Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Không, Ta Thành Phú Bà

Chương 13

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bàn tay đang cầm tiền của bà ta đột nhiên siết chặt lại.

"Sao có thể, tôi làm chị nên quan tâm chút thôi mà."

Giọng điệu Giang Lâm lập tức thay đổi, không còn cái bộ mặt muốn quản giáo cô nữa.

Hồ Trân Trân liếc mắt một cái liền thấy được bàn tay bà ta đang siết chặt tiền cọc tiền, đương nhiên hiểu bà ta đang lo lắng cái gì, cười chế giễu.

"Giang Hoa đã chết, nếu chị thật sự coi tôi là người một nhà, vậy thì đem hết tiền phong bì cúng viếng của khách hôm nay đến đưa cho tôi đi."

Chuyện này chẳng khác gì đ.â.m vào phổi của Giang Lâm.

Bà ta lập tức nhét tiền trong tay vào trong ngực: "Vậy thì không được! Hôm nay khách khứa tới đều là họ hàng thân thích của nhà họ Giang chúng tôi, không có quan hệ gì với cô.”

Hồ Trân Trân sớm đoán được phản ứng của bà ta, lập tức tiếp lời: "Vậy chị cũng đừng giả mù nói với tôi chuyện này, tôi và Giang Hoa ngay cả một ngày làm vợ chồng cũng không có, chúng ta về sau cũng không có quan hệ gì.”

Giang Lâm bị lời nói của cô chọc giận: "Cho dù cô nói như vậy, tiền này cũng sẽ không đưa cho cô".

Giang Thầm lập tức lo lắng, cậu biết tính cách của bác, bình thường cậu ở nhà bác, nếu ăn thêm hai miếng rau và cơm trắng, bác sẽ nói ra mấy lời cay nghiệt.

Mẹ kế muốn lấy tiền từ trong tay bác, nhỡ đâu mẹ bị bác đánh thì làm sao bây giờ?

Một mình bác cũng có thể đánh thắng hai người như mẹ kế.

Giang Thầm kéo góc áo của Hồ Trân Trân, muốn khuyên cô đừng lấy số tiền này nữa.

Vốn dĩ đã bị tâm thần rồi nhỡ đâu lại đánh trúng vào đầu, trở nên nặng hơn thì toang.

Hồ Trân Trân nhận thấy động tác của cậu, cảm thấy cậu bị dọa sợ, chủ động hạ giọng.

Dù sao cô cũng không phải thật sự muốn lấy chút tiền kia, nhưng mà do nhìn Giang Lâm quá ngứa mắt.

"Không cho thì không cho, tự mình giữ lấy đi."

Nghe vậy, Giang Thầm thở phào nhẹ nhõm.

Hồ Trân Trân dắt Giang Hâm muốn rời đi, động tác này cuối cùng cũng khiến Giang Lâm chú ý tới Giang Thầm.

Giang Lâm đảo mắt, nhận ra rằng Hồ Trân Trân có ý định mang Giang Thầm đi, lập tức mượn lừa xuống núi.

"Mặc kệ cô và Giang Hoa có làm vợ chồng ngày nào hay không, nhưng hai người đã nhận được chứng nhận kết hôn, trên pháp luật Giang Thầm chính là con của cô, lúc trước Giang Hoa ném nó ở nhà tôi, ở lại một tháng, tiền ăn, tiền ở chưa từng đưa đồng nào, bây giờ cô là mẹ nó, tiền này cô phải trả lại."
« Chương TrướcChương Tiếp »