúp đưa đẩy kí©ɧ ŧìиɧ nhiều hơn.

"Kim, em có yêu anh không?"

Vương Tuấn Triết hì hụt luân động, vẫn không quên dò hỏi người bạn cùng giường của mình một câu. Nhưng chờ mãi mới nghe cô, đáp:

"Có! Em yêu...anh!" Âm giọng ngập ngừng, hụt hơi vì cơ thể đang bị đưa đẩy, khiến câu nói cô phát ra lại làm người đàn ông ấy bật cười.

"Yêu anh, vậy sinh con cho anh nhé!"

Nói xong, không cần đợi đối phương đáp trả. Vương Tuấn Triết liền gia tăng vận hành động tác, đưa bài tập mị tình đi vào hồi kết.

Hàng vạn binh lính nòng nọc tinh nhuệ đã tràn vào tử ©υиɠ của cô gái. Chúng bơi lội không ngừng nghỉ để tìm gặp người bạn đời phù hợp để tạo dựng mầm giống cho tương lai...