Chương 1

Năm nay Lâm Táp Ngữ mười bảy tuổi, học lớp 11, sau khi khai giảng sẽ lên lớp 12, còn có một năm nữa là thi tốt nghiệp trung học.

Chỉ còn một năm, cô có thể thoát khỏi việc học nặng nề và hưởng thụ tuổi thanh xuân tốt đẹp của mình.

Việc học thật sự rất là phiền, phương thức giải tỏa duy nhất của cô là đọc tiểu thuyết và ngủ.

Sau khi bước vào tuổi dậy thì, cô nhanh chóng phát dục, xem nhiều tiểu thuyết ngôn tình, bên trong có miêu tả rõ ràng, nhờ thế cô cũng học được cách thủ da^ʍ.

Trước kia cô chỉ cảm thấy kẹp chân lại cọ sát thôi cũng rất thoải mái, nhưng chưa từng nghĩ nhiều hơn nữa, tuy nhiên sau khi xem qua nhiều tiểu thuyết ngôn tình rõ ràng và những hình ảnh khiêu da^ʍ, cô mới tự mình trải nghiệm qua đủ các loại tư thế, mỗi đêm tự mình chơi một lát, cảm thấy rất thoải mái.

Dạo gần đây cô còn tự trải nghiệm một phương thức giải tỏa áp lực mới, đó chính là thủ da^ʍ ảo tưởng.

Cô sẽ nghĩ đến cảnh tượng bị người khác xâm phạm, nghĩ đến những người liếʍ láp đè lên ở trên người cô, hung hăng xâm nhập vào cô, làm cho cô vui vẻ.

Tối hôm đó, cô lại làm xong một đống bài thi, mặc dù buồn ngủ muốn chết, nhưng cô vẫn không tài nào ngủ được.

Vì thế cô trở mình, nằm nghiêng, trong đêm tối đen kịt, một tay của cô thâm nhập vào trong áo ngủ, một tay sờ lên ngực mình.

Cô vô cùng tự nhiên xoa bóp, vân vê, sau đó nắm núʍ ѵú của mình, nắn nhéo nó, tay kia cũng không ngừng nghỉ, đảo quanh bụng dưới của mình, tiếp đến chậm rãi xâm nhập, sờ tới l*и nhỏ của bản thân.

Có chút khô khốc, ngón tay dùng sức cắm vào có chút đau.

Lâm Táp Ngữ lại vươn ngón tay ra, để vào trong miệng liếʍ liếʍ, tưởng tượng có người đang hôn ngón tay của cô, đợi cho đến khi nước miếng dính vào ngón tay khiến cho nó trở nên ướŧ áŧ.

Cô thử đưa ngón tay xuống vuốt ve l*и nhỏ của mình, đẩy khe hở chật hẹp giữa môi âʍ ɦộ ra, tìm kiếm hạt đậu nhỏ giấu ở trong đó, đây là hạt đậu nhỏ của cô.

Lâm Táp Ngữ vuốt âm đế, vẫn không nhanh không chậm xoa bóp.

Nước trong lỗ nhỏ trơn trượt thấm ướt ngón tay cô, khiến cho động tác giữa ngón tay cô không hề khô khốc và chẳng bị cản trở lại nữa.

Lâm Táp Ngữ đổi một tay khác, hai tay đồng thời kí©h thí©ɧ, một tay vuốt ve bụng phải của mình, tay kia dùng hai ngón tay kẹp thịt trên dưới trái phải tới tới lui lui, tìm được một chỗ làm cho mình sảng khoái, cô lập tức chuyên tâm loay hoay nơi này.

L*и nhỏ đã ướŧ áŧ, trong lòng kích động.

Nhưng cái này còn chưa đủ, chưa đủ sảng khoái, l*и nhỏ ướŧ áŧ trơn nhẵn lại mềm mại, có cảm giác trống rỗng.

Ngón tay Lâm Táp Ngữ cắm vào, lại đi ra xoa bóp hoa tâm, trong đầu tưởng tượng một người nào đó với khuôn mặt không rõ ràng lắm, cô đang dùng ngón tay thô to của mình làm thao tác thưởng thức cái l*и bé nhỏ của mình, nghĩ như vậy, lỗ nhỏ càng ướŧ áŧ hơn, càng ngứa ngáy hơn nữa.

Lâm Táp kẹp chặt hai chân, trong l*и nổi lên cảm giác ngứa ngáy thèm khát kɧoáı ©ảʍ.