Chương 1: Tài khoản công cộng "Xem mắt vượt thời không"

Hải Thành, Quận Hoàng Giang, nhà hàng Xúc Luyến.

"Chào người đẹp, đến xem mắt đúng không?”

Khi Trần Tế Thống tìm đến nơi, đối diện đã xuất hiện một cô gái trang điểm xinh đẹp. Sau lời bắt chuyện của anh ta, cô gái nghiêng đầu và quay lại, sau một vài cái nhìn, cô nàng mới gật đầu "Đúng vậy".

"Thật ngại quá, tôi vừa tan làm đã đến đây nhưng mất một chút thời gian tìm địa điểm."

"Không sao anh chỉ đến muộn 5 phút."

"Xin lỗi.”

Trần Tế không rõ là cô nàng đang mỉa mai hay là phàn nàn, tóm lại xin lỗi là đúng rồi, rốt cuộc thì anh ta cũng là người đến muộn.

Cô gái phía đối diện đối diện mở miệng và không nói gì thêm nữa, với giọng thiếu kiên nhẫn: "Chúng ta gọi đồ ăn trước đi, sau đó nói chuyện tiếp"

Trần Tế nghĩ một lúc, "Tôi thấy hay là mình tự giới thiệu trước đi, làm quen một chút."

Phục vụ bưng lên một tách trà.

"Ý anh là sao? Đến một bữa ăn mà cũng không muốn mời?"

"Ý anh là sao? Đến một bữa ăn mà cũng không mời?"

Giọng cô gái khá lớn tiếng, một vài người gần đó đã nhìn qua.

Giá ở nhà hàng này khá cao, người bình thường muốn cải thiện bữa ăn sẽ không đến đây, giọng cô gái càng lớn hơn, tự nhiên đã thu hút ánh nhìn của nhiều người.

"Anh không phải thật sự nghèo đến mức đó đúng không?"

Cô gái trang điểm tinh tế hỏi lại một lần nữa

Trần Tế sắc mặt kỳ lạ nhìn cô gái.

Thật ra từ lúc gặp cô lần đầu tiên, Trần Tế đã cảm thấy rằng lần xem mắt này sẽ thất bại.

Xem mắt hàng chục lần, Trần Tế có thể coi là mình có một bộ tiêu chuẩn nhìn người.

Đầu tiên, phụ nữ học vấn cao tố chất cao, anh ta căn bản không nghĩ đến, bởi vì yêu cầu của những người này thường rất cao.

Một căn nhà 120 mét vuông ở Hải Thành, nhà ở trong Đường Vành Đai Thứ ba là cơ sơ, nếu không có, thì là một căn biệt thự ở ngoại ô, hoặc mặt bằng lớn, hoặc có đủ tài chính để mua nhà.

Một yêu cầu Trần Tế cũng không thể đáp ứng.

Anh ta tốt nghiệp Đại học giao thông Thượng Hải, học vấn khá ổn, nhưng gia đình khá bình thường, bố mẹ là công nhân, tuy có lương hưu, nhưng không thể giúp anh ta mua nhà.

Công việc cũng được, làm lập trình viên trong một nhà máy lơn 3 năm, nhưng không thể trụ được nên đã cùng với 996 người khác khởi nghiệp, người khác góp tiền anh ta góp sức, lấy được một chút cổ phiếu, đáng tiếc là công ty đã mấy năm rồi vẫn trong tình trạng không khấm khá.

Mua nhà thì có thể, nhưng cần phải vay tiền, có một phần áp lực nhất định.

Vậy nên, đối với nữ học vấn cao tố chất cao mà nói, Trần Tế không đáp ứng được yêu cầu của họ, đẹp trại cao 1m8 cũng không được.

Lần khác,

Một cố gái học vấn bình thường, gia cảnh bình thường, công việc cũng bình thường.

Đối với những cô gái này nếu trang điểm thật tinh tế, túi xách trang sức 10~20 vạn trở lên, toàn thân toát lên những thương hiệu nổi tiếng, Trần Tế vừa nhìn đã muốn trượt đi trong nháy mắt.

Cô gái trước mặt nếu anh ta đoán không sai, thì chính là thuộc top này.

Hơn nữa với những phụ nữ thuộc nhóm này, thường có một điểm rất kì lạ:

Trần Tế kết bạn với cô ta ba tuần rồi, nói chuyện không quá mười câu, không đi tắm thì cũng đang chơi với bạn, khi hỏi cô ta thì không phải "ừ" thì là "không", nửa tiếng tin nhắn không chắc là trả lời, tối qua mới gửi một hình ảnh một địa chỉ, nói muốn ăn tối với anh ta ở đây.

Lúc đó Trần Tế đã đặt câu hỏi liệu ở đây có quá đắt, không nghe cô ta giới thiệu xuất thân từ Bạch Phú Mỹ mà.

Cô ta không trả lời.

Hơn nữa mẹ của Trần Tế gọi điện đến, nói như tát vào mặt, người giới thiệu gọi điện đến cho bà rồi, nói Trần Tế nhanh mời cô ấy, đừng có keo kiệt, tiền mẹ anh ta sẽ trả!

Trần Tế đương nhiên không muốn mẹ trả tiền, đành cố gắng đến xem mắt lần này.

"Tôi thấy rằng, đây không liên quan đến tiền bạc, mà là..."

"Được rồi, tôi đi"

Trần Tế vẫn đang suy nghĩ để nói, cô gái đối diện đã đứng lên, và mang theo túi.

Không có thì đi lập tức.

Hình như vẫn cho Trần Tế một cơ hội để níu kéo.

Nhưng Trần Tế chỉ cười và làm một cử chỉ mời.

Khiến cô ta tức giận đùng đùng, nhìn anh ta bằng ánh mắt căm phẫn:

"Tôi Trương Diên Diên, xui xẻo tám đời mới gặp một tên nghèo kiết xác như anh"

Mắng xong, quay lưng rời đi.

Tiếng giày lộc cộc của giày cao gót, lại khiến cho nhiều người dồn ánh mắt nhìn đến.

"...Haizz"

Trần Tế bỏ lại phía sau thở dài, xem mắt hàng chục lần rồi, lần này coi như phá kỷ lục sớm

Thậm chí tên của đối phương sau cùng anh ta mới biết.

Không lẽ người ta nói, xem mắt là người đàn ông không biết làm hài lòng các cô gái, đi theo đuổi những cô gái khó tán nhất.

Xem mắt đến nỗi nhức đầu.

"Phục vụ, thanh toán"

Bị không ít người nhìn thấy, Trần Tế điềm tĩnh uống hết tách trà, dù sao người mất mặt không phải chỉ một mình anh ta.

Nhân viên phục vụ nhìn vào hai tách trà và một món điểm tâm trên bàn, toàn bộ quá trình đều trong tầm mắt của cô ấy, không thể nhịn cười nói: "Tiên sinh, ngài nên cảm thấy vui mừng, vì cô gái lúc này vừa đến đã gọi một món điểm tâm và bắt đầu chụp hình..."

Trần Tế hiểu ngay lập tức,

Đăng lên lịch sử trò truyện đúng không?

Khoan khoan, không phải đi xem mắt với anh ta là để chụp hình đăng lên mạng chứ?

Hơn nữa anh ta còn chưa xuất hiện, là một mình cô ta, trang điểm xinh đẹp, đến nhà hàng Xúc Luyến ăn một bữa tối sang trọng?

"Cảm ơn"

Trần Tế có chút ấn tượng về nhà hàng này, nhân viên phục vụ ở đây rất tốt.

"Tính giúp tôi xem bao nhiêu tiền?"

"Vâng, anh đợi một chút"

Trong lúc đợi hoá đơn, Trần Tế nhận được một cuộc gọi.

Cầm lên nhìn, đó là mẹ.

Như dự liệu, vì lần xem mắt này, Trương Diên vừa ra khỏi cửa đã gọi điện cho người giới thiệu để phàn nàn

"Lần này không thành thì thôi, mẹ con vừa nghe ngóng xong, hoá ra cô ta không có công việc, may mà không thành."

Trần Tế nhếch mép nói: "Bỏ qua đi mẹ, để con tự tìm, mẹ đừng bận tâm nữa."

"Con tìm? Tìm thế nào? Tính của con như thế, công việc như thế, mẹ còn thấy xấu hổ thay con"

"Đúng rồi, con gái của Trương Thúc kết hôn rồi con biết không? nghe nói là tìm ở trên phần mềm hẹn họ đó, con nhanh lên đó tìm đi"

Phần mềm hẹn hò?

Trong ấn tượng của Trần Tế, những app này đều là lừa tiền người tham gia, chẳng thà tìm một cô nương tin cậy ở trong cùng thành phố, ít nhất nam nữ cùng thành phố còn có thể gặp mặt.

Nhưng anh ta không thể làm trái ý mẹ, đành ậm ờ đồng ý:

Ngày mai rồi tính

Đối phó xong với người nhà, Trần Tế thở phào nhẹ nhõm, nói với em gái đang ở quầy lễ tân: "Hoá đơn của tôi xong chưa?"

"Vâng, xong ngay đây, xin lỗi, vừa rồi sếp của tôi vừa nghe được động tĩnh, nên muốn tìm hiểu tình hình một chút."

Cô gái ở quầy lễ tân, chỉ vào một căn phòng riêng yên tĩnh được che chở bởi một hàng rào gỗ bên cạnh.

Trần Tế Thống có thể nhìn thấy có hai cô gái đang ngồi bên trong, trong đó có một cô thân hình cao ráo, cô nhân viên vừa rồi đang ở cửa báo cáo với cô ta.

Hơn nữa dường như hai cô gái này đều là sếp, vì Trần Tế nghe thây nhân viên phục vụ gọi một trong hai cô là sếp, cử chỉ khác biệt.

Không lâu, nhân viên phục vụ đến, tuyên bố miễn phí cho Trần Tế.

"Miễn phí?"

"Đúng vậy, miễn phí, bởi vì không phải anh đặt bàn, điểm không phải anh ăn, anh ăn ở chỗ tôi cũng không được vui vẻ, vậy nên một chút tiền này không cần thanh toán."

"Vậy nha"

Trần Tế nghĩ một lúc, chẳng lẽ, chủ nhà hàng này thấy anh ta xem mắt thất bại, nên muốn cho anh ta một chút an ủi?

"Chắc chắn miễn phí?"

"Chắc chăn!"

" Vậy thì cảm ơn nha, còn nữa giúp tôi cảm ơn đến sếp của cô."

Trần Tế cũng không cố kiên quyết trả tiền, cười với nhân viên phục vụ xong, thì rời khỏi nhà hàng Xúc Luyến.

Thân là lập trình viên, Đối diện với tình huống "Fail" và "error", luôn không tự chủ xem xét vấn đề.

Trần Tế cũng như vậy.

Trong lúc đợi thang máy, não ngập tràn suy nghĩ về quá trình xem mắt hôm nay.

Nhưng anh ta có nghĩ thế nào, lần xem mắt thất bại này, đều là ở chỗ vận dụng nhóm đối tượng của người khác, nhưng đến đối tượng của mình thì đều gặp vấn đề.

"Phải tự mình viết ra kinh nghiệm nhóm đối tượng của mình mới tin cậy được"

Đang lẩm bẩm, Trấn Tế cầm điện thoại ra, chuẩn bị tìm một số cuộc xem mắt cùng thành phố ở trên Wechat, tham gia mấy nhóm lớn trên mạng xã hội.

Tìm kiếm: Xem mắt ở Hải Thành.

Tìm ra một loạt tài khoản công cộng, Hồng Nương Hải Thành, Nam nữ Hải Thành, Nhóm Rùa Biển,....

Tạo thành một thành phố lớn hai nghìn vạn người, nhóm xem mắt thì vô số kể.

Nhưng Trần Tế ngay lập tức bị hấp dẫn bởi một tài khoản xem mắt đặc biệt.

"Xem mắt vượt thời không"

Biểu tượng của tài khoản là một thiếu nữ cơ khí đầy tính viễn tưởng, giống như một em bé trong cơ thể của người mẹ cuộn tròn trong biển sao rộng lớn, mái tóc dài trắng như tuyết đang tung bay, tư thế yếu ớt chìm vào giấc ngủ rất dễ thương.

Trần Tế nhấp vào nó.

"Thời không đang trong quá trình tải, vui lòng chờ đợi,..."

Đang tải? tài khoản chung cũng cần tải ư?