Chương 10: Cấm túc (2)

Sau khi trở về Lăng Mai uyển, Ổ Tình mới hiểu ra.

Tại sao Hoàng hậu lại nói nàng điên? Rất đơn giản.

—— Ở thời đại này, hoàng quyền đã in quá sâu vào nội tâm con người, không có kẻ nào dám ngang nhiên nhục mạ Hoàng đế.

Nàng diễn quá khoa trường, không ngờ bị phản tác dụng, khiến người ta tưởng nàng bị điên.

Ổ Tình vô cùng đau đớn, vô cùng hối hận.

Tiểu Lộc Tử cùng hai thái giám mạnh mẽ áp giải nàng về Lăng Mai uyển, căn bản không cho nàng cơ hội chạy thoát.

Vừa bước vào, Tiểu Lộc Tử đã thấy cảnh tượng tiêu điều trong viện.

Vị trí Lăng Mai uyển hẻo lánh, dường như đã bị sự phồn hoa của năm tháng bỏ quên. Tòa cung điện nằm trong một góc u tĩnh, bị bức tường cung cấm vờn quanh như ngăn cách với thế nhân. Khó trách Ổ Tình đi từ rạng sáng phải mất một canh giờ mới tới Khôn Ninh cung.

Vốn dĩ một viện có thể đủ chỗ cho hai tiểu chủ, Lăng Mai Uyển chỉ có mình Ổ Đáp ứng ở, nhìn qua cũng chẳng thấy rộng rãi.

Trong Uyển cây cỏ thưa thớt, chỉ có hai cây tuyết mai khô gầy, cỏ và cây cối bên đường cũng đã lâu chưa được chăm sóc, vô cùng qua loa lấy lệ.

Hai cung nữ cầm miếng vải rách ngồi trên lan can lau đến chán chường, hai tên thái giám khác ngồi trên bậc thang ngủ gà ngủ gật.

Lũ nô tài này, sống còn thoải mái hơn tiểu chủ của bọn hắn.

Tiểu Lộc Tử chỉ nhìn lướt qua, trong lòng đối với loại nô tài lười biếng này vô cùng chán ghét.

Ổ Đáp ứng là người Hoàng hậu nương nương coi trọng, sao có thể để mấy tên lười nhác này hầu hạ?

Nhìn vào đồ đạc trong viện, còn không bằng nơi ở của mấy nữ quan. Không, thậm chí còn không bằng một cung nữ chưởng sự.

Thấy Ổ Đáp ứng bị Tiểu Lộc Tử mang về, bọn hạ nhân đều nơm nớp lo sợ bò dậy, vội vàng quỳ xuống.

Bọn họ không sợ chủ tử mắc lỗi, chỉ sợ chủ tử mắc lỗi liên lụy đến mình. Tiểu Lộc Tử là thái giám chưởng sự trong cung Hoàng hậu, hắn xuất hiện ở đây chính là ý tứ của Hoàng hậu.

Tiểu Lộc Tử đem hết thảy thu vào mắt, trong lòng khịt mũi khinh thường.

Hắn hắng giọng, nói: “Hoàng hậu có lệnh, Ổ Đáp ứng mắc bệnh nặng, từ hôm nay trở đi. Lăng Mai uyển đóng cửa từ chối tiếp khách.”

Bọn hạ nhân Lăng Mai uyển xáo xác nhìn nhau. Ổ Đáp ứng vốn đã không được sủng ái, giờ còn đắc tội Hoàng hậu, tiếp tục ở lại chỗ này, bọn họ còn đường sống sao?

Cẩm Tú ở trong phòng nghe được câu này, nhanh chóng buông đồ trong tay, hoang mang rối loạn chạy ra ngoài.

Cảnh trước mắt, làm tim Cẩm Tú như bị đao cắt.

Ổ Tình bị hai tên thái giám thô lô lỗi kéo, thân ảnh nhỏ bé bất lực, hai mắt đau đớn nhìn Cẩm Tú. Cẩm Tú không nhịn được mà khóc nức nở, nước mắt rơi như mưa.

“Tiểu chủ! Đều là lỗi của nô tỳ, là nô tỳ không chăm sóc tiểu chủ tốt ô ô ô ô……”

Cẩm Tú bò đến trước mặt Ổ Tình, ôm lấy chân nàng bắt đầu khóc lớn.

Ổ Tình đỡ trán. Không không không, đều do nàng sai, là nàng không tìm được cơ hội chết tốt hơn.

Ánh mắt Tiểu Lộc Tử thăm dò xung quanh, thanh âm trầm thấp, ẩn chứa uy hϊếp nói: “Ổ Đáp ứng chỉ tạm thời mắc bệnh, cần phải tĩnh dưỡng. Nếu Đáp ứng xảy ra chuyện gì, Hoàng hậu nương nương nhất định không tha cho các ngươi.”

Bọn hạ nhân sôi nổi hô to nói không dám, cúi xuống dập đầu.

Cửa lớn Lăng Mai Uyển chậm rãi khép lại, cắt đứt ánh mắt tò mò của người ngoài.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, trừ bỏ phi tần hôm nay tới thỉnh an Hoàng hậu, còn lại không một ai biết chuyện phát sinh ở Khôn Ninh cung.

Đến khi mọi người phản ứng lại, nhóm nữ nhân tâm kế thâm sâu chốn hậu cung đã bắt đầu bỏ đá xuống giếng.

Nữ nhân trong “Cung tâm khuyết” đều không phải đèn cạn dầu, ỷ mạnh hϊếp yếu là chuyện thường tình. Một ngày không đấu đá nhau, các nàng sẽ thấy không thoải mái.

Mấy vị phi tử phân vị thấp tay trong tay, cố tình đi đường vòng tới “vấn an” Ổ Đáp ứng.

Nhưng mà, khi các nàng tới Lăng Mai Uyển, mới phát hiện cửa lớn đóng chặt, Hoãng hậu đã hạ lệnh phong tỏa từ bao giờ.

Các nàng nhìn nhau, trên mặt là thất vọng cùng bất đắc dĩ, đành phải tự giác giải tán. Hành động này của Hoàng hậu, chắc chắn là để bảo vệ Ổ Đáp ứng, không cho phi tử khác khi dễ nàng.

Mà phi tần có địa vị cao lại cẩn thận tự vấn một phen, cảm thấy bản thân hoàn toàn không cần làm khó dễ Ổ Đáp ứng.

Chức quan của phụ thân nàng thấp, lại còn là một thanh quan trong sạch, giở trò cũng chả được lợi lộc gì. Bản thân Ổ Tình cũng không được Hoàng đế sủng ái, cho dù giẫm đạp nàng, chúng phi cũng ngại xui xẻo.

Hơn nữa……

Chúng phi vô cùng ăn ý, không rủ mà cùng theo dõi động tĩnh phía Lâm Hoa điện.

Đó là một cung điện vô cùng hoa lệ, là nơi ở của Lâm Quý phi.

Biết Hoàng hậu bảo vệ Ổ Đáp ứng, Quý phi há có thể ngồi yên để đối phương tùy ý bồi dưỡng thế lực?