Chương 2

Chương 2

Lúc Dương Liễu vào phòng thì gương mặt đã đỏ bừng vì bị gió thổi, Dương Lâm còn chưa ngủ, ở phòng bếp chuyên chú hâm nóng lại sữa bò, quay đầu lại nhìn gương mặt đỏ bừng của cô dưới ánh đèn, liền hỏi: “Gió rất lớn sao?”

“Ừ.”

Dương Liễu ngẩng đầu nhìn bóng lưng hắn, chỉ nói: “Đeo khăn quàng cổ.”

Quần áo trong tủ của cô nhiều đến cả một mặt tường to, ngay cả trong tủ quần áo của hắn đều là quần áo mùa hè của cô, chờ đến mùa hè quần áo trong tủ của hắn sẽ chuyển đến chỗ của cô, hơn nữa quần áo mùa đông sẽ được dọn đi. Quần áo của Dương Lâm chỉ có một ít dồn ở trong góc nhìn rất đáng thương, quanh năm suốt tháng chỉ có một vài bộ, thời gian hắn mặc quần áo lao động dài gấp mấy lần thời gian Dương Liễu mặc đồng phục học sinh.

Dương Liễu lấy ra khăn quàng cổ màu nâu nhạt và màu đen sẫm, đem khăn quàng cổ màu đen sẫm treo lên giá treo ở lối ra vào cho hắn, còn khăn quàng cổ màu nâu nhạt và áo khoác của mình thì cô đặt ở cùng nhau.

Cô rất sốt ruột, ngày hôm qua bị hắn thổi khí lúc sau tâm liền ngứa, càng đừng nói hôm nay làm bài còn rất tốt, cô hưng phấn quá mức, nói với hắn mình muốn đi tắm rửa, cô không nghe rõ Dương Lâm nói sữa bò rất nhanh sẽ hâm nóng xong liền xoay người đi về phía phòng tắm.

Sau khi xong tiết tự học buổi tối thì về đến nhà đã hơn mười giờ, cô tắm xong cảm thấy sạch sẽ thoải mái hơn, sau khi rửa mặt xong thì cũng đã 11 giờ, tiếp theo đặt báo thức lúc 6 giờ thức dậy, do thời gian ngủ của cô rất ngắn nên thời gian giải trí cũng phải cân nhắc kĩ càng.

Dương Liễu quên mất việc uống sữa bò, mặc lên chiếc váy ngủ dài liền từ dưới giường đem món đồ chơi trộm mua bày ra tới, đeo lên tai nghe và khởi động máy điện thoại, hai tay sau khi xong việc liền cầm dây trói làm theo giáo trình trên di động bắt đầu buộc chặt dây trói.

Dương Liễu cảm thấy chính mình mắc chứng nghiện tìиɧ ɖu͙©, đặc biệt là phương diện ngược đãi làm cô hưng phấn đến khó có thể tự kềm chế, từ tuổi dậy thì cô bắt đầu chậm rãi biết rõ phương diện tri thức này, hiện tại cô đã khá thành thạo trong việc trói dây.

Bởi vì trên mái nhà không có chỗ treo, cô liền đem dây thừng quấn quanh giường, bên trong Dương Liễu không có mặc một thứ gì, thân thể mảnh khảnh, thịt toàn lớn lên ở trên ngực và mông, ngày thường ăn mặc đồng phục học sinh rộng rãi khó có thể phát hiện, bây giờ mặc vải mềm mại nên dính chặt vào người cô, có thể thấy rõ thân thể mềm mại của người con gái.

Dương Liễu quấn dây thừng quanh cổ mình, cô có thể thành công che đi dấu vết trói buộc quanh cổ là do mùa đông, ngày mai cô có thể quàng khăn quàng cổ vậy nên cô siết càng chặt hơn, sau hai vòng cô liền thắt nút lại và bắt đầu quấn quanh thân thể, mới vừa quấn lên đến ngực còn chưa kịp thắt nút lại thì Dương Lâm đã gõ cửa.

Dương Liễu lúc này mới nhớ tới, cô không có uống sữa bò.

Dương Lâm đặt ra cho cô một số quy tắc mà cô không thể vi phạm, một trong các quy tắc đó là trước khi đi ngủ phải uống sữa bò, Dương Lâm tin rằng làm như vậy sẽ khiến cô cao lên.

Dương Liễu sợ đến mức lưng toát mồ hôi, muốn đem điện thoại đóng trước, cô lật người lăn từ trên giường xuống, dây thừng còn đang quấn quanh thân thể của cô, Dương Lâm nghe được động tĩnh bên trong, cau mày gõ cửa hỏi cô: “Có chuyện gì vậy?”

Bên trong rõ ràng có tiếng vật gì đó rơi xuống, lại không nghe được Dương Liễu nói chuyện.

Khi Dương Liễu ngã xuống làm dây thừng quấn quanh cổ siết chặt đến suýt chết, hơn nữa cô hơi hoảng loạn nên vòng hai vòng việc cởi trói càng thêm khó khăn, vị trí cô ngã xuống có làm như thế nào cũng đứng dậy không được, ngược lại khiến dây thừng quấn quanh cổ siết càng chặt hơn.

Không phải cô chưa từng nghe qua đem chính mình chơi đùa đến chết, nhưng cô không muốn Dương Lâm nhìn thấy mình chết như vậy.

Dương Liễu liều mạng giãy giụa, hai tay bắt lấy cổ, cảm giác hít thở không thông dẫn đến sung huyết não làm cô không có thời gian suy nghĩ. Dương Lâm có gõ cửa như thế nào đều không được đáp lại, trong tình thế cấp bách đành phải lấy chìa khóa dự phòng mở cửa, vừa bước vào thì chỉ thấy ánh sáng yếu ớt của căn phòng, sau khi hắn bật đèn trong phòng lên nhìn thấy cô như vậy đầu liền choáng váng một trận.

Không phải hắn chưa từng nghe qua việc tự sát trước khi thi đại học, trước đó tại công trường nơi hắn làm việc có một nữ sinh từ tầng cao nhất nhảy xuống và thân thể bị va đập đến nát nhừ, nghe nói nữ sinh còn từng bị cha nuôi cưỡиɠ ɧϊếp. Bây giờ nhìn dây thừng quấn quanh cổ Dương Liễu làm hắn không thể không suy nghĩ đến việc cô muốn tự sát.

Dương Lâm chạy tới cởi trói cho cô, Dương Liễu bị siết đến rơi nước mắt không ngừng, còn cắn răng không cho nước miếng chảy ra, trong miệng đều là mùi máu tươi, Dương Lâm cởi trói cho cô rất lâu mà không hề có động tĩnh gì, chỉ có thể run rẩy đi lục loại cây kéo trong túi làm việc của mình cắt sợi dây nối với giường xuống, sợi dây cũng vì vậy mà bị đứt, Dương Liễu cuối cùng cũng được thở dốc một hồi.

Cô thiếu chút nữa trợn mắt mà chết đi, lúc bị siết chặt đến hôn mê cô chỉ nghe được âm thanh khàn khàn vội vàng của Dương Lâm, một tiếng một tiếng gọi nhũ danh của cô Chi Chi.