Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cát Văn Minh cũng nằm trong số đó, năm 79 anh ta sau khi thi đậu đại học thì thuận lợi quay về thị thành phố.

Năm ấy nguyên chủ vừa mới 19 tuổi, đã mang thai con của Cát Văn Minh. Tuy nhiên nam nhân kia không một chút do dự, dứt khoát quay về thành phố. Trước khi đi, anh ta còn lập lời thề với trời đất rằng, sau khi sắp xếp ổn thỏa trên đó, sẽ quay về đón hai mẹ con nguyên chủ lên thành phố để sinh sống.

Nhưng mà anh ta vừa đi liền không trở về, việc này đã đẩy nguyên chủ vào vực sâu tăm tối.

Ở thập niên 70, nữ nhân chưa chồng mà chửa là một chuyện rất mất mặt. Không chỉ bị thóa mạ, mà sau này đứa con sinh ra cũng không thể ngẩng đầu lên được, người nhà sẽ bị toàn thôn đem ra làm trò cười.

Ba Kiều bị mất hết mắt mũi, nhưng dù sao đứa bé cũng là cháu ngoại mình ông không nỡ bỏ nó, thế là cậu nhóc thuận lợi ra đời.

Cậu nhóc được đặt tên là Kiều Minh, năm nay đã ba tuổi, nhưng vóc dáng của cậu nhỏ nhỏ gầy gầy, thoạt nhìn không giống đứa trẻ ba tuổi. Tuy nhiên, Kiều Minh lại rất xinh đẹp, cậu nhóc được kế thừa vẻ ngoài xinh đẹp của mẹ, đôi mắt to hàng mi dài, so với búp bê Tây Dương còn đẹp hơn.

Nhưng việc gì quá cũng không tốt, chỉ mới ba tuổi mà Kiều Minh bị bắt cóc bốn lần, trong đó có một lần là do người quen gây ra, cho nên năm Kiều Minh ba tuổi, Kiều Hoa một tấc cũng không rời khỏi con trai.

Không chỉ có con, mà ngay cả chính mình cũng bị người ta mơ ước, Kiều Hoa nhan sắc quá mức xuất chúng nên bị những nam nhân độc thân trong thôn dòm ngó, những gã đàn ông đó đều là những người không đủ điều kiện lấy vợ, vì vậy đối với quả phụ xinh đẹp bọn họ liền nổi lên da^ʍ ý.

Nguyên chủ không thể chịu được bọn họ quấy rẩy, vì thế viết lá thư gửi cho chị hai mình trên thị trấn. Chị nguyên chủ biết được chuyện này thì tức giận trực tiếp đem cô ấy lên thị trấn, an bài cẩn thận, hy vọng em mình có thể gả cho một gia đình tốt, sống an nhàn qua ngày.

Cho đến hôm nay, đã được vài tháng!

Bởi vì suy nghĩ mê man, một phần là do âm thanh quá lớn nên Kiều Hoa không phát hiện sau lưng đang có người dần tiếng lại chỗ cô.

“Sao bây giờ mới đến, anh nhớ em muốn chết!”

Anh ta một tay đặt lên vai cô, tay kia còn ở cằm cô trêu chọc. Bất luận ở thời đại nào, đây đều được coi là hành động quấy rối phụ nữ.
« Chương TrướcChương Tiếp »