Chương 16: Bắt Trộm (2)

“Nếu nhà ngươi không thiếu lương thực, lại còn đến trộm thịt của nhà ta để bồi bổ sức khỏe, rõ ràng đây là cố ý!”

“Cả nhà các người thật quá đáng! Nhà ta có ông bà nội hai vị cao tuổi, còn có hai đứa đệ mới năm tuổi. Nếu không có thịt bổ dưỡng trên đường đi, làm sao chúng ta có thể đến được Tây Bắc?”

Mộ Cửu cũng tức giận, chỉ vào lão nhân và hài tử trong nhà mình nói:

“Đúng vậy, một đường đi gian khổ, nhà người khác già trẻ dắt díu nhau, chỉ trông cậy vào số thịt này để cứu mạng. Một nhà ba người nhà ngươi đều là thân cường thể tráng, hành động này chẳng khác nào mưu tài hại mệnh!”

Nghe Mộ Cửu nói vậy, những người xung quanh đều sôi nổi lên tiếng chỉ trích hành động quá đáng của ba mẹ con nhà kia. Ngay cả những người trước đó còn thêm mắm thêm muối cũng đều im bặt.

Thấy mọi người xung quanh không chịu nghe lời mình nói, Triệu quả phụ lại gân cổ lên gào thét:

“Các người đây là ức hϊếp kẻ yếu! Lão già kia, tại sao ông muốn vứt bỏ mẹ con ta ở đây chịu khổ a……”

Sáng mai lại phải lên đường, mọi người cũng không còn tâm trạng xem náo nhiệt nữa, nên đều quay trở về chỗ nghỉ của mình.

Mộ lão gia tử cũng không muốn dây dưa với ba mẹ con kia

Tuy rằng ông khi còn trẻ đã phiêu bạt khắp nơi, từng ra tay tiêu diệt thổ phỉ, nhưng hai người nằm trên mặt đất này chỉ là trộm đồ của họ, mà còn chưa trộm thành công, ông không thể vì lý do trộm đồ mà gϊếŧ chết họ.

Đội lưu đày này không phải là những kẻ hung ác, gϊếŧ người phóng hỏa. Lúc này, họ vẫn còn lương tri.

Mộ lão gia tử nhìn ba mẹ con trên mặt đất, cảnh cáo:

“Lần này coi như tha cho các ngươi. Nếu còn dám đến trộm đồ nhà ta, ta sẽ không tha nữa!”

Nói xong, ra hiệu cho Mộ Xung tay đang cầm dao phay mở trói hai người đang nằm trên mặt đất.

Triệu quả phụ vốn định nói gì đó, nhưng vừa ngẩng đầu lên, nhìn thấy con dao phay sáng loáng trên tay Mộ Xung, lại ngoan ngoãn ngậm miệng.

Vở hài kịch kết thúc, cả nhà họ Mộ cùng hai huynh đệ họ Hồ đều trở về giường tạm của mình để ngủ.

Mộ Cửu vẫn còn nhớ những con cá và tôm hải sản mà nàng nuôi trong không gian nước biển nhân tạo.

Mộ Cửu nằm trên chiếc giường phô không thoải mái, mãi đến khi tiểu cô ngủ lại, nàng mới cuộn tròn người trong chăn và tiến vào không gian.

Nàng đi đến khu vực nuôi hải sản trong không gian nước biển, cầm lấy chiếc túi lưới đặt bên cạnh, vớt hai lần, lấy ra xem. Cá, tôm, cua bên trong đều đã trưởng thành rất nhiều.

Mộ Cửu thả những con cá, tôm, cua đã nuôi dưỡng trở lại khu vực nuôi dưỡng trong không gian nước biển. Sau khi thả túi lưới xuống, nàng đi đến phòng chứa dụng cụ và lấy lưỡi hái.

Nàng bắt đầu cắt cỏ cho gia cầm và gia súc, cũng như cho những con cá, tôm, cua.