Chương 18: Ông đây cuối cùng cũng đã ‘thịt’ được da^ʍ nữ rồi

Chương 18. Ông đây cuối cùng cũng đã ‘thịt’ được da^ʍ nữ rồi.

Trình Nghị liếʍ liếʍ môi, anh như sói lớn, thức ăn ưa thích hợp miệng nhất chính là dê con.

Chu Dao nằm dưới người anh dùng sức đá đạp nhưng không làm anh nhúc nhích, chỉ đành mở to mắt nhìn vùиɠ ҡíи chưa bao giờ có người động chạm, bị tên lưu manh này dùng tay hung ác chà đạp.

“Đêm qua, chắc da^ʍ nữ cảm thấy không quen, không có tự sướиɠ phun nước cho anh xem.”

Bàn tay thô ráp của anh, chà miết làm nụ hoa mềm mại của cô sưng đau “Ai… ưm… Đừng mà … Đau quá …”

Trình Nghị mặc kệ lời cầu xin của cô, nụ hoa nhỏ giữa hai chân cô chính là nơi anh nhớ thương nhất, hai cảnh hoa môi mập múp dính vào như chỉ chừa một khe hở nhỏ, dưới ánh mắt nhìn soi mói của anh cũng khϊếp sợ run rẩy, từng dòng dâʍ ɖị©ɧ từ khe hở hỏ đó chậm rãi trào ra, nương theo khe mông chảy xuống hoa cúc đang được che dấu.

“Nước nhiều quá, thật nồng! Lẳиɠ ɭơ!”

Anh dùng ngón tay tách hai mảnh hoa môi ra, để lộ viên trân châu cất dấu bên trong, ngón tay thon dài có lớp chai mỏng chạm nhẹ vào, nó liền run rẩy, tiểu huyệt lại phun nước ào ào.

“Da^ʍ thật!”

Anh không che giấu thú tính của mình, ra sức vặn nhéo lấy nó, đánh nó, nơi mẫn cảm nhất bị anh đối xử thô lỗ như vậy, khiến Chu Dao cảm thấy hồn phách cũng phải bay mất.

“Ưm hơ … Không muốn mà … a…”

Tiểu hạch đột nhiên bị anh khều gẩy thật nhanh, kɧoáı ©ảʍ chất chồng, cô cong người lên, tiểu huyệt phun ra âm tinh, bắn lên đùi Trình Nghị.

Cô chịu hết nổi rồi mà anh còn ra sức xoa bóp như vậy, khiến cho tiểu hạch sưng đỏ như máu.

Trình Nghị ác mồm ác miệng: “Em nói đi em có da^ʍ không hả! Lẳиɠ ɭơ hay không hả! Chỉ mới sờ em như vậy mà em đã sướиɠ đến mức tè ra luôn rồi!”

“Lẳиɠ ɭơ! Dâʍ đãиɠ!”

Chu Dao đã bị kɧoáı ©ảʍ ngập trời này bức điên rồi, hai mắt cô ngập nước mê ly, cố hết sức vặn đùi trốn tránh cũng không thoát khỏi ngón tay thô dài kia.

“A… Đừng mà… Hu hu ….”

Cô bị ngón tay anh làm cho lạc hồn, hét lên một tiếng thật to, cả thân thể không kiềm chế được co giật, Trình Nghị kiềm chặt eo thon, nhắm đúng thời cơ khi dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra, lập tức mở miệng đón lấy.

“Nướ© ŧıểυ của vợ ngọt quá, phun nhiều một chút! Da^ʍ nữ phun nhiều hơn để anh giải khát!”

“Hư hư ~~ Em không phải da^ʍ nữ …” Chu Dao khóc lóc nỉ non.

“Em là da^ʍ nữ của ông đây, cuối cùng thì cũng đã uống được dâʍ ŧᏂủy̠ của em rồi, mùi vị thơm ngon giống như tưởng tượng của ông! Vừa tanh vừa ngọt.”

Trình Nghị chưa thỏa mãn, kiềm chặt eo nhỏ của cô, hung hăng xoa bóp âm hạch no tròn đang run rẩy của cô, tiểu hạch bị anh bóp càng thêm đỏ rực, to hơn vài phần với khi nãy, hạt đậu đỏ trắng mềm của nhú đầu ra, đáng thương run rẩy dưới ngón tay anh, tiểu huyệt lại phun ra nước, anh đưa lưỡi hứng lấy.

Chu Dao có cảm giác mình đã bị ngón tay anh hãʍ Ꮒϊếp đến chết rồi, cao trào từ ngón tay anh mang lại hoàn toàn khác với lúc cô tự mình an ủi, cảm giác này thật đáng sợ, linh hồn của cô đã bị cướp mất, chỉ có thể run rẩy dưới ngón tay anh.

Kɧoáı ©ảʍ chồng chất, cô không cách nào tiếp nhận, cũng quên giãy giụa kháng cự chỉ nằm xụi lơ bên dưới thân anh, mặc anh tùy ý.

Trình Nghị đẩy hai chân cô lên, vùi đầu vào vùиɠ ҡíи của cô, ngửi một hơi rồi lè lưỡi ra, liếʍ láp tiểu huyệt mũm mĩm từ ẩm ướt của cô, từ trên xuống dưới một cách chậm rãi.

Nếu là Trình Nghị của lúc trước tuyệt đối sẽ không ngờ, mình sẽ có ngày giống như chó đực vùi đầu vào vùиɠ ҡíи của phụ nữ để liếʍ tiểu huyệt cho cô ấy, nhưng đối phương là Chu Dao thì không giống nhau, anh vui vẻ chịu đựng, cực kỳ cam tâm tình nguyện làm chuyện này.

“Vợ ơi, em biết không? Lần đầu tiên nhìn thấy ảnh đại diện của em, ông đây đã muốn liếʍ chết em rồi.”

“Tiểu huyệt mập mập và dâʍ đãиɠ như vậy không biết ăn vào sẽ có mùi vị thế nào? Không nhờ là mẹ nó ngon quá chừng!”

“A … Thôi đi … Đồ lưu manh này …”

Thân thể cũng như giọng nói của Chu Dao đều run rẩy không thôi, anh liếʍ vô cùng nhanh và mạnh, nhìn dáng vẻ của anh cứ như quỷ chết đói đầu thai lên vậy, cái lưỡi của anh vừa nóng vừa to, lại rất xảo quyệt, Chu Dao đang run lẩy bẩy lại bị anh dùng lời nói đưa lêи đỉиɦ mây.

Dâʍ ɖị©ɧ phun ra đều vào miệng anh hết, anh còn cảm thấy chữa đủ bèn đẩy cái lưỡi to của mình đi vào trong thành thịt đang co rút của cô, ngang ngược khuấy động bên trong, muốn cướp đoạt hết dâʍ ɖị©ɧ của cô, không chừa lại dù là một giọt.

Chu Dao cảm thấy mình giống như cá nằm trên thớt, vùng vẫy bất lực, nằm yên thở dốc, chỉ đành mặc cho con sói đói này muốn làm gì thì làm.

Tên lưu manh này, ngay cả cúc của cô cũng không buông tha, lưỡi anh tiến sâu vào nơi khó nói nhất, vừa đau vừa xót, ngay cả đầu ngón chân cũng cuộn tròn lại.

Sói háo sắc này lật con cá là cô đây lăn qua lộn lại, liếʍ khắp toàn thân không chừa chỗ nào, trên người cô đâu đâu cũng là nước bọt của anh, quá trình này thật giống như đang hưởng thụ món ăn khai vị ngon nhất thế gian.

“Da^ʍ nữ thật nhiều nước, để anh dùng chym lớn mà em thích nhất chận nước giúp em.”

Anh đỡ lấy cự vật sưng đỏ tím tái từ lâu kia đặt lên cửa huyệt ẩm ướt dính dấp của cô.

Chu Dao còn chưa lấy lại được tinh thần, mãi đến khi lửa nóng nóng rắn đặt trên cửa huyệt, tâm trí hỗn độn của cô mới tỉnh táo lại, đỉnh đầu lớn như trứng ngỗng thô lỗ chen vào một nửa, làm cô hốt hoảng.

“Chờ chút chờ chút ….”

Cô vội vàng từ chối muốn rời khỏi anh thì đã bị anh giữ chặt lại, tay cầm ‘Chym lớn’ hung hăng đánh phá phòng bị của cô.

“Ông đây không chờ được nữa!”

Vội vã không chờ được, phá tan tầng tầng lớp lớp mị thịt cắm vào tận cùng, ui, cô gái dâʍ đãиɠ này vừa chặt vừa phóng túng, suýt chút nữa là gương cờ trắng đầu hàng rồi.

Chu Dao cảm thấy mình như bị một thanh gậy sắt nóng hổi hung hăng đóng dính trên giường, bất kể là cô giãy dụa thế nào cũng không thoát khỏi, cây gậy sắt nóng đó như khảm sâu vào nơi mềm mại yếu ớt nhất trong cơ thể cô.

Tuy trước đó anh đã dùng ngón tay và lời nói để cô cao trào một phen, tiểu huyệt cũng có có sự chuẩn bị, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên, Chu Dao run rẩy từng cơn, sắc mặt trắng bệch, cảm thấy anh thật tàn nhẫn, lấy ‘chym lớn’ nóng như sắc này gϊếŧ chết cô.

“Đau quá.. Hu hu… Rút ra nhanh lên …”

Rõ ràng hai người không cùng kích cỡ, cái cây gậy sắt kia rất lớn, cũng không biết anh làm cách nào mà nhét được vào trong thân thể cô.

“Vợ ơi, đừng khóc, lần đầu tiên rất đau, sau nay em sẽ biết được vị ngon của gậy thịt.”

Trình Nghị hôn lên đôi mắt đẫm nước của cô, nhào nặn bầu ngực cô, giúp cô phân tán lực chú ý, anh cũng không đành lòng, nhưng anh hết cách rồi, ai bảo cự vật của anh to lớn hơn người, chịu đau đớn một lần, sau này quen là được.

Anh hôn lên đôi môi run lẩy bẩy của cô, lôi kéo cái lưỡi thơm ngọt của cô ra ngoài rồi liếʍ mυ"ŧ, bàn tay to lớn của anh ve vuốt bàu ngực cô, nhìn thấy đôi chân mày của cô thoáng thả lỏng anh mới chầm chậm đẩy vào.

Anh chỉ dám kéo đẩy nhẹ nhàng, sự chậm rãi này mang đến một cảm giác khác lạ, khi anh rút ra, mị thịt đỏ thẫm của cô cũng đi theo, níu chặt lấy gậy thịt của anh, không nhả.

Trình Nghị nghĩ thầm, ông đây có khi nào dịu dàng thế đâu, lúc trước ai thèm quan tâm mẹ nó có đau hay không, anh chỉ lo sướиɠ cho riêng mình, đây là lần đầu tiên anh chăm sóc, để ý đến cảm nhận của người khác.

Nhưng mà mẹ nó chứ, sao lại khổ thế này, đã quen thói chơi mạnh bạo, bây giờ thì chậm rì rì cắm vào như vậy, thật muốn liều mạng đè cô ra chơi một trận tàn nhẫn mới chịu.

Nhưng mà da^ʍ nữ nằm dưới thân khóc rất đáng thương, chóp mũi cũng đỏ bừng, anh nhìn thấy mà quả tim cũng đau nhói.

Chu Dao cũng chậm rãi vượt qua sự đau đớn khi bị phá thân, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn gả lưu manh trên người mình, cơ bắp của anh căng cứng, cơ ngực run bần bật, toàn thân phủ đầy một lớp mồ hôi mỏng, gân xanh trên tránh giật giật muốn nổ tung.

“Không, không còn đau nữa rồi…”

Trình Nghị nghe cô nói cũng yên tâm, đẩy mông cắm toàn bộ gậy thịt vào trong, tiểu huyện non mềm rõ ràng rất nhỏ và yếu ớt nhưng lại có thể chứa đựng toàn bộ ‘chym lớn’ của anh vào trong, xem ra da^ʍ huyệt của vợ yêu là cực phẩm rồi.

“Chơi chết em luôn, cô gái dâʍ đãиɠ này!”

Da^ʍ như vậy, lẳиɠ ɭơ như vậy, khiến lòng anh ngứa ngáy, hại anh đi tìm cô lâu như vậy mới tìm được.

“Nhanh gọi ông xã! Nói ông xã chơi nát cái da^ʍ huyệt chỉ biết phát da^ʍ chảy nước này đi!”

“Ưm … Ông xã … Chơi nát em đi … Da^ʍ huyệt của em chỉ biết phát da^ʍ … Chơi nát nó đi …”

Chu Dao thỏa thích say sưa trong bể dục do anh mang đến.

Thật ra hai người vô cùng ăn ý với nhau, dù sao cũng đã chat X trên video hơn hai tháng, hàng đêm phải nhìn đối phương tự an ủi để đạt đến cao trào, lời dâʍ đãиɠ tục tĩu nào chẳng nói qua.

Bây giờ cô mới biết, thì ra làʍ t̠ìиɦ lại có cảm giác thế này, ‘chym lớn’ kia có thể làm cô sướиɠ đến mức chết đi sống lại.

Trình Nghị dần dần tăng tốc, xương mu chạm vào nhau, dâʍ ŧᏂủy̠ văng tung tóe, nơi hai người gắn kết cũng trào ra bọt trắng, âm thanh bạch bạch hòa cùng tiếng rên nũng nịu của Chu Dao kí©h thí©ɧ Trình Nghị điên cuồng.

Vách thịt căng mịn lôi kéo gậy thịt của anh, giống như có trăm ngàn cái miệng nhỏ mυ"ŧ lấy, anh không kiềm được nữa, hung hăng giã thêm vài trăm cái, sau đó run rẩy bắn tinh ra ngoài.

“Vợ ơi, tiểu huyệt của em vừa da^ʍ vừa mẹ nó quá sướиɠ, ông đây muốn chết trên người em rồi.”

“Á… Nóng quá…”

Chu Dao hét lên một tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh mạnh mẽ cọ rửa hoa tâm, nóng hừng hực, tường thịt nhạy cảm bị anh trút đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, khiến cô như chết đi sống lại vài lần rồi trực tiếp ngất xỉu.

Trình Nghị nhìn da^ʍ nữ bên dưới bị mình chơi đùa đến hôn mê, cười xùy một cái: “Ha, da^ʍ nữ vô dụng này.”

Anh rút ra khỏi thân thể cô, gậy thịt của anh vẫn còn thẳng đứng không có chút mềm nhũn nào cả, nhưng nhìn thấy cô mệt mỏi ngất xỉu như vậy, anh quyết định mở lòng từ bi không chơi đùa tiếp nữa, nhưng ngày tới còn rất dài.

Anh ôm cơ thể non mềm của da^ʍ nữ đi vào giấc ngủ, trái tim cũng mềm mại hơn, anh hôn lên khóe miệng của cô, cuối cùng ông đây cũng ăn được da^ʍ huyệt của em, trong lòng dường như dâng lên một cảm giác thỏa mãn như ý mãn nguyện.