Chương 40

Edit: Hến Con

Triệu Mạc nhận được nhiệm vụ này thì có chút bối rối, bảo hắn đi mấy chục km chỉ vì mua tương ớt với dưa muối, lại còn đến tiệm cơm mua, tiệm cơm không phải chỉ phục vụ ăn cơm sao? Từ bao giờ bán dưa muối vậy.

Lão bản có mệnh lệnh thì hắn một người làm công không dám không tuận theo, chỉ có thể chịu thương chịu khó lái xe đi tới cửa tiệm kia.

Khi hắn tới đây đúng thời điểm ăn trưa, Triệu Mạc tìm một lúc lâu mới tìm được tiệm cơm mà lão bản nói đến

Hắn sửng sốt, đây là một cửa tiệm rất nhỏ, giống như là tiệm ăn ven đường, nếu hắn ngày thường đi ngang qua thì sẽ không đi vào cửa tiệm như thế này, nhưng giờ phút này cửa tiệm Hướng Thị đã xếp một hàng dài, đều xếp hàng ở ven đường bên ngoài, nhìn thì thấy cũng không hải cửa hàng nổi tiếng trên internet, một cửa tiệm nhỏ mà nhiều người chờ đợi để ăn thế này, hắn thất hơi sốc.

Hắn thành thật xếp hàng sau một ông cụ, đợi hơn nửa tiếng mới vào được cửa tiệm.

Lão bản là một cô nương trẻ tuổi, mỉm cười hỏi hắn muốn ăn cái gì, Triệu Mạc xấu hổ không biết làm thé nào, nếu chỉ mua tương ớt với dưa muối, thì quá keo kiệt, vừa vặn tới thời điểm ăn cơm, hắn liền tính toán ăn ở đây xong rồi đi cũng không muộn.

Hắn nhìn thực đơn, tùy tiện gọi vài món ăn, sau đó ngồi xuống chờ đợi.

Trong tiệm đơn sơ hơn so với hắn tưởng tượng, hắn dùng khăn giấy lau bàn một chút, rất sạch sẽ, mọi người chung quanh đều thích mấy món ăn này, hắn ngồi lướt di động, rất nhanh, đồ ăn đã được bưng lên.

Đồ ăn bày biện rất đẹp, cảnh đẹp ý vui, hy vọng không phải chỉ có đẹp mắt

Hắn dùng chiếc đũa gắp một miếng ngó sen, ngoài dự đoán hương vị ăn rất ngon, so với hắn ăn ở nhà hàng lớn còn ngon hơn, hắn không hề do dự, vùi đầu bắt đầu ăn.

Quả nhiên ông chủ chính là ông chủ, ánh mắt thật tốt.

Ăn cơm xong hắn liền nói với Hướng Quỳ muốn mua tương ớt với dưa muối, hơn nữa mua hai phần, hương vị rất ngon, hắn cũng muốn mua một phần.

Hướng Quỳ lại cự tuyệt.

“Xin lỗi, tương ớt với dưa muối là đồ ăn miễn phí cho khách hàng ăn, không bán riêng lẻ.”

Nghe cô nói không bán, Triệu Mạc có chút nóng nảy: “Lão bản, ngươi liền bán cho ta đi, ta đi mấy tiếng đến đây là cố ý tới mua tương ớt với dưa muối, hơn nữa lúc trước bằng hữu của ta còn mua ở nơi này rồi mà, bây giờ sao lại không bán.”

“Tương ớt với dưa muối là miễn phí cung cấp cho khách hàng ăn, nếu bán hết thì không có để dùng nữa.”

Hướng Quỳ cũng không muốn điều này, cô không nghĩ tới tương ớt với dưa muối lại được hoan nghênh thế, chỉ bán cho một hai người còn có thể, nếu bán quá nhiều thì cô cũng không có biện pháp cung cấp, cho nên hiện tại chỉ có thể từ chối tất cả.

“Vậy lão bản bán cho ta một lần cuối cùng đi, ít nhiều cũng được”

“Không được.”

Nói không bán thì sẽ không bán, nếu lần này cô thỏa hiệp thì cự tuyệt có ý nghĩa gì nữa.

Lúc này lại có một khách quen tới hỏi mua tương ớt với dưa muối

“Lão bản, tương ớt với dưa muối ngươi làm ăn với cơm ta rất thích, ta muốn mua một ít mang về.”

Triệu Mạc ngơ ngác, tương ớt với dưa muối của lão bản có rất nhiều người muốn mua, vừa rồi hắn cũng ăn thử quả thật ăn rất ngon.

“Tương ớt với dưa muối kinh doanh tốt như vậy, lão bản dứt khoát về sau trực tiếp bán hai món này, khẳng định kiếm được tiền, còn mở tiệm cơm làm cái gì.” Triệu Mạc đưa ra kiến nghị nói.

Một khách hàng khác tán đồng: “Lão bản, tương ớt với dưa muối ăn rất ngon, ta cực kỳ thích, lão bản nếu bán thì ta nhất định sẽ mua.”

Hướng Quỳ lắc đầu: “Mở tiệm cơm tuy rằng là để kiếm tiền, nhưng cũng là vì yêu thích.”

Nghe thấy cô cự tuyệt, Triệu Mạc lại thấy rất bất đắc dĩ, cảm thấy cô có tài năng thiên phú nhưng lại không sử dụng, thật lãng phí, giống như một bác sĩ y thuật xuất sắc, cuối cùng lựa chọn làm một đầu bếp, cô thì cảm thấy không sao cả, người khác sẽ cảm thấy rất đáng tiếc.

“Lão bản, ngươi xem ta từ nơi rất xa tới đây, liền bán cho ta một chút đi.” Triệu Mạc tiếp tục da mặt dày nói, người trong ngành này của hắn đều là những người co được giãn được.

“Đúng vậy đúng vậy, không có tương ớt với dưa muối, ta ăn thấy không ngon.” Một khách hàng khác cũng nói.

Năn nỉ ỉ ôi, Hướng Quỳ cuối cùng vẫn bán cho bọn họ, làm dưa muối với tương ớt không khó, chỉ là tốn chút thời gian, hiện tại cô thuê người giúp đỡ, lại làm thêm một ít cũng không thành vấn đề, vừa vặn còn có thể làm nhiều một chút, thím Cố hôm trước có tặng đậu hũ, cô cũng nên đáp lễ, lại đưa cho một số các ông các bà hàng xóm ngày thường cũng giúp đỡ cô nữa.

Hướng Quỳ lấy ra di động click mở app mua sắm, lại mua mấy chục cái bình, nhớ tới thứ hai cô còn đi xem mắt, lại dạo phần bán quần áo, xem quần áo với tráng sức, tiêu mất mấy ngày làm việc kiếm tiền của cô, đau lòng quá, nhưng mà nghĩ đến sẽ tìm được một người chồng tốt, cô lại thấy đáng giá

————

Trên sách có nói, người cho ta quả đào, ta xin tặng lại quỳnh dao, lễ thượng vãng lai, có qua có lại mối quan hệ mới lâu dài.

——《 Hướng Quỳ hiện đại sinh hoạt bút ký 》