Chương 17: Lão lưu manh (tróc trùng)

Chỉ khoảng nửa phút, Thương Hành đã đi đến trước mặt gã, thanh âm không lớn không nhỏ, êm tai vừa vặn, mà ngay cả tư thế vươn tay cũng khéo léo kì lạ: “Ngài có phải là người đại diện hàng đầu của giải trí Hoài Mộng, Chu Đồng tiên sinh không?”

Chu Đồng cảm thấy chính mình đã say, nếu không sao có thể có một vị mỹ nam tử từ trên trời giáng xuống khen mình là người đại diện hàng đầu như vậy?

Chu Đồng vô thức mở miệng, không thể chờ đợi nắm lấy tay của đối phương, liếc mắt nhìn chằm chằm mặt Thương Hành, ngay cả người trẻ tuổi bên cạnh nhân cơ hội trốn đi lúc nào cũng không biết.

“Tôi chính là Chu Đồng, không biết cậu là?”

Thương Hành nhẹ nhàng rút về tay, cười nhạt nói:

“Là như vậy, tôi tên Thương Hành, nhìn thấy cảnh phát triển vô cùng xán lạn của quý công ty nên cũng muốn nếm thử sự phát triển của giới giải trí, vì nghe nói tới đại danh của Chu tiên sinh bèn đến đây tự mình đề cử. Không biết có may mắn lọt vào mắt xanh của Chu tiên sinh hay không?”

Cái gì? Thế mà còn có loại chuyện tốt này đưa lên cửa?

Cảm giác say của Chu Đồng dâng lên, lửa nóng cay nồng bất giác bừng tỉnh, không ngừng hội tụ xuống dưới: “Đương nhiên, đương nhiên, lấy tư chất của cậu, đi theo tôi, tôi nhất định đảm bảo cậu sẽ nổi tiếng!”

“Nhưng mà” Chu Đồng vẫn chưa hoàn toàn bị sắc đẹp làm choáng váng đầu óc: “Theo quy củ của công ty chúng tôi, chỉ có nghệ sĩ ký hợp đồng toàn phần mới được hưởng thụ nhiều tài nguyên, kiếm được nhiều tiền, cậu không cần lo lắng, chỉ cần cậu tin tưởng tôi, tôi nhất định lăng xê cậu, hê hê…”

Thương Hành cười như không cười liếc gã một cái: “Toàn phần? Anh xem tôi là người thiếu tiền sao?”

“A.” Chu Đồng chớp chớp mắt, đánh giá hắn từ đầu đến chân, làm người hoạt động lâu năm trong giới giải trí, gã không thể nhìn lầm người, nhưng Thương Hành rõ ràng không giống như người mới chưa từng trải, Chu Đồng bỗng cảm thấy hơi khó giải quyết.

Thương Hành có chút thất vọng: “Nếu chỉ có như vậy thì thôi, dù sao tôi cũng chỉ muốn vui đùa một chút, không muốn nhiều trói buộc.”

“Ôi, đừng, đừng.” Chu Đồng vội ngăn hắn lại, xoa xoa tay: “Vậy… Cậu muốn kí dạng hợp đồng nào? Chúng ta có thể tìm một chỗ ngồi xuống, từ từ nói chuyện.”

Thương Hành đang muốn mở miệng, chợt nghe từ phía cửa hội trường truyền đến một trận ồn ào.

Hai người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy giữa đám đông, một nhóm bảo vệ áo đen đang vây quanh một vị nam nhân tây trang phẳng phiu đi vào hội trường, ngay cả tổng giám đốc giải trí Hoài Mộng cũng tự mình tiến lên nghênh đón.

Là Cố Lẫm đến.