Chương 33: Cứu tinh tới kịp thời

Ninh Ngọc Hiên nói muốn tự mình điều tra việc này, cho nên đến buổi sáng, những người ngày hôm qua ở trên cầu đều toàn bộ tới Phi Nguyệt Các.

Sắc mặt Ôn Uyển ôn hòa không ít, chắc là tối qua Mạch Ngọc Hầu đã dỗ dành nàng, chỉ là khi ánh mắt chuyển qua đối diện với ánh mắt Quý Mạn, Quý Mạn cảm giác được nữ chính này giống như có chút thay đổi, vốn là nữ chính may mắn, vô dục vô cầu nhưng cố tình cái gì đều có, hiện tại bị nàng chặn ngang một đòn, đoạt chút hào quang nữ chính, trong lòng hơn phân nửa là có chút không cân bằng, bắt đầu chán ghét nàng.

Ngay cả nữ nhân có là thánh mẫu Maria, bị chạm đến lợi ích căn bản, cũng sẽ bực, huống chi Ôn Uyển cũng coi như là người có chút tâm cơ. Quý Mạn cơ hồ cảm thấy Ninh Ngọc Hiên có phải hay không cố ý lấy nàng kí©h thí©ɧ Ôn Uyển, làm nàng học được ngoan tuyệt, mới không cho người ta khi dễ.

“Hôm qua, ta và hai vị di nương đều đi ở đằng trước, tất nhiên sẽ không xoay người đẩy Tình nhi một phen.” Ôn Uyển mở miệng: “Hiện tại dựa theo vị trí chúng ta đi ngày hôm qua, hai vị thị thϊếp phía sau là như thế nào cùng đi, đều làm lại một lần đi.”

Quý Mạn nhấp môi, là người đầu tiên đứng ở giữa sân, lúc ấy Liễu Hàn Vân đứng ở bên phải của nàng, bên trái là vị trí của Mộ Thủy Tình, phía sau theo thứ tự đi theo là Đàn Hương nha hoàn của Ôn Uyển, Tùng Lam nha hoàn của Tề Tư Lăng, Đạm Trúc nha hoàn của Thiên Liên Tuyết. Lại tiếp phía sau chính là Mục Túc nha hoàn của Tang Du, Bán Hạ nha hoàn của Mộ Thủy Tình, cùng với Xuân Bì nha hoàn của Liễu Hàn Vân.

Mặc kệ thấy thế nào, hiềm nghi lớn nhất đều là Quý Mạn, vị trí này của nàng là vị trí tốt nhất để đẩy Mộ Thủy Tình, Ôn Uyển yên lặng nhìn sau một lúc lâu, quay đầu nhìn Mạch Ngọc Hầu nói: “Đều là tỷ muội nhà mình, thϊếp thân thật không muốn suy đoán nhiều, vẫn là Hầu gia tới kết luận đi.”

Ninh Ngọc Hiên liếc mắt nhìn Quý Mạn một cái, nhấp môi hỏi mấy nha hoàn phía sau: “Lúc ấy ai động? Hoặc là cảm giác được bên người ai động? Đều nhắm mắt lại cho ta, sau đó duỗi tay chỉ, ai đều không chuẩn mở mắt nhìn, nếu không sẽ bị đuổi ra khỏi phủ.”

Thật ra biện pháp này khá tốt, bỏ phiếu kín, làm người không dám mở miệng đều có thể chỉ chứng. Quý Mạn tán thưởng một tiếng, cũng làm theo nhắm mắt lại.

Phía sau ẩn ẩn có tiếng tay áo nâng lên, chờ đến khi phía trên rốt cuộc cho phép mở mắt, Quý Mạn lòng tràn đầy cảm thấy sẽ không bị oan uổng, lại thấy ánh mắt Ninh Ngọc Hiên hết sức sắc bén mà nhìn nàng.

“Như thế nào?” Quý Mạn khó hiểu, quay đầu lại nhìn thoáng qua, một đám nha hoàn đều cúi đầu đứng ở tại chỗ, không có một người ngẩng đầu.

“Ta có thể nghe ngươi giải thích.” Mạch Ngọc Hầu mím môi nói: “Vì sao phải đẩy Tình nhi xuống nước?”

Nàng đẩy Mộ Thủy Tình xuống nước sao? Quý Mạn mở to mắt, không thể tin tưởng mà quay đầu lại liếc mắt nhìn nha hoàn phía sau một cái, một đám người như vậy, chẳng lẽ đều chỉ chứng là nàng sao?

Kinh ngạc trong chốc lát, nàng liền lại bình tĩnh, năm nha đầu phía sau, ít nhất có ba người là có thù cũ với nàng, làm sao nàng lại cảm thấy các nàng sẽ ăn ngay nói thật, sẽ không hại nàng đâu?

Quý Mạn cười cười, quay đầu nhìn về phía Mạch Ngọc Hầu nói: “Hầu gia, nếu ngài là thϊếp thân, đứng ở vị trí rõ ràng như vậy, sẽ đẩy Tình chủ tử xuống nước sao? Hài tử của nàng không còn, thì có lợi gì cho ta? Ta, một không phải là chính thất, hai không có được chân tình của ngài, chơi những thủ đoạn này đó, ngoại trừ hại chết chính mình, lại có thể được đến cái gì đâu?”

Lời nói này có chút ý tứ ám chỉ Ôn Uyển, sắc mặt Mạch Ngọc Hầu lập tức liền trầm xuống, một đôi mắt đào hoa hàm chứa tức giận, hừ lạnh nói: “Có ai không biết ngươi tâm địa ác độc? Mưu hại con nối dõi của ta không nói, còn muốn hãm hại đến trên đầu Ôn Uyển sao?”

Quý Mạn cũng cười lạnh: “Hầu gia một lòng đều là thiên vị, căn bản không nghe người ta giải thích, cần gì phải hỏi Tang Du này nhiều thêm một câu, trực tiếp giam vào Tư Quá Các không phải được rồi sao?”

“Lớn mật!” Ninh Ngọc Hiên đã rất bực, ánh mắt sắc bén giống như một lưỡi kiếm, muốn sống sờ sờ đâm chết nàng: “Nhϊếp Tang Du, ngươi có phải hay không chỉ dựa vào thân phận người nhà Nhϊếp gia, càng không để người vào trong mắt? Hiện tại ngươi chỉ là cái thị thϊếp, mà cũng có thể tranh luận với ta như vậy hả?”

Quý Mạn cũng tức giận, vô tội bị người oan uổng, có ai không tức giận a? Cố tình tra nam này lại có thái độ ta muốn che chở nữ chính, những người khác thích làm gì thì làm, làm nàng càng tức giận đến bốc khói. Mạng của nữ chủ là mạng, mạng của nữ thứ liền không phải có phải không!

Ôn Uyển vội vàng ra mặt trấn an: “Hầu gia xin bớt giận, Tang Du nói chuyện cũng chú ý đúng mực, đừng làm Hầu gia khó chịu, nếu thật nhốt ngươi một lần nữa, cuộc sống hàng ngày cũng sẽ không dễ dàng chút nào.”

Quý Mạn cười lạnh trong lòng, nhưng trên mặt đã khôi phục thần sắc thuận theo. Cùng Mạch Ngọc Hầu cứng đối cứng đúng là không có trái ngon để ăn, nữ chính cho bậc thang, có ngu không mà không xuống.

Ninh Ngọc Hiên không biết vì cái gì, trước kia khi Nhϊếp Tang Du không hiểu quy củ, mình tức thì tức, nhưng không thể hiện ra mặt ngoài như vậy, nhiều lắm là lạnh mặt không để ý tới nàng là được. Nhưng hiện tại, Nhϊếp Tang Du này một bộ lãnh lãnh đạm đạm, thái độ đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc, luôn có thể làm hắn bốc lên hỏa khí, làm hắn muốn bóp chết nàng.

Bình tĩnh trong chốc lát, Mạch Ngọc Hầu mở miệng nói: “Ngươi xưa nay lòng dạ hẹp hòi, không bao dung cho người khác, hiện tại lại nhiều người đồng thời chỉ chứng như vậy, ngay cả ngươi muốn giảo biện, cũng khó thoát trách phạt. Ý đồ mưu hại con nối dõi đáng chết, nể tình ngươi ở hầu phủ nhiều năm…”

“Ngươi cũng biết Tang Du ở hầu phủ nhiều năm sao?” Một tiếng giận mắng từ cửa truyền đến, người trong viện đều sửng sốt, Ôn Uyển vội vàng quay đầu, liền thấy Ninh Nhĩ Dung đỡ lão phu nhân đang tức giận, bước vào sân Phi Nguyệt Các.

Trong lòng mọi người đều cả kinh, nhìn biểu tiểu thư tươi cười đầy mặt, trong lòng đều thầm hận, tại sao lại vào thời điểm này tìm lão phu nhân đưa tới?

“Mẫu thân.” Ninh Ngọc Hiên thu lại hai phân tức giận, uốn gối hành lễ nói: “Nhi tử đang thẩm vấn chuyện Tình nhi rơi xuống nước ngày hôm qua.”

“Đây là ngươi đang thẩm vấn hả?” Vẻ mặt lão phu nhân nghiêm túc nhìn hắn nói: “Ta rõ ràng chỉ nghe thấy ngươi định tội, nhưng Tang Du có phục không?”

Quý Mạn cảm thấy ác bà bà trong nguyên tác này quả thực là quá đáng yêu, khiến nàng cảm động rơi nước mắt, vội vàng làm theo lời lão phu nhân, hô một tiếng: “Ta không phục!”

Thật vất vả mới có mấy ngày yên lành, muốn đánh nàng trở lại hình dạng ban đầu sao? Không có cửa đâu!

Lão phu nhân liếc mắt nhìn Tang Du một cái, ý bảo nàng tạm thời đừng nóng nảy, ngay sau đó nói: “Hiên Nhi vừa rồi thẩm như thế nào, cũng cho ta mở mang một chút.”

Ninh Ngọc Hiên biết, mẫu thân nhà mình bất luận như thế nào cũng sẽ che chở Nhϊếp Tang Du, nhưng mà chuyện này sai chính là sai, hắn không tin ai có thể đổi trắng thay đen.

Vì thế hắn đem biện pháp vừa rồi bảo mấy nha hoàn làm lại một lần, như cũ bắt tất cả mọi người nhắm mắt lại.

Lão phu nhân không nhắm mắt, cùng Mạch Ngọc Hầu trợn mắt nhìn năm nha hoàn phía sau, nhưng mà lúc này đây, năm nha hoàn cũng không dám chỉ.

“Đây là biện pháp thẩm vấn mà Hiên Nhi nói hả?” Lão phu nhân cười cười, trong mắt lại rất nghiêm túc mà nhìn Ninh Ngọc Hiên.

Mạch Ngọc Hầu mím môi nói: “Đại khái là mẫu thân thiên vị Tang Du quá nhiều, cho nên các nàng không dám chỉ.”

“Ồ?” Lão phu nhân cười khẽ: “Hiên Nhi ngươi thiên vị Ôn Uyển có nhiều không?”

Mạch Ngọc Hầu sửng sốt, rũ đôi mắt trầm mặc.

“Quy củ của hầu phủ chúng ta cũng coi như nghiêm cẩn, không có hoang đường đến mức làm hạ nhân tới quyết định tội danh của chủ tử.” Lão phu nhân nói thẳng: “Mấy nha hoàn này, ngươi có đảm bảo không ai có tư tâm không? Tang Du gả cho ngươi đã 6 năm, là kết tóc, ngươi bạc đãi nàng cũng liền thôi, hiện tại còn bởi vì một ít lời gièm pha, muốn định tội cho nàng?”

Ôn Uyển ở bên cạnh nghe được, mặt lúc đỏ lúc trắng, câu câu chữ chữ này của lão phu nhân, đều như là Tang Du mới là con dâu của nàng, nàng như cũ là dã nha đầu không được thừa nhận. Từ khi tiến vào phủ đến bây giờ, lão phu nhân thậm chí không liếc mắt nhìn nàng đến một cái.

Cảm giác này thật không dễ chịu, nàng thật tình thích Ninh Ngọc Hiên, cho nên cũng muốn mẫu thân của hắn thích mình, nhưng mà tại sao lại khó như vậy?

Mạch Ngọc Hầu trầm mặc hồi lâu mới nói: “Mẫu thân giáo huấn rất đúng, nhưng mà Tình nhi cũng đang mang tôn tử của ngài, chuyện này chung quy phải cho nàng công đạo.”

“Muốn tra thì phải tra cho cẩn thận, này một phòng yêu tinh, ai nói có thể tin? Ngươi không bằng để Thủy Tình tự mình nói, nàng cảm thấy là ai đẩy, nàng muốn làm như thế nào để chuyện này qua đi.”

Mộ Thủy Tình mới là người bị hại lớn nhất trong chuyện này, hiện tại cũng không biết có thể qua được trận phong hàn này hay không. Ninh Ngọc Hiên cảm thấy cũng có đạo lý, dứt khoát liền vào nhà đi hỏi ý kiến của Mộ Thủy Tình, thuận tiện an ủi một phen.

“Đứng phía sau nô tỳ lúc ấy chính là Đàn Hương.” Mộ Thủy Tình hồng con mắt nói một câu như vậy, thấy sắc mặt Mạch Ngọc Hầu chìm xuống, lại vội vàng nói: “Nhưng mà rốt cuộc là ai đi lên đẩy, nô tỳ không biết. Nhưng mà có thể khẳng định không phải Tang Du tỷ tỷ.”

Không phải Nhϊếp Tang Du? Ninh Ngọc Hiên hơi hơi nhướng mày, hắn còn tưởng rằng Mộ Thủy Tình sẽ một mực chắc chắn chính là nàng đâu, thế mà ngược lại còn giúp nàng giải vây sao?

Vì cái gì?

Mộ Thủy Tình không phải luôn luôn bất hòa với Nhϊếp Tang Du sao? Cơ hội tốt như vậy, vì cái gì không cắn cho nàng một ngụm?

Tò mò thì tò mò, nhưng hắn cũng không thể thật sự mở miệng đi hỏi, chỉ là Thủy Tình đều nói như vậy, hắn cũng không thể trách Nhϊếp Tang Du dù chỉ một phân. Về việc nàng nói phía sau là Đàn Hương, hắn tất nhiên không tin, Đàn Hương là nha hoàn của Ôn Uyển, cùng nàng vào phủ sửa tên, là người ôn nhu giống nàng, làm sao sẽ đẩy người.

Chuyện này liền như vậy không giải quyết được gì, Mạch Ngọc Hầu và lão phu nhân đều tặng thưởng không ít cho Phi Nguyệt Các, dẫn đến các đãi ngộ của phi Nguyệt Các cũng tốt lên không ít, Mộ Thủy Tình cũng không có miệt mài theo đuổi.

*

“Muốn cảm tạ ta như thế nào?” Ninh Nhĩ Dung cợt nhả mà lôi kéo Quý Mạn đi ở trên đường: “Nếu không phải ta biết ngươi gặp nạn, đi mời lão phu nhân, ngươi hôm nay chắc chắn sẽ bị phạt.”

Quý Mạn thấy nàng đáng yêu vô cùng, nhịn không được duỗi tay chọc một chút cái trán của nàng, nói: “Ngươi muốn cái gì? Đưa ngươi một hộp kem bảo vệ da được không?”

“Ngươi có thứ kia sao?” Ninh Nhĩ Dung há to miệng: “Ta đến gần kinh thành liền nghe nói, làm Bạch Chỉ đi trên đường đợi hồi lâu, cũng không thể mua được một hộp.”

Quý Mạn sờ sờ cái mũi, rất muốn nói trước mắt ngươi chính là xưởng sản xuất kem bảo vệ da a, nhưng mà xem nàng cũng thích thứ kia, Quý Mạn liền dẫn nàng trở về, hào phóng mà cho nàng một hộp.

“Một hộp lớn như vậy, nghe nói phải năm mươi lượng bạc đâu.” Ninh Nhĩ Dung thật cẩn thận nhận lấy, tiếp theo lại ho nhẹ hai tiếng, rõ ràng chân chó không ít: “Đêm nay ngươi muốn ăn cái gì a? Ta dẫn ngươi đến chỗ ta ăn, chắc chắn ăn ngon hơn so với thị thϊếp đãi ngộ.”

Quý Mạn bị bộ dáng của nàng làm cho buồn cười, nghĩ nghĩ nói: “Tới nơi này lâu như vậy, ta vẫn luôn nhớ nhung nướng BBQ nhất. Chỗ đó của ngươi nếu là có cái gì, tối nay chúng ta tới nướng BBQ thì thế nào?”

Nướng BBQ uống vại bia lớn ngày mùa hè, đó là hồi ức tốt đẹp nhất về hiện đại.