Chương 47

Edit: Hến Con

Nghĩ đến thứ hai có buổi xem mắt, trước tiên cô dán thông báo nghỉ ra bên ngoài trước.

Doanh thu của các món ăn mới không tồi, đặc biệt là món giá đỗ xào và mầm củ cải xào, được người già và trẻ nhỏ yêu thích, tiếp đến là trứng gà xào hương xuân, món này hương vị kỳ lạ nồng đậm, cũng được nhiều khách hàng khen ngợi.

Gà xào dừa tuy rằng hơi đắt, cũng không có nhiều người gọi món này, nhưng ai gọi món này ăn xong cũng khen tấm tắc

Mấy người ở ký túc xá của Chu Dần thừa dịp được nghỉ, cố ý tới đây làm thẻ hội viên, thuận tiện ăn cơm luôn.

“Lão bản, khi nào thì có thể mở dịch vụ giao hàng vậy, mỗi ngày thuê tiểu ca chạy việc thật sự hơi bất tiện.”

Tôn Tân Hoa hỏi, tuy rằng hắn không thiếu chút tiền thuê tiểu ca chạy vặt, nhưng hắn muốn tự mình gọi đồ ăn

Hướng Quỳ cũng biết có mấy học sinh là fan trung thành của tiệm cơm nhỏ Hướng Thị, hàng ngày đều gọi cơm nhà cô, không thiếu ngày nào.

“Cửa tiệm bây giờ thật sự quá nhỏ, phục vụ tại chỗ hiện tại còn không chạy kịp, cho nên vẫn chưa có ý định mở dịch vụ giao hàng.”

“A, là như vậy a.” Tôn Tân Hoa thất vọng.

Nhưng nhìn thấy có món ăn mới, hắn lại vui vẻ. Mạnh dạn gọi tất cả các món ăn mới

Món gà xào dừa này ăn thật sự rất ngon, ngọt thanh tươi mới, lại giải khát, Tôn Tân Hoa một người một mình mà ăn gần hết, nhìn ánh mắt của ba người kia không có tí thiện cảm nào, hắn rụt rụt cổ lại gọi thêm một đĩa.

Lâm Hỉ Hỉ sau khi trở thành fan trung thành của tiệm cơm nhỏ Hướng Thị, cô lần lượt ăn tất cả các món ăn của tiệm.

Nhìn tài khoản của cửa tiệm đăng món ăn mới, cô lập tức bắt xe đến tiệm cơm

Trong tiệm không có chỗ ngồi riêng cho nên cô đành phải ngồi trong góc cùng một người đàn ông ghép bán.

Trên đầu người đang ông này đội mũ lưỡi trai màu đen, cúi đầu ăn cơm, nên không nhìn rõ mặt mũi

Lâm Hỉ Hỉ gọi xong đồ ăn, lơ đãng ngẩng đầu, đồng tử co rụt lại: “Sao lại là ngươi” Là anti fan của idol nhà cô.

Bạch Sơ Uổng không nhìn cô, lẳng lặng ăn cơm.

Lâm Hỉ Hỉ “Hừ” một tiếng, không để ý tới hắn nữa, thật không lễ phép, tốt xấu gì hai người bọn họ cũng từng gặp mặt nhau, từng ăn cơm với nhau, chờ sau khi đồ ăn được mang lên, cô tự ăn phần của mình, không để ý đến hắn.

Bạch Sơ Uổng sau khi ăn xong liền đi tính tiền, Lâm Hỉ Hỉ lén nhìn thì phát hiện hắn còn làm cả thẻ hội viên, thật là một tên ngạo kiều.

Lâm Hỉ Hỉ lấy lại tinh thần, tiếp tục dùng cơm, trừ bỏ mỹ thực, những người khác không đáng để cô lãng phí thời gian

“Tỷ.”

Hướng Quỳ đang vội vàng nhận đơn, thì có một chàng trai trẻ vẫy vẫy tay với cô, vui vẻ chạy tới.

Hướng Quỳ giao công việc gọi món cho Tô Vũ, gần đây trong tiệm nhiều việc, cô không thể không ra ngoài hỗ trợ được, trải qua rèn luyện, thì lá gan của cô đã lớn rất nhiều.

“Tiểu Tự, sao em lại tới đây?”

Hướng Quỳ ngơ ngẩn đánh giá hắn một lúc lâu, cẩn thận nhớ lại, mới nhớ tới người này là con của cô cô, gọi là Tần Tự.

“Đệ nghe nói tỷ mở một tiệm cơm, đệ dẫn bạn cùng lớp tới đây để cổ vũ cho tỷ, nhưng xem ra không cần rồi.” Tần Tự cười toe toét, phía sau hắn có năm thiếu niên, tất cả đều là những thanh niên tinh thần tràn đầy năng lượng, nhìn thấy nàng, đồng loạt chào

“Chào tỷ tỷ”

Hướng Quỳ cong mi, cười đáp lại: “Chào các em.”

Hướng Viên biết đứa cháu nhà mình mở tiệm cơm nhỏ, nhưng bận rộn không có thời gian đi qua, liền đưa cho con trai hai ngàn, nhờ nó đưa bạn bè cùng lớp tới đó ăn cổ vũ cháu gái.

————

Lại một ngày tiếp tục kinh doanh buôn bán và cố gắng kiếm tiến

——《 Hướng Quỳ ở hiện đại bút ký 》