Chương 18: Mèo Nhà Ta Quá Dính Người 2

Mặc Tứ nhịn không được đối với thế giới này tràn đầy bất lực: Nói cách khác ta phải đi kiếm giá trị phẫn nộ đối với một thực vật sao?

【 Mặc Mặc bình tĩnh, ngươi còn có giá trị phẫn nộ nữ chính cùng nhiệm vụ thế giới chống đỡ, giá trị phẫn nộ nam chính cũng không phải quan trọng lắm! (>﹏<)】

Mặc Tứ xoa xoa giữa mày, đem phương pháp xuất hiện lệch lạc của nam chính, cùng giá trị phẫn nộ vứt qua sau đầu, nếu Cự Vô Bá không thể làm được gì, hắn tự nhiên càng không có cách nào làm được.

Trong lòng mèo con vẫn như cũ nằm ngủ, Mặc Tứ đem nó để lên trên giường, chuẩn bị đi kiếm gì đó ăn.

Mới vừa đứng lên, phía sau liền truyền đến một tiếng mèo kêu “Meo……”

Mặc Tứ dừng một chút, quay đầu lại liền thấy mèo con vừa mới nãy còn ngủ say giờ phút này đã mở to mắt, nửa híp lại nhìn hắn, tựa hồ muốn nói: Anh đi đâu!!!

Mặc Tứ nhìn thời gian “Tôi muốn đi ăn cơm, ngươi nếu đói bụng liền đi theo, nếu không đói bụng liền tiếp tục ngủ!”

Mèo con dựng thẳng lỗ tai, nghe đến hai chữ ăn cơm, tức khắc nâng đầu lên, tinh thần phấn chấn duỗi thân một chút, mới ưu nhã cất bước đuổi theo.

“Meo meo……” Mèo con vây quanh chân hắn, sau đó nhảy dựng lên bám lấy ống quần hắn, liền ở trên đó cọ tới cọ lui.

Mặc Tứ thở dài, duỗi tay bế mèo con lên, mang theo nó cùng nhau xuống lầu.

Một bàn ăn, được phân hoá rõ ràng, Mặc Tứ bên này là bữa tiệc phong phú đầy dinh dưỡng, mèo con bên kia là một chén nhỏ cá xay nhuyễn.

Mèo con đi một vòng trên bàn, phát hiện mình chỉ có một chén cá xay nhuyễn, mà bữa ăn của quan hốt phân lại toàn là đồ ngon, nhịn không được nước mắt lưng tròng, đáng thương hề hề ôm lấy cái đuôi nhỏ “Meo meo……”

【(⊙o⊙) Oa, con mèo này thành tinh sao? Không đúng, tiếp xúc qua Âm dương ngọc, chẳng lẽ đã biến thành tinh? 】

Mặc Tứ: Mau đi phân tích số liệu, ngày mai ta muốn xem kết quả : )

Cự Vô Bá 【 QwQ 】

【 Làm gì nghiêm túc như vậy, mới tới ngày đầu tiên nghỉ ngơi cho tốt đi! 】

Mặc Tứ: Ngươi nói xem?

【 Ta biết rồi, ta đi liền đây T^T】 Thật là, Mặc Mặc càng ngày càng hung dữ!

Đuổi Cự Vô Bá đi, Mặc Tứ nhìn mèo con một bộ dáng đáng thương hề hề, nhịn không được gắp miếng cá trên dĩa lên, đưa đến trước mặt nó.

Mèo con dừng một chút, kinh hỉ meo một tiếng, dùng mũi hít hít mấy cái, bộ dáng cực kỳ say mê, Mặc Tứ nhìn, nhịn không được cũng muốn cười, thấy nó vươn móng vuốt nhỏ bắt đầu lấy cá, chờ đợi nó ăn xong, lại cho nó một miếng.

“Tiên sinh không thể!” Dì giúp việc liền vội chạy lại ngăn “Mèo con nhìn là biết chưa đủ tuổi, chỉ nên uống sữa mẹ, ăn cá xay nhuyễn sẽ rất khô, tốt nhất cho ăn đều lỏng bỏ một ít hương cá vào là được.”

Mặc Tứ dừng một chút, hắn không có kinh nghiệm chăm sóc mèo, nó chính là một nguồn tri thức khổng lồ, hắn suy tư một hồi, phát hiện quả nhiên là như thế, lập tức không lưu tình dọn cơm xuống “Đem xuống đi, làm cho mèo con một ly sữa ấm.”

Dì giúp việc đáp ứng một tiếng, tiếp nhận mâm cơm bưng về lại nhà bếp.

Mèo con sinh khí, lông đều dựng thẳng lên, dồn dập kêu meo meo meo vài tiếng, tựa hồ đang kể ra ủy khuất cùng bất công của mình. Quan hốt phân cư nhiên vì một câu của nữ nhân khác mà bỏ rơi nó, có phải hay không hắn hết thích nó rồi? ╭(╯^╰)╮

Mặc Tứ sờ sờ đầu nhỏ của nó “Không ăn cá nhuyễn nữa, đợi lát nữa là có thể uống sữa!”

Lời ngầm chính là, bây giờ không ăn đợi lát nữa đến cá nhuyễn cũng không có mà ăn!

Mèo “……”

Cuối cùng mèo con cũng ăn hết chén cá nhuyễn và uống hết ly sữa, mèo con ăn đến cái bụng tròn vo, lười biếng nằm trong túi áo Mặc Tứ ngủ, cũng không chịu đi, chỉ lộ ra cái đầu, từ trên cao nhìn xuống dưới.

Mặc Tứ không nhanh không chậm nhìn TV, mở máy tính ra xem xong văn kiện, mới một lần nữa trở lại phòng chuẩn bị nghỉ ngơi.

Hắn từ trong túi đem mèo con ra, để tự mình nó chơi, còn mình mặc đồ ngủ cằm khăn tiến vào phòng tắm. Mới vừa đóng cửa lại, mèo con bên ngoài liền bắt đầu chạy đến cào cửa kêu kẽo kẹt, rất là nôn nóng kêu meo meo.

Mặc Tứ vừa cởi cúc áo, vừa giương giọng nói “Không được nháo!”

Ngoài cửa nháy mắt an tĩnh lại, Mặc Tứ đối với mèo con hiểu chuyện như thế rất là vui mừng, tuy rằng không biết mèo con nhà người khác có hiểu chuyện như thế hay không, nhưng biết hiểu chuyện như vầy thực bớt lo, hắn rất là thực thích!

Nước ấm bắt đầu chảy vào bồn, một ngày làm việc mệt mỏi thì đây là lúc thoải mái nhất, Mặc Tứ nhắm mắt dưỡng thần, cảm thấy bên tai giống như có âm thanh tích táp, hắn mở mắt nhìn một vòng, thấy bồn tắm của mình có vài giọt nhiễu xuống……

Lại một giọt máu nữa nhiễu xuống, bắn lên một ít bọt nước, trong chớp mắt bị nước bao lấy…… Mặc Tứ sắc mặt lạnh xuống, đột nhiên ngẩng đầu nhìn trần nhà.

Trong một góc trần nhà, chính là cơ thể đen như mực của mèo con đang bám lấy, trông mong nhìn chằm chằm xuống phía dưới, đôi mắt mở lớn, cái mũi còn tích táp chảy máu mũi, khóe miệng hư hư thực thực có mấy cọng chỉ bạc chảy ra……

【 Không nghĩ tới đây lại là con mèo háo sắc nha! _(:_” ∠)_】

Mặc Tứ:……

Hắn nhìn vết máu dính trên bồn tắm, đen mặt đứng dậy, tắm rửa đơn giản, lau khô thân mình trực tiếp mặc quần áo đi ra ngoài, hoàn toàn không muốn để ý tới con mèo háo sắc kia.

Cự Vô Bá nghi hoặc 【 Ngươi sao lại mặc kệ không chịu quản nó, con mèo này còn nhỏ như vậy mà đã nhìn lén người khác tắm, còn chảy máu mũi, về sau khi trưởng thành sẽ không tốt đẹp gì! 】

Mặc Tứ: Chỉ là con mèo thôi, ngươi đừng dùng khẩu khí như là đang nói đến con người được không, nó chỉ là tò mò thôi, chảy máu mũi đại khái là do cúi đầu nên thiếu Oxy đi!

【??? 】 Mặc Mặc ngươi có lương tâm lập lại một lần nữa không? Ngươi làm sao vậy? Như thế nào đột nhiên lại đối tốt với con mèo này như vậy? Ngươi trước kia không phải như thế _(:_” ∠)_ ngươi đã thay đổi rồi!

Mặc Tứ:……

Nghĩ mèo con đen tối như vậy, hắn mới là không bình thường đó?

Một con mèo con mà thôi, đừng nghĩ quá nhiều!

Bị một con mèo nhìn lúc tắm rửa, nếu là ai thì cũng sẽ không sinh khí, Mặc Tứ đen mặt đại khái cũng là vì mèo con chảy máu mũi, làm hắn không thể tắm tiếp mà thôi.

Cho nên nhìn thấy mèo con khoe mẽ, xoạch xoạch chân ngắn nhỏ trở về, bắt đầu nghiêng đầu bán manh, Mặc Tứ chỉ là búng nhẹ lên trán nó một cái, trách cứ một tiếng “Về sau không được bò lên cao như vậy!”

Tiếp theo, chính là không có tiếp theo.

Chỉ là Mặc Tứ không nghĩ tới, còn chưa cần đến ngày hôm sau, vào lúc ban đêm, mình sẽ bị vả mặt, mèo con dùng hành động thực tế chứng minh, nó không giống những con mèo bình thường!

Ban đêm, trăng lên cao.

Mèo con khẽ meo meo mở to mắt, đôi mắt ở trong đêm tối phá lệ lóe sáng, giống như hai bóng đèn sáng lấp lánh, vô cùng quỷ dị.

Nó hứng thú bừng bừng một đường leo lên giường, tới gần khuôn mặt người đang ngủ say, nhỏ giọng “Meo!”

Đối phương ngủ say không có đáp lại.

Khiến mèo con càng thêm cao hứng, ba ba đi đến, vươn đầu lưỡi nhỏ liếʍ láp gương mặt đối phương, một chút một chút, càng liếʍ càng dùng sức, nhìn tần suất lay động của cái đuôi nhỏ là biết nó rất là vui sướиɠ.

Đột nhiên, nó dừng một chút, quay đầu lại nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài bức màn trắng có một bóng đen, phảng phất như có gì đó đang tới gần cửa sổ, chuẩn bị tùy thời tiến vào.

Mèo con bước vào trạng thái công kích, nhe răng, trong cổ họng tựa hồ phát ra tiếng gầm gừ, muốn đe dọa đối phương.

Bóng ma bên ngoài dừng một chút, giằng co vài giây cuối cùng chậm rãi biến mất, bên ngoài khôi phục lại sự tĩnh lặng, mèo con lúc này mới hài lòng, lại một lần nữa vui sướиɠ liếʍ láp gương mặt chủ nhân.

Cuối cùng chần chờ chớp mắt một cái, vẫn là thật cẩn thận dùng cái mũi ướt dầm dề chạm chạm lên môi đối phương, sau đó cao hứng lăn mấy cái, thành thật dựa vào sườn mặt chủ nhân.

Mặc Tứ đem hết thảy mọi chuyện đều để trong mắt “……”

Cự Vô Bá tấm tắc nói 【 Con mèo này không phải có hai nhân cách đi? Ta hoài nghi con mèo vừa mới bảo vệ ngươi không phải là con mèo đang chiếm tiện nghi của ngươi lúc này :3333】

Mặc Tứ: Ta muốn biết, lúc nãy bên ngoài cửa là cái gì?

【 Ân? Đương nhiên là quỷ. 】

Mặc Tứ: Đây không phải là thế giới bình thường sao? Vì sao lại tồn tại quỷ quái?

【 Chẳng lẽ ngươi quên mất nhiệm vụ thế giới rồi sao? Chúng ta phải tìm kiếm Âm dương khấu, còn phải đóng cửa Âm dương môn, kỳ thật chính là đóng lại cánh cửa âm dương ràng buộc của hai giới, đến lúc đó quỷ hồn sẽ không có nơi để ràng buộc, liền sẽ bị truyền tống đên thế giới hiện đại. Nên lúc này quỷ hồn ở âm giới sẽ không có đủ dương khí để hấp thụ, không thể thương tổn được nhân loại, như vậy nhân loại sẽ có thể an an ổn ổn sinh sống. 】

Mặc Tứ: Phức tạp!

【 Ân, ta cũng cảm thấy vậy (⊙_⊙)】

Mặc Tứ: Như vậy việc tìm Âm dương khấu giao cho ngươi, ta trước tiên sẽ xuống tay ở giá trị phẫn nộ nữ chính!

【(⊙_⊙) Ngươi muốn làm gì? 】

Mặc Tứ: Không làm gì, ta chính là chờ đợi nữ chính tự động tìm tới.

Mặc Tứ: Lúc này, đại khái là Giang Thừa Bạch đối nữ chính rất tò mò, bắt đầu chú ý cô, sau đó luân hãm vào, ta suy nghĩ, thời điểm này nên chú ý tới nữ chính nhiều một chút, có thể phúc nhiều hơn họa!

【……】

【 Kỳ thật dựa vào cốt truyện, nữ chính cũng rất cực khổ, có một đống thân thích cực phẩm dây dưa, Giang Thừa Bạch chỉ hỗ trợ ứng phó, cuối cùng vẫn là nam chính gϊếŧ gà dọa khỉ, hoàn toàn giải quyết, hiện tại đã không có nam chính cùng nam hai trợ giúp, đại khái sẽ thực khổ cực! 】

Mặc Tứ: Ta cũng có đồng tình với cô ta.

【 Ta cũng chưa có nói ta đồng tình với cô ta, có thể đào mồ cha mẹ người khác, rải tro cốt gì đó, đại khái trong lòng cũng quá biếи ŧɦái đi? 】

Mặc Tứ trầm mặc không nói, đối với điểm này vẫn cảm thấy khó có thể chấp nhận, đại khái là đã có tình cảm với nhân loại, còn có hành động tình cảm, nên đối với cái này nữ chính càng không thể chấp nhận.

Mặc Tứ bừng tỉnh, chính mình giống như bị ảnh hưởng.

Nhận thấy được Mặc Tứ tâm tình không xong, Cự Vô Bá yếu nhược nói 【 Cần ta giúp ngươi loại bỏ tình cảm không? Hoặc là xóa đi ký ức? 】

Mặc Tứ: Không cần.

【 Chính là ngươi……】

Mặc Tứ: Ta không sao.

【 Vậy được rồi, ngươi nếu chịu đựng không nổi nhất định phải nói cho ta biết, mấy thế giới tiếp theo, không cần thiết xóa bỏ đi tình cảm thanh trừ mất ký ức, nhất định sẽ rất rối loạn! 】

Cự Vô Bá cũng đã từng đi tới vô số thế giới hoàn thành vô số nhiệm vụ, tự nhiên có thể lý giải được sự chua xót này, đôi khi, rất sợ mình sẽ bị nhân cách phân liệt xuất hiện ra nhân cách thứ hai, nếu vậy sẽ rất đáng sợ!

Mặc Tứ không suy nghĩ nữa tiếp tục nghỉ ngơi, không có trả lời.

Trong lúc ngủ mơ, thấy mình đang đi ở trên đường, có vật gì đó như mèo con đan đuổi tới, hắn xoay người còn chưa kịp ôm lấy nó, liền thấy một trận khói nhẹ, mèo con đột nhiên biến thành hình người, một đôi mắt mang ý cười nhìn hắn, nhẹ giọng kêu “Mới Lương ~~”