Chương 2: Nhập thế

Game "Quần Tinh Lấp Lánh" là tựa game online hot nhất hiện nay, chứa đựng rất nhiều di sản văn hóa của các nền văn minh cổ đại, được đánh giá rất cao.

Mối quan hệ giữa người máy và nhân loại dưới nền đất đã được cải thiện rất nhiều nhờ sự hợp tác ngày càng chặt chẽ, chỉ cần lên mặt đất, việc chơi game online không còn là điều không thể.

Bản thân Mâu Tuyên vì lý do gia đình nên không thuộc về bên nào, an phận thủ thường làm otaku của mình, đeo nick ảo chơi game, có rất nhiều bạn bè trên cả hai bên.

Trong game đối kháng "Quần Tinh Lập Lánh", người chơi có thể chọn tướng để lập đội thi đấu, các loại tướng khác nhau có vai trò khác nhau.

Pháp sư thiên về khống chế, xạ thủ thiên về sát thương, tanker máu trâu, sát thủ bạo kích cao, ngoài ra còn có hai vị trí là đấu sĩ và hỗ trợ, sau nhiều năm phát triển, trong nhóm tướng lại có thêm rất nhiều tướng lai.

Nào là đấu pháp, đấu xạ, hỗ pháp...

Loại nào cũng có, thậm chí gần đây không biết ai còn tạo ra một tướng vô địch hội tụ tất cả.

Nguyên mẫu là tổng tư lệnh quân đội nhân loại dưới nền đất.

Đúng vậy, các tướng trong game hiện nay đều do người chơi tạo ra, việc duy trì game cũng dựa hoàn toàn vào lòng nhiệt tình của mọi người.

Nhưng cho dù có bao nhiêu tướng hỗn tạp thì những tướng cơ bản được hình thành từ hàng trăm năm trước vẫn được yêu thích nhất, nếu muốn lập đội thi đấu, vì tính công bằng, mọi người sẽ thống nhất chỉ sử dụng tướng gốc trước khi bắt đầu.

Nick ảo "Anh Mâu" của Mâu Tuyên được che giấu rất kỹ, người máy cho rằng cậu là người của Viện nghiên cứu ngầm, Viện nghiên cứu lại cho rằng cậu là người máy trên mặt đất.

Mâu Tuyên chậm rãi quan sát các tướng sát thủ xung quanh, phát hiện trong này chỉ có tướng gốc từ thời kỳ hoàng kim, không có những bản mod nhiệt tình của cư dân mạng, có thể nói là rất nguyên bản.

Hơn nữa, mỗi hình chiếu trông rất chân thực, như thể chúng đều có linh hồn riêng.

Mâu Tuyên nhíu mày, cụp mắt xuống.

Khớp nối trên cổ tay cậu lúc này đã hoàn toàn trở thành đồ trang trí, đang phát ra ánh sáng dịu nhẹ, điều này cho thấy cơ thể cậu hiện tại chỉ là tinh thần thể.

Mâu Tuyên từ nhỏ đã biết thân phận của mình rất đặc biệt, cậu cũng không ngốc nghếch như vẻ bề ngoài, thứ tự xưng là hệ thống này có chút vượt quá nhận thức của cậu.

Nhưng hệ thống lại tràn đầy thiện ý với cậu, như thể thực sự là người thân thất lạc đã lâu.

Trực giác của Mâu Tuyên chưa bao giờ sai, khả năng này là một phần dị năng của cậu, đã cứu mạng cậu vô số lần.

Cũng chính vì hệ thống mang lại cảm giác này cho Mâu Tuyên nên cậu mới không liều mạng với hệ thống, nếu không, chỉ riêng việc hệ thống cố gắng điều khiển tinh thần thể của cậu cũng đủ khiến Mâu Tuyên cảnh giác tột độ.

Có lẽ hệ thống cho rằng Mâu Tuyên đang khó khăn trong việc lựa chọn nên ân cần nói: [Kí chủ, nhiệm vụ đầu tiên rất dễ dàng! Chỉ cần trải nghiệm quy trình làm nhiệm vụ thôi! Chọn đại một cái cũng qua được!]

Mâu Tuyên liên tục tự nhủ "tham gia nhiệm vụ", trong lòng dâng lên niềm vui và tán thành nhàn nhạt.

"Được rồi, đến đây, để tôi xem nào..." Mâu Tuyên đã quyết định, ra vẻ tò mò nhìn các vị tướng.

Mỗi khi cậu chú ý đến một người trong số họ, cô ấy hoặc anh ấy sẽ xuất hiện kỹ năng của mình bên cạnh để Mâu Tuyên lựa chọn.

"Đến đây nào hệ thống nhỏ, tôi chọn anh ấy!" Mâu Tuyên tùy ý chỉ: “Vị này... ồ, Triệu Tử Long! Trông rất ngầu."

Người đàn ông được cậu chọn cao ráo, vạm vỡ, bộ giáp bạc phác họa thân hình cao lớn, dải buộc trán màu xanh đậm quấn quanh, khuôn mặt góc cạnh, mày kiếm mắt sáng, trên mặt gần như bên trái viết "trung", bên phải viết "nghĩa", chính trực lẫm liệt, nhìn là thấy thiện cảm.

Hệ thống vui mừng khôn xiết: [Tiến công! Tân thủ xuất phát! Nhiệm vụ bắt đầu!]

[Yêu cầu anh hùng hoàn thành các nhiệm vụ sau:

1. Ám sát một mục tiêu bất kỳ.

2. Duy trì hình tượng anh hùng.]

Mâu Tuyên: Meo meo meo?

"Chờ chút... Cậu có thể giải thích nhiệm vụ này rõ ràng hơn được không? Ám sát mục tiêu thì tôi hiểu, nhưng mà "duy trì hình tượng anh hùng" là sao?!"

[Triệu Vân yêu cầu: Ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi đầu không hổ với đất, trung quân ái quốc, đại nghĩa đặt lên hàng đầu!]

Mâu Tuyên: ... Là sao?

Thật ra cũng không thể trách Mâu Tuyên, kiến thức về văn cổ của cậu gần như bằng không, cả câu này chỉ hiểu được "trung quân", “ái quốc" và "đại nghĩa", kết hợp với lời thoại của Triệu Tử Long thì miễn cưỡng hiểu được một chút ý tứ.

Bên này Mâu Tuyên còn đang hồi tưởng lại lời thoại của Triệu Vân, bên kia hệ thống đã vui vẻ bắt đầu: [Vậy thì! Nhiệm vụ bắt đầu!]

Mắt Mâu Tuyên lại tối sầm, khi mở mắt ra lần nữa, người đã không còn ở trong khối lập phương màu trắng nữa.

......

Lần này Mâu Tuyên mở mắt ra, xung quanh toàn là người, y phục lộng lẫy, cử chỉ nho nhã.

Mâu Tuyên chưa từng ở cùng một không gian với nhiều người như vậy, cậu lập tức đứng hình tại chỗ.

Không phải sợ hãi hay gò bó gì, mà là... không quen.

Hương thơm nồng nàn kí©h thí©ɧ, màu sắc sặc sỡ hoa mắt, tạo hình kỳ quái phóng đại.

Mâu Tuyên mặt lạnh tanh, vô cùng may mắn vì trên người mình đang mặc quân phục chỉnh tề... Thật tốt là không cho mình mặc váy phồng kết hoa hồng.

Cậu dường như đang ở trong một đại sảnh rộng lớn, những tấm rèm dày nặng phân chia không gian, hơi thở xa hoa phả vào mặt.

Trong tay cậu còn cầm một ly rượu thủy tinh, yên lặng đứng ở góc phòng.

Phong cách trang trí này... không phải thế giới hoang tàn sau tận thế!

Xung quanh, bất cứ ai chú ý đến Mâu Tuyên đều nâng ly chào hỏi cậu, có thể thấy thân phận của cậu ở đây không hề thấp, trên tay còn đeo găng tay trắng, đầu đội mũ quân đội.

Mặc dù không biết cơ thể này trông như thế nào, nhưng chỉ cần nhìn hình dáng này, chắc chắn là một thanh niên tuấn tú.

Mâu Tuyên cụp mắt xuống, không nghe những lời nịnh nọt xung quanh. Điều này không phải do cậu vốn dĩ sống khép kín, mà bởi vì những lời nói chuyện của mọi người trong tai cậu đều là:

"&%@#**": “@##¥%&*%"...

[Ký chủ ký chủ! Đã hạ cánh thành công! Chúc mừng bạn đã đến thế giới phục quốc của nhân vật chính! Nhiệm vụ tân thủ của chúng ta chính thức bắt đầu.]

Mâu Tuyên mặt không cảm xúc: Nhưng mà tôi không hiểu ngôn ngữ của thế giới này.

[!]

Hệ thống dường như bị lag một lúc: [Xin lỗi ký chủ! Lỗi của tôi lỗi của tôi, gói ngôn ngữ sẽ được bổ sung ngay, xin vui lòng đợi trong giây lát!]

Bản thân hệ thống này cũng mơ mơ màng màng...

Mâu Tuyên bất lực, tiện tay đặt ly rượu sang một bên.

Không biết có phải do hệ thống hay không, cơ thể mà cậu đang nhập vào rất linh hoạt, rất ăn khớp với cậu, mặc dù trong tay không có vũ khí, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc tấn công, trong đầu liền hiện ra ba kỹ năng của Triệu Vân.

Triệu Vân, định vị sát thủ và chiến sĩ, biệt danh Triệu Chọc Chọc, nguyên mẫu nhân vật là một vị tướng quân trong nền văn minh cổ đại của Trung Quốc, vũ khí là một cây thương dài, cầm thương là chọc!

Ba kỹ năng lần lượt là chọc chọc dịch chuyển, chọc chọc chọc chọc chọc, nhảy lên rồi đập xuống chọc.

Kỹ năng bị động là máu càng ít càng chịu đòn, là một anh hùng có thể ra vào giữa vòng vây địch ba lần.

Thế mà... thế mà Mâu Tuyên lại không biết chơi sát thủ! Kỹ năng dịch chuyển của sát thủ trong mắt cậu chính là dùng để chạy trốn...

Sao lúc trước không chọn pháp sư nhỉ... Mâu Tuyên bắt đầu tự nghi ngờ bản thân.