Chương 6

Quả nhiên, nghe thấy mấy lời hắn nói làm Lưu đại nương sau khi nghe xong trong lòng thật cao hứng, lúc trở về Giang Miểu mang đậu hủ cho bà, lập tức cho hắn cây cải trắng kêu hắn nấu canh uống. Giang Miểu cười tiếp nhận, quay qua lại đưa một viên đường mạch nha bọc hạt mè nói cho cháu nội bà ăn ngọt miệng.

Lưu đại nương còn có chút ngượng ngùng, trong lòng nói Giang tiểu ca thật biết cách sống. Trước đó nhìn còn tưởng hắn là người không dễ ở chung, chắc là lúc đó hắn còn cùng mọi người không quen thuộc.

Giang Miểu cầm cải trắng vào phòng, sau rồi lại đem củ cải mới mua ra cạnh giếng rửa sạch. Bên cạnh giếng đã có một bà lão đang đứng cúi lưng múc nước. Giang Miểu bỏ chậu xuống, hai ba bước đi qua giúp bà lão múc nước đổ vào thùng, sau đó lại giúp bà nâng vào phòng bếp.

“Giang tiểu ca, cảm ơn cháu, đây là đồ ăn mới mua về?”

“Vâng, bạch đại nương, sao hôm nay là bác lại đi múc nước ạ? Bạch đại tẩu đâu?” Giang Miểu múc lên một xô nước đổ vào trong chậu của mình, sau khi rời khỏi quê nhà, hắn đã lâu không được dùng nước giếng, theo hắn, nước giếng đông ấm hạ mát dù để ăn hay dùng so với nước máy tốt hơn rất nhiều.

“Nàng a, em dâu ở nhà mẹ đẻ sắp sinh, sáng sớm nay đã trở về xem.” Bạch đại nương có chút hâm mộ, cô em dâu của con dâu bà đã sinh bốn đứa nhỏ, nhà nàng mấy năm nay mới có hai cháu trai, hiện đều đi học ở học đường.

“Đây đúng là chuyện tốt, trách không được đâu, đợi lát nữa nếu có việc bác lại gọi cháu một câu, dù sao cháu cũng nhàn rỗi.” Giang Miểu cười nói, thân thể này của hắn lớn lên không khác lắm so với khi hắn ở hiện đại, chỉ là tuổi nhỏ hơn, mặt tròn tròn, nhìn qua còn giống thiếu niên, đúng là bộ dáng các bà các cô thích nhất.

“được, được.” Bạch lão thái thái thấy hắn nhiệt tình như vậy, cũng dọn cái ghế nhỏ lại đây, giúp hắn rửa củ cải. Giang Miểu muốn từ chối, bà còn không vui đâu.

Sau khi rửa sạch của cải, Giang Miểu đem nó đặt lên xảo tre để trong sân phơi khô, tiếp đó hắn bưng ra một cái bát nhỏ, cho từng chút gia vị vào rồi dùng chày nhỏ chậm rãi nghiền nát. Ánh mặt trời ấm áp dễ chịu chiếu lên trên người, thật là làm người thoải mái, Giang Miểu nghiền từng chút, trên trán chảy ra một chút mồ hôi.

“Giang tiểu ca, ngươi đang làm cái gì vậy? Ngửi rất thơm.” Lưu đại nương cũng đem quần áo lấy ra may vá, nàng ngồi ở phía đối diện, bỗng nhiên ngửi được một mùi thơm, cẩn thận ngửi ngửi, mới phát hiện là từ chỗ Giang Miểu truyền đến.

“Lưu đại nương, cái mũi này của ngài thật nhạy bén. Cái thứ này gọi là Thập Tam Hương, bên trong có cho vào vài loại hương liệu, đợi lát nữa trộn vào trong nhân bánh bao, bảo đảm thơm nức mũi.” Giang Miểu vừa nói vừa dùng sức nghiền nát gia vị. Trong này có Hoa Hồi, Tiểu Hồi Hương, Xuyên Tiêu, Tiêu Sọ, Quế Cây Sạch, Đinh Hương, Thảo Quả, Sa Cương, Bạch Chỉ ,Trần Bì, Mộc Hương, Sơn Tra, Hạt Ngò tổng cộng mười ba loại,không thiếu cái nào. Một vài loại mua ở tiệm gạo, có mua ở tiệm thuốc, còn có hai loại là mua ở cửa hàng hương liệu, số lượng tuy không nhiều lắm, nhưng hắn đã tiêu ước chừng một trăm văn tiền. May mắn là một chén này có thể dùng rất lâu, nếu không hắn thật sẽ đau lòng ch·ết.

“Thập Tam Hương?” Lưu đại nương vừa nghe nói liền hứng thú, nhưng bà cũng không hỏi kỹ, người ta nói cho vào trong nhân bánh bao, vạn nhất lộ ra ngoài thì không tốt lắm. “Vậy đợi lát nữa bánh bao hấp chín, đại nương cần phải mua hai cái tới nếm thử.”

“Hai cái bánh bao đáng cái gì? Đợi lát nữa làm xong, cháu đưa mấy cái cho ngài nếm thử, ngài giúp cháu thử xem hương vị, xem còn chỗ nào cần điều chỉnh hay không.”

Đây là Giang Miểu đã sớm nghĩ tốt, tục ngữ nói bà con xa không bằng láng giềng gần, huống chi hắn hình như còn không có người thân, tự nhiên càng muốn cùng hàng xóm quan hệ tốt chút. Nguyên chủ còn không phải là do bị bệnh mà không có người phát hiện mới chết sao? Yêu cầu của hắn cũng không cao, chỉ cần là nếu có ngày nào đó hắn bệnh ở trong phòng không ra cửa được, có thể có người nhớ đến xem hắn.