Chương 8: Thái Tử Địch Quốc Quá Dính Người

Thái Tử rất vui sướиɠ nhảy nhót trở về, đối với chuyện Khuynh Vương ở trong tẩm cung của mình, mạc danh có loại cảm xúc thỏa mãn cảm, phảng phất như là đã đem người đặt ở nơi chỉ có mình nhìn thấy, là nơi chỉ có mình mới có thể đến, là một điều phi thường tốt đẹp.

Mặc Tứ mặt lạnh nhạt.

“Mới Lương, ta thích ngươi!” Vân Thường hai mắt sáng lấp lánh nhìn hắn, biểu tình thâm tình chân thành.

Mặc Tứ “……” Hắn thu hồi tay mình lại, tiếp tục đọc sách.

Thái Tử bị yên lặng cự tuyệt, cũng không tức giận, dù sao thời gian còn dài, mình có thể dùng thời gian cả đời để bồi hắn, nhất định có thể cảm hóa khối băng này!

Sau khi tự động viên, Thái Tử tiếp tục thổ lộ “Ta lúc trước nghe nói Thái Tử Thịnh Quốc bị thương, nên Khuynh Vương phải dẫn dắt đoàn sứ giả đến Cẩm Quốc, ta liền tò mò, không biết Khuynh Vương là dạng người gì, cư nhiên có thể thay thế Thái Tử.”

Thái Tử bắt đầu hoài niệm “Ta liền trộm mang theo Đất Đen đi Thịnh Quốc, muốn đi nhìn xem Khuynh Vương trông như thế nào, không nghĩ tới cư nhiên……”

Thanh âm đột nhiên im bặt, Thái Tử chìm vào hồi ức không thể miêu tả, sắc mặt ửng đỏ biểu tình hoảng hốt, đột nhiên, hai hàng máu mũi chậm rãi chat xuống, tích táp dính lên thường phục Thái Tử.

Mặc Tứ:……

【 A a a Mặc Mặc hắn ý da^ʍ ngươi! (>﹏<)】

Mặc Tứ:……

Cuối cùng, Mặc Tứ không thể nhịn được nữa đánh một quyền lên mặt Thái Tử, nguyên bản máu mũi chỉ chảy tích táp nháy mắt phun ra, cảnh tượng không thể nhìn thẳng.

【……】 Nguyên lai, Mặc Mặc cũng thực hung tàn Σ( ° △°|||)︴

Thái Tử che lại máu mũi đang chảy tràn lan của mình, nháy mắt cũng thoát ra khỏi hồi ức không thể miêu tả, không khỏi có chút xấu hổ, hắn dùng thau nước đồng ở trong phòng một phen rửa sạch, đến khi máu ngừng chảy liền không quản nữa.

Liền tính bị đánh một quyền, Thái Tử cũng vui sướиɠ tiếp tục hướng Mặc Tứ kê chuyện “Thế nhân đều nói Khuynh Vương thân thể ốm yếu, Mới Lương vừa mới đánh ta một quyền này lực đạo không tồi, thoạt nhìn là thân thể thực tốt.”

Mặc Tứ mặc kệ hắn, tùy ý hắn ở bên người ồn ào, nếu không phải bởi vì dị thế giả khẳng định sẽ xuống tay với hắn, chính mình đang chờ đợi thời cơ, mới sẽ không ở lại chỗ này.

Rốt cuộc, Khuynh Vương thân là một ma ốm, chỉ có chỉ số thông minh cao, giá trị vũ lực lại thấp vô cùng, tự nhiên không thể thoát ra khỏi phòng tối, chính là, Mặc Tứ có thể!

Bị Thái Tử cầm tù ngày đầu tiên, Mặc Tứ thực bình tĩnh, cũng không có kịch liệt phản kháng, khiến Thái Tử càng thêm sợ hãi, e sợ cho đây là bình yên trước giông bão.

Sau mấy ngày phạm vi hoạt động cũng được mở rộng, cuối cùng từ phòng tối biến thành phủ Thái Tử, ám vệ canh giữ lại không giảm đi, ngược lại càng tăng thêm nhiều.

Mặc Tứ suy đoán khả năng thuộc hạ Khuynh Vương sẽ không ngồi yên, bắt đầu tìm kiếm tin tức, cho nên mới làm Thái Tử càng thêm khẩn trương.

Thời cơ đại khái là ngày nọ, Cự Vô Bá đột nhiên nói 【 Hoàng Thượng cấp Thái Tử tuyển tú, nữ chính tham gia, ân, là bị virus ăn mòn nữ chính điều khiển. 】

Mặc Tứ: Khát vọng của nàng bị phóng đại thành gì?

【 Trở thành người trên vạn người (⊙o⊙)…】

Mặc Tứ nhíu mày suy tư, trở thành người trên vạn người, là tới tham gia tuyển tú Thái Tử đi? Sợ là dã tâm không nhỏ, bước đầu tiên mượn cơ hội trở thành trắc phi, rốt cuộc thứ nữ cũng không thể trở thành chính thê, nàng cũng chỉ có thể từng bước một mà bò lên.

Nếu Thái Tử sớm đăng cơ, trắc phi thành nương nương, cũng là một bước kế hoạch đại nhảy vọt, chỉ là nữ chính rốt cuộc vẫn là nữ chính, sợ là nàng chỉ nhắm đến vị trí Hoàng Hậu, một nương nương phẩm cấp sợ là không thỏa mãn được nàng.

Mặc Tứ: Mấy ngày trước đây nói muốn độc chết tỷ tỷ nàng, thành công sao?

【 Không có không có, ta vẫn luôn chú ý, bởi vì dị thế giả đột nhiên xuống tay, nữ chính không kịp hạ thủ. 】

Mặc Tứ gật gật đầu: Nếu là nàng muốn hạ độc, nhớ rõ đem độc dược đổi thành thuốc ngủ, trò khôi hài nháo lớn mới vui!

【……】 Mặc Mặc thật là càng ngày càng đáng sợ QwQ

Trong phủ Thừa Tướng.

Thiếu nữ thân mặc y phục phấn sam cười nhạt nhìn người trước mặt “Muội muội suy nghĩ kỉ chưa? Rốt cuộc muốn gả hay không?”

Vị tỷ tỷ bên cạnh đôi mắt thật lạnh tiếp tục nói “Ta cảm thấy vị tú tài kia rất xứng với ngươi, chờ ta nói mẫu thân định ngày thành hôn cho các ngươi, không cần cảm tạ ta.”

Tú tài là một người đã 30 tuổi, thi rớt đến mười tám thứ liền bị đả kích suốt ngày rượu chè, cho dù lúc thanh tỉnh cũng cả ngày mở miệng ra là thơ với văn, làm bộ dáng tú tài, như vậy mà nói xứng đôi với nàng?

Đào Uyển Tuệ yên lặng nắm chặt nắm tay, nội tâm hắc ám đang không ngừng nảy sinh, đại não không ngừng kêu gào gϊếŧ chết bọn họ, làm cho bọn họ biết chính mình lợi hại!

Nàng không khỏi nhớ tới mưu kế mình chuẩn bị lúc trước, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn, nếu các ngươi vô tình, đừng trách ta vô nghĩa!

Mưu kế đều đã chuẩn bị tốt, thiết kế bẫy để trưởng tỷ xử phạt tỷ tỷ, bất động thanh sắc làm tỷ tỷ càng được Thừa Tướng thương yêu, làm trưởng tỷ bất mãn.

Cuối cùng, hạ độc dược, đem tỷ tỷ độc chết, đẩy lên người trưởng tỷ…… Hết thảy đều thật sự hoàn mỹ.

Đào Uyển Tuệ biết nàng là trưởng nữ, có hại chết một thứ nữ, cũng sẽ không cần lấy mạng đền mạng, bất quá xử phạt theo gia pháp mà thôi, điều nàng muốn chính là Liễu Di Nương và mẹ cả không thể ngồi chung một thuyền, mà là ở vị trí đối địch nhau.

Chỉ cần lúc này dơ tay giúp đỡ, khiến mẹ cả trở thành kẻ bất nhân bất nghĩa, Liễu Di Nương tự nhiên sẽ không lại nghe theo lời mẹ cả, nghe nói Liễu Di Nương xuất thân phương Nam, là con một nhà phú hào, gia tài bạc triệu ra tay rộng rãi.

Chính mình chỉ cần là có tiền, tự nhiên có thể chuẩn bị tốt tất cả mọi chuyện, thậm chí có thể trong lần tuyển tú này tỏa sáng rực rỡ!!!

Chờ đến khi trong hậu viện có tiếng thét chói tay vang lên, Đào Uyển Tuệ nằm ở trên giường lập tức đứng lên, cười tươi, giơ tay lên làm một biểu tượng thắng lợi, hiện tại, kẻ khi dễ nàng người, rốt cuộc đã chết……

Bởi vì tiếng thét chói tai kinh động mọi người, chỉ chốc lát liền có người thông báo cho Thừa Tướng cùng Thừa Tướng phu nhân, ban đêm phủ Thừa Tướng nháy mắt đèn đuốc sáng trưng, Thừa Tướng mặt đen xì bước tới, nhìn nằm nhi nữ đang nằm ở trên giường nhíu mày “Đây là có chuyện gì?”

“Lão gia thật không tốt, tiểu thư, tiểu thư đã chết rồi!” Nô tỳ hầu hạ bên người tỷ tỷ lớn tiếng khóc lóc kể lể, nước mắt chảy ròng ròng, nhìn rất chân thành.

Liễu Di Nương nghe được tin tức vội vã đến, thấy nhi nữ của mình vô thanh vô tức nằm ở trên giường, tức khắc bắt đầu khóc lóc, thống khổ nói “Con của ta, nhi nữ đáng thương của ta, con làm sao vậy, con mau mở to mắt nhìn Di Nương……”

Thừa tướng tùy ý chọn một tên nô tỳ dò hỏi “Nói rõ ràng, rốt cuộc sao lại thế này!”

“Nô tỳ… Nô tỳ cũng không biết, tiểu thư trước khi ngủ có uống một chén chè hạt sen, kết quả nửa đêm nô tỳ nghe được tiếng vang, liền thấy tiểu thư đã……” Nói đến này, nha hoàn bi thống không thôi, đã nói không ra lời.

Thừa Tướng nhíu mày, một bên phái người đi mời đại phu, một bên bắt đầu tra rõ sự tình, tìm hiểu nguồn gốc mọi chuyện, tất cả chứng cứ có được đều hướng về trưởng nữ cho đến bây giờ còn chưa xuất hiện.

Thừa Tướng phu nhân mồ hôi lạnh ròng ròng nói “Không có khả năng, con ta sao có thể gϊếŧ người, các nàng ngày thường quan hệ rất tốt, sao có thể gϊếŧ muội muội mình!”

Liễu Di Nương lớn tiếng “Chính là ngươi, chính là ngươi đãng dạy ra một nhi nữ nhẫn tâm đến thế, ngày thường cùng con ta cãi cọ, thường ngày cũng hay ngược đãi nó, trưởng nữ kia của người căn bản không xem đứa con đáng thương của ta là muội muội của nó!”

Mất đi nhi nữ, Liễu Di Nương giống như là một chó điên, nơi nơi cắn người, hiện giờ lời nói ra tự nhiên là càng thêm điên cuồng, nếu không phải bọn nha hoàn ngăn lại, sợ là đã xông lên đánh rách mặt mẹ cả!

Nữ chính Đào Uyển Tuệ đúng lúc lên sân khấu “Người cũng đã chết rồi, Liễu Di Nương chớ bi thương quá độ, sợ là tỷ tỷ ở nơi linh thiêng cũng không chịu nổi!”

Liễu Di Nương quả nhiên lại ôm nhi nữ của mình khóc lóc, đối với Thừa Tướng phu nhân càng thêm hận ý.

Đào Uyển Tuệ muốn chính là cái này, ở bên trong không dấu vết châm ngòi vài câu, Thừa Tướng dò hỏi nàng, nàng thành thật công đạo “Con chỉ biết trưởng tỷ nói sẽ cho tỷ tỷ một hôn sự tốt là một vị tú tài nào đó, tỷ tỷ không muốn, hai người phát sinh tranh chấp, tỷ tỷ không cẩn thận đẩy ngã trưởng tỷ, chuyện còn lại con cũng không biết……”

Bởi vì trưởng tỷ cùng tỷ tỷ lúc cãi nhau đều cách xa mọi người, nên không ai biết nguyên nhân, chỉ nhìn thấy tỷ tỷ đẩy ngã trưởng tỷ.

Đào Uyển Tuệ nói như vậy, liền đem toàn bộ trách nhiệm đẩy lên người trưởng tỷ!

Thừa Tướng phu nhân tức giận nói “Nha đầu này tốt nhất ngậm miệng lại, chớ có thêm mắm thêm muối!”

Đào Uyển Tuệ co rúm lại một chút “Con, con không có……”

Liễu Di Nương tức khắc lên tiếng “Ngươi tức giận cái gì, Uyển Tuệ nói sai sao, ngươi đây là chột dạ đi, ngươi đây là ở trước mắt lão gia uy hϊếp người!”

Thừa Tướng phu nhân sắc mặt trắng bệch “Các ngươi, các ngươi thật là ngu không ai bằng!”

Thừa Tướng vẫn luôn không nói gì, ánh mắt luôn đánh giá Đào Uyển Tuệ đang cố gắng châm ngòi bên cạnh.

Chờ đến khi Liễu Di Nương cùng Thừa Tướng phu cãi nhau đến người ngã ngựa đổ, đại phu rốt cuộc vội vàng mà đến, nói là muốn nghiệm thi, công cụ tất cả đều chuẩn bị tốt, kết quả đại phu nhìn một lúc liền lên tiếng.

Đại phu dùng kim châm châm vào huyệt mạch người đang nằm trên giường vài cái, liền thấy người đang nằm trên giường chậm rãi phun ra một tiếng, khôi phục hô hấp, dần dần thức tỉnh lại.

Vừa mở mắt ra, nàng nhìn tất cả mọi người đều đang vây quanh giường mà sợ hãi, hoảng loạn kéo chăn lên đắp kín người, ngạc nhiên nói “Này, đây là có chuyện gì?”

So với nàng càng thêm khϊếp sợ là những người trong nhà, trong đó khϊếp sợ nhất chính là Đào Uyển Tuệ, nàng không nghĩ tới, mình rõ ràng đã mua thạch tín, nhưng đối phương vì cái gì lại chỉ là ‘tạm thời tử vong’ lại được cứu sống đây?

Đối mặt với tầm mắt lãnh đạm của mẹ cả, Đào Uyển Tuệ cúi đầu tránh né, nhớ tới mình vừa mới châm ngòi, tức khắc toàn thân lạnh lẽo.

……

【 Chậc chậc chậc, nữ chính sợ là nghĩ rằng mình đã mua phải dược giả! 】

Cự Vô Bá ở một bên tiếp sóng, hai người cùng xem một hồi khôi hài, tâm tình có chút mới lạ.

Mặc Tứ bình tĩnh uống trà: Nếu là nữ chính dựa theo kế hoạch lúc đầu chỉ giá họa người khác nàng có lẽ sẽ thành công, nhưng là dã tâm biến lớn, tự nhiên muốn càng nhiều hơn.

【 Tỷ như nói muốn Liễu Di Nương kết thân? 】

Mặc Tứ: Ân!

【 Sau khi kết thân nàng có thể là gì? 】

Mặc Tứ: Tuyển tú.

【(⊙o⊙) Oa, nguyên lai là như vậy, nàng đây là muốn tìm người đi trên cùng một cái thuyền! 】

Mặc Tứ: Ân, đáng tiếc, Liễu Di Nương xuất thân con nhà phú họ cũng không phải là người ngu xuẩn, nghênh đón nữ chính, sợ là những ngày càng thêm khổ sở.

【 Tuy rằng nữ chính không làm thì không chết, nhưng nếu nữ chính không thâm, chúng ta cũng sẽ không có giá trị phẫn nộ! 】

Mặc Tứ cười: Gấp cái gì, sẽ có cơ hội cùng nàng nói chuyện!

【……】 một kích là trúng gì đó, vừa nhìn con mồi ngày càng bị dồn vào đường cùng vừa ngồi thưởng thức trà! Hơn nữa, càng có cả vui sướиɠ, Mặc Mặc hình như càng ngày càng hung tàn QwQ

Tác giả có lời muốn nói: có một câu chuyện.

Muốn trở thành tiểu thiên sứ, ngươi lại lười vỗ cánh, sợ là người sẽ chết QwQ

Muốn trở thành tiểu thiên sứ người người không dám mạo phạm, ta bẻ cánh ngươi xem ngươi làm sao bay lượn?*